Sáng sớm hôm , Đặng Tiểu Quang liền chuyện cho Cù Hải.
Cù Hải lập tức lớn liền đánh nhịp đồng ý.
Khi đó Huy Tử cũng ở bên cạnh, ngờ mới một buổi tối ngắn ngủn, Đặng Tiểu Quang thật sự nghĩ phương pháp.
Hơn nữa, phương pháp ……
Anh thể thừa nhận, !
Bởi vì Đặng Tiểu Quang rõ những chuyện trong đó lắm, nhưng rõ ràng.
Thật bọn họ căn bản còn tuyến đường áp tải.
Lúc , cái gọi là hợp tác với Dư Hướng Trung, thực tế cũng chỉ là giấu tai mắt thôi.
Hiện tại, Dư Hướng Trung lật mặt với bọn họ, càng thêm .
Mà hiện tại chủ ý của Đặng Tiểu Quang qua chỉ là lừa Vinh Nhị một khoản tiền, nhưng nếu khoản phí nghỉ ngơi và phí giám hộ ngang bằng với giá của lô hàng , thì chừng Vinh Nhị liền từ bỏ lô hàng .
Như điều cũng nghĩa là bọn họ cần áp tải.
Thành công tránh nhiệm vụ áp tải , còn nhặt một lô hàng.
Quả thực là một công đôi việc.
Bởi , ánh mắt của Huy Tử Đặng Tiểu Quang càng thêm kín đáo sâu xa.
Đặng Tiểu Quang ngây thơ rằng Huy Tử theo dõi.
Cậu chỉ nguy cơ an vượt qua.
Vì thế cao hứng.
Đương nhiên, cao hứng cũng chỉ , Cù Hải cũng vô cùng cao hứng.
Sau khi ông thấy chủ ý , lập tức vỗ tay phá lên , đó chủ động gọi điện thoại cho Vinh Nhị để đòi phí nghỉ ngơi, phí bảo vệ hàng cùng với phí áp tải ban đầu.
Vinh Nhị những phí xong, tức giận đến mức bùng nổ tại chỗ, trực tiếp ném điện thoại !
“Tên khốn rõ ràng là ăn hàng của tao!”
Ở trong văn phòng, tràn đầy phẫn nộ gạt tất cả đồ vật bàn xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-811-xu-ly-ong-ta-2.html.]
Anh ngờ Cù Hải thể tìm nhiều lý do như !
Hơn nữa, mỗi lý do đều đường đường chính chính như !
Phí nghỉ ngơi?
Phí bảo vệ?
Phí áp tải?
Hừ!
Nghĩ đến từng loại phí, lửa giận của liền ngừng bùng lên.
Tên Cù Hải sợ là trong mắt là tiền !
Đang bốc hỏa, thì thủ hạ của nơm nớp lo sợ mà văn phòng, với : “Anh Vinh, đám cảnh sát tới nữa, là tra về các khoản mục trao đổi qua với chú ba Dư.”
Vừa đến hai chữ cảnh sát, lửa giận của Vinh Phi càng mạnh lên, “Tra tra tra, để cho bọn họ tra! Tao nó ngược xem bọn họ thể tra cái rắm gì!”
Vinh Phi tự tin tất cả các khoản mục danh nghĩa công ty của đều là hợp pháp chính quy, cho nên hề sợ chút nào.
Mê Truyện Dịch
ngày ứng phó với điều kéo dài, thì vẻ chút phiền.
Nhìn những cảnh sát đó công ty mỗi ngày, tâm trạng của Vinh Phi càng ngày càng kém.
Nghĩ đến những cảnh sát đó quấn lấy là Dư Hướng Trung liên lụy, gân xanh huyệt thái dương của liền ngừng nổi lên.
Cù Hải thì bắt chẹt các kiểu, cảnh sát mỗi ngày tìm tới cửa.
Càng nghĩ càng bực bội.
Lập tức liền thiếu kiên nhẫn.
Vinh Phi ngại hiện tại cảnh sát đang giám sát và Dư Hướng Trung, tiện trực tiếp tay chút gì đó.
Vì thế, liền đổi biện pháp, lệnh cho thủ hạ chơi trò tố giác, mỗi ngày khiến cảnh sát tìm Dư Hướng Trung điều tra.
Mấy ngày nay, Dư Hướng Trung quả thực còn đen hơn Thứ Sáu Đen!
Gần như thường thường cảnh sát mời đến cục cảnh sát uống .
Số càng nhiều, ông cũng khẳng định là ở lưng giở trò quỷ.
Ngay từ đầu, ông nghĩ là tên Cù Hải !