Thịt hiện tại khan hiếm, năm đó càng khan hiếm, đậu hũ liền trở thành vật thế thịt.
Việc kinh doanh đậu hũ của thôn đậu hũ trong thời gian ngắn khá hơn, trong thôn ít kinh doanh đậu hũ, nhưng nhất là cha chồng hiện tại của bà.
Ngôn ngữ thông, cha chồng liền coi bà là câm, khi giao tiếp hiệu quả nửa giờ, cha chồng đoán bà tìm việc , bà nhà để về, vì thế lựa chọn thu lưu bà, để cho bà ngủ đất ở xưởng đậu hũ nhà .
Trước khi kết hôn, bà vẫn ở trong xưởng đậu hũ, từ lúc bắt đầu trải sàn đến đó căn phòng nhỏ tạm thời thuộc về .
Bởi vì tay chân chịu khó, việc lưu loát, cũng kêu khổ kêu mệt, Tôn Tố Lan bắt đầu tiền công, tiền công cũng càng ngày càng nhiều.
Vừa mới bắt đầu hai tháng, cha chồng quả thật chỉ định cho bà một chỗ đặt chân, đó phát hiện bà việc lưu loát, mới bắt đầu cho bà tiền công.
Khi bà cho rằng cuộc sống sẽ hơn, cuộc sống quả thật hơn, chiến tranh kết thúc, chạy nạn đến huyện Bảo Thạch cũng lượt rời .
Thị trấn một nữa khôi phục vắng vẻ, việc ăn của thôn đậu hũ kém nhiều, Tôn Tố Lan cũng thanh nhàn, còn kết hôn với Tiết Trọng Sơn.
Ở thôn đậu hũ vài năm, Tôn Tố Lan còn là cô gái nhỏ đen gầy khô quắt, trở thành một thiếu nữ xinh .
Bà quan tâm bản xinh thế nào, cả ngày chỉ suy nghĩ kiếm tiền đón , cha bán bà , bà kiếm thật nhiều tiền, tự mua cũng mà?
Mỗi ngày đều suy nghĩ những điều , Tôn Tố Lan xem nhẹ ánh mắt Tiết Trọng Sơn bà, xem nhẹ nhiều chi tiết nhỏ ông đối với bà.
Chồng chủ động tỏ rõ tâm ý, cho bà chân tay luống cuống, bà đáp như thế nào, ông ông sẽ chờ bà đồng ý.
Sau đó, buổi tối bà nghĩ càng nhiều chuyện, bà càng nghĩ càng cảm thấy trai nhà họ Tiết đối xử với bà , gả cho ông cũng thành vấn đề, nhưng chú và dì cưu mang bà sẽ đồng ý ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-nha-nong-thap-nien-70/chuong-109.html.]
Sự thật cho bà , chú và dì phản đối.
Bọn họ vốn hài lòng với bà, con trai bọn họ coi trọng bà, kết hôn với bà, bọn họ liền bà chỗ nào cũng mắt.
Sau khi bà sinh Hoa An, cha chồng bà mới bớt mắt.
Nếu mắt thì thể thế nào, kết hôn sinh con trai, còn thể đuổi chắc?
Lúc cưu mang bà là bởi vì bọn họ tâm địa , ván đóng thuyền, cứ như .
Sau đó bà định cư ở huyện Bảo Thạch, khi kết hôn chồng đối xử với bà hơn, chính bởi vì ông đối xử với quá , bà càng ngày càng cách nào miệng bà về quê đón , về quê mua bản .
Sau khi kết hôn nhiều chuyện đều đổi, tiền bà kiếm bắt đầu là của bà, tiền bà kiếm là cha chồng cho bà, là tiền nhà họ Tiết.
Từ khi trở thành vợ nhà họ Tiết, việc là việc nên , bất kỳ tiền công nào.
Chồng giao bộ tiền của cho bà bảo quản, mặc cho bà tiêu dùng, bà cũng dám ý nghĩ tiêu tiền , tiền là tiền của chồng, tiền của bà.
“Số vẫn , gặp ông bà nội các con, gặp cha các con." Lúc Tôn Tố Lan với bọn nhỏ, bỏ qua đoạn yêu với chồng, cũng khi kết hôn tâm lý thêm một lớp gông xiềng.
Tiết Hoa Khang tiếng động trong sân, xác định là cha trở về: "Mẹ, cha về , hôm nay tới đây thôi, ngày mai tiếp.”
Tiết Hoa An: "Đừng đợi đến ngày mai, bây giờ cho cha chuyện chúng về quê , thể gạt cha , đừng giấu sổ, cho cha xem .”