Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 74:1 Giữa bọn họ có liên lạc? (1)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:29:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Màn đêm buông xuống, khi xem xong tin tức liền trực tiếp về ký túc xá nghỉ ngơi.

Là huấn luyện viên, Cố Kiêu Nam tất nhiên cũng ngoại lệ.

Anh dẫm lên ánh trăng về tới căn phòng tối om của .

Anh lập tức rửa mặt nghỉ ngơi, ngược bàn, lấy giấy bút , liên tiếp một dãy .

Mê Truyện Dịch

Đây là điện thoại buổi chiều Tần Man giấu giếm.

Vẫn là nhờ phúc của vị binh lính , mới thể dễ dàng nắm trong tay như .

Cố Kiêu Nam dãy sớm nhớ kỹ trong lòng , mặt mày dần trở nên sắc bén.

Một cuộc điện thoại đến một phút.

Ban đầu chỉ tò mò Tần Man đang gọi điện thoại với ai, loại cuộc gọi nào mà chỉ dùng một phút để chuyện.

khi chằm chằm dãy , liền từ từ cảm thấy chút quen mắt. Xét cho cùng, rời khỏi quân đội thời gian dài, cũng lập tức thể xác định.

Mãi đến giờ khắc …… cuối cùng cũng nghĩ .

Đây là dãy bên trong quân đội!

, Tần Man dãy , cũng cảm thấy kỳ lạ.

Từ khi bắt đầu chuyển về khu 9, những nghi ngờ về phận liền dần dần bắt đầu chuyển biến thành động cơ xuất hiện.

Cố Kiêu Nam lấy bật lửa đốt tờ giấy.

Ngọn lửa nhỏ nhanh chóng l.i.ế.m láp trang giấy, đốt nó thành tro.

Cuối cùng, thừa dịp việc châm lửa, châm một điếu thuốc, cắn ở trong miệng.

Gọi điện thoại với trong quân đội……

Hừ! Thật đáng tiếc, nếu thể tra ghi âm của điện thoại là thể ở đầu điện thoại nghĩ tới .

Hút xong điếu thuốc, Cố Kiêu Nam dậy tắm rửa một cái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-741-giua-bon-ho-co-lien-lac-1.html.]

Chờ khi lau mái tóc ướt dầm dề từ phòng tắm , liền thấy điện thoại để bàn đang “ong ong ong” phát âm thanh rung.

Cố Kiêu Nam thoáng qua dãy hiển thị màn hình, đáy mắt xẹt qua một tia d.a.o động nhỏ.

Tiếp theo nhận điện thoại.

“Thầy, chào buổi tối.” Anh .

Người đầu dây bên thấy giọng còn ngái ngủ của , lập tức mắng: “Thằng nhóc thúi, lâu như mới nhận điện thoại, cái gì !”

“Thầy, khuya mà thầy còn ngủ, cố ý gọi điện thoại tới tra hỏi?” Cố Kiêu Nam tùy tiện ở mép giường, lau tóc, .

“Cậu đang ở ?” Người đàn ông ở đầu điện thoại cảnh giác hỏi.

Cố Kiêu Nam xoa đầu, hỏi : “Thầy cảm thấy con đang ở ?”

“Cố Kiêu Nam, đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa lão, lập tức báo cáo vị trí của !”

“Tân binh đặc chủng, ký túc xá nam binh, phòng 609.”

“…… Tên nhóc thúi chơi thầy !”

Cố Kiêu Nam , tùy ý giường, trần nhà, như thật như giả : “Hành tung từ đến nay của con đều thầy giám sát, con dám chơi thầy.”

Người đàn ông ở đầu điện thoại quả nhiên lập tức im lặng.

Sau một lúc, ông khẽ thở dài một tiếng, thẳng thắn : “Thầy chỉ là lo lắng cho tên nhóc . Cậu trở , nên để bại lộ phận, chuyện với .”

Nụ nhạt nơi khóe miệng của Cố Kiêu Nam dừng , vài giây mới : “Con .”

“Hừ! Cậu thì nghĩ cách chuồn !” Người ở đầu điện thoại lạnh lùng hừ một tiếng, hiển nhiên cũng tin lời .

Cố Kiêu Nam là vô tội, “Con chuồn , trời đất chứng giám, con vẫn luôn ngoan ngoãn ở quân đội một huấn luyện viên .”

“Cậu ngoan ngoãn ở quân đội? Vậy tin tức chạy khỏi tân binh đặc chủng mà thầy nhận là giả?”

“Binh của con thương, con đưa bệnh viện mà thôi.”

Cố Kiêu Nam coi như là đương nhiên, nhưng thể lừa ở đầu dây bên bằng những lời , “Tên nhóc thúi, thầy dẫn dắt nhiều năm như , thầy ? Một nửa thương tích của lính tính đầu đúng chứ?”

“Sao thể như chứ. Cậu sát hạch, con cũng hết cách. Lúc , con cũng khuyên , nhưng .” Cố Kiêu Nam vô cùng, cực kỳ hổ đùn đẩy trách nhiệm còn một mảnh.

Loading...