Cô cần dọn những hành lý đó của qua đây, cho nên về một chuyến.
Còn Đặng Tiểu Quang tất nhiên là buổi tối tổ chức uống rượu vui chơi .
Hai cùng xuống lầu, ban đầu Đặng Tiểu Quang tự đưa cô về, nhưng Tần Man từ chối.
Đặng Tiểu Quang cũng để ý, liền lái xe rời .
Sau đó, Tần Man bắt xe.
Hai chiếc xe cứ như một một chạy khỏi tiểu khu.
Khi lái xe đến giao lộ ngã ba, đèn đỏ bật sáng.
Hai chiếc xe đều dừng .
Nghe tiếng động cơ của xe, Tần Man ở ghế lái phụ, yên lặng đèn giao thông ngừng nhảy .
Mãi đến cuối cùng đèn đỏ tắt, đèn vàng sáng lên.
Ở phía , Đặng Tiểu Quang liền nhấn ga, một tiếng gầm lớn vang lên, “vút” một tiếng, chiếc xe lao như một mũi tên rời khỏi dây cung.
mà, xe mới đến giữa ngã ba……
Giây tiếp theo, Tần Man trơ mắt thấy một chiếc xe tải từ giao lộ chạy nhanh tới, thẳng tắp đụng chiếc xe của Đặng Tiểu Quang.
“Ầm ——” một tiếng.
Xe nháy mắt bay ngoài.
Tần Man cũng lập tức nhíu mày.
Lúc , giao lộ cũng ai.
Nàng lập tức nhường thuê xe tài xế dừng xe, chính tiến lên xem tình huống.
Cô lập tức bảo tài xế taxi dừng , tự đến xem tình hình.
Liền thấy đầu xe đ.â.m trực tiếp hõm cột đèn đường, nắp xe bật lên, bắt đầu bốc khói.
Tần Man cau mày, dừng bước.
Cô lo lắng xe sẽ tự nổ mạnh.
đó cô liền thấy, cửa xe “lạch cạch” một tiếng đẩy . Ngay đó liền thấy một bàn tay chống lên mặt đất, đó một bàn tay……
Đặng Tiểu Quang từ trong xe bò .
Tần Man thấy mặt Đặng Tiểu Quang đầy máu, qua thương nhẹ, liền lạnh lùng hỏi một câu, “Cậu vẫn chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-85-dot-nhien-xay-ra-ngoai-y-muon-2.html.]
Vừa thấy âm thanh quen thuộc , Đặng Tiểu Quang ngẩng đầu, liền thấy Tần Man đang cách đó xa. Cậu vươn tay, run rẩy gọi: “Anh…… Mãn…… Cứu em……”
Tần Man nắp xe, khói lớn, liền lên kéo từ bên trong xe .
Mặc dù cô rời khỏi quân đội, nhưng trong thời gian từng lười biếng huấn luyện thể lực.
Cho nên kéo Đặng Tiểu Quang tính là quá khó.
Huống chi, bản lùn gầy, càng dễ như trở bàn tay.
Cô chỉ kéo tới cách an , đó liền tìm tài xế taxi thương lượng với một chút, thêm một chút tiền bảo đỡ lên xe.
Chờ đến khi dàn xếp xong, Tần Man ở ghế lái phụ, với tài xế bên cạnh: “Đi bệnh viện.”
Lúc , Đặng Tiểu Quang còn kinh hồn định, thấy cô chỉ bệnh viện, báo cảnh sát, cũng giữ tài xế gây chuyện , lập tức chút nóng nảy, “Anh Mãn, báo cảnh sát ? Không bắt tài xế gây chuyện ? Chiếc xe của em mới lấy hôm qua, nó hiện tại hỏng ! Còn mặt của em, tay của em, chân của em……”
Mê Truyện Dịch
Cậu mở miệng là lải nhải đủ thứ chuyện cáu kỉnh.
Ồn ào khiến Tần Man đau đầu thôi, lập tức quát lớn một tiếng, “Câm miệng.”
Đặng Tiểu Quang phục, còn gì đó, mà khi thấy ánh mắt lạnh lùng kiên nhẫn của Tần Man, “ừng ực” một tiếng, những lời đó theo nước miếng nuốt trở bụng.
Xe một đường chạy như bay đến bệnh viện.
Chờ khi tới bệnh viện, đầu Đặng Tiểu Quang đầy máu, quá khủng bố, đưa cấp cứu gấp.
Tần Man bận bận cho , nên cô gọi điện thoại bảo trợ lý của qua đây hỗ trợ.
Qua ước chừng hai giờ, Đặng Tiểu Quang mới từ phòng cấp cứu , miệng vết thương đầu khâu vài mũi, cũng băng .
vì phòng ngừa còn chuyện ngoài ý , bệnh viện để viện một đêm xem tình huống.
Đặng Tiểu Quang cứ như sắp xếp phòng bệnh VIP của bệnh viện.
Phòng bệnh VIP ở tầng cao nhất của bệnh viện, phương tiện nhất, cả tầng lầu yên tĩnh đến mức bất kỳ âm thanh gì.
Tần Man sô pha, trợ lý bận bận việc.
Chờ đến khi sắp xếp xong tất cả, Tần Man, Đặng Tiểu Quang, cảm giác khí phòng trong quá thích hợp, liền nhanh chóng lui ngoài.
Đặng Tiểu Quang mặc quần áo bệnh nhân ở giường bệnh, sắc mặt khó coi.
Ban đầu ý dùng im lặng để tỏ thái độ kháng nghị của , nhưng ai ngờ, Tần Man căn bản để ý kháng nghị của .
Sau một lúc lâu, rốt cuộc nín , phẫn nộ chất vấn: “A Mãn, tại em bắt lấy tài xế gây chuyện?!”
Tần Man ở đó, mặt mày lãnh đạm, “ thích bắt tép riu.”
Tép riu?
Còn đợi Đặng Tiểu Quang suy nghĩ cẩn thận tép riu là ai, liền thấy Tần Man : “Đặng Tiểu Quang, Vinh Nhị theo dõi .”