Lời đến nước , Cố Kiêu Nam còn thể gì, chỉ đơn giản , “Vậy phạt như thế nào đây?”
“Viết kiểm điểm mười nghìn chữ.” Lục Giang lập tức trả lời, thật sự giống như đáp án trong lòng lâu lắm .
“Được.”
Cố Kiêu Nam đồng ý xong, trực tiếp rời khỏi văn phòng.
Khổng Nghĩa ở đó luôn gì, chờ đến khi cửa đóng , cuối cùng nhịn mà , “Đại đội trưởng, chỉ mười nghìn chữ, ít ?”
Tên nhóc đó dối quân tình, còn ném nát di động của , khiến tốn nhiều tiền như , chỉ mười nghìn chữ thật sự quá lời cho !
Lục Giang ở đó, lúc thật vất vả mới tiễn ngoài . Kết quả, lời , nhịn lạnh lùng một tiếng, “Ít, hai mươi nghìn chữ .”
Khổng Nghĩa suy nghĩ gì mà gật đầu, cảm thấy hai mươi nghìn chữ dường như tồi.
đó liền thấy Lục Giang : “Ngày mai, nộp hai mươi nghìn chữ lên.”
“?” Chuyện , cuối cùng Khổng Nghĩa cũng phản ứng .
Lục Giang: “Nếu thì còn ai?”
Khổng Nghĩa nóng nảy, “Không Cố Kiêu Nam ? Hơn nữa…… Hơn nữa tại kiểm điểm?”
Anh gì sai!
“Cậu mang về đúng hạn, chẳng lẽ cần ?” Lục Giang vẻ mặt phục của , lập tức vỗ bàn mắng.
Khổng Nghĩa cúi đầu, “…… Đại đội trưởng, xin .”
“Hai mươi nghìn chữ, ngày mai giao cho . Đi ngoài .” Lục Giang chút khách mà đuổi ngoài.
“Vâng.”
Trên đường về văn phòng, Khổng Nghĩa chỉ cảm thấy thật sự là quá xui xẻo.
Bị Cố Kiêu Nam ném vỡ di động, còn phạt hai mươi nghìn chữ.
Mê Truyện Dịch
Lại còn nhiều hơn Cố Kiêu Nam mười nghìn chữ.
Quả thực thiên lý!
Mang theo ý nghĩ oán hận phẫn nộ như , về thẳng văn phòng của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-712-tai-sao-toi-la-ngoai-le-2.html.]
Lại đúng lúc gặp Cố Kiêu Nam khỏi văn phòng.
Lúc , tâm trạng của Khổng Nghĩa kém tới cực điểm, căn bản để ý tới, lập tức , chuẩn nhanh chóng xong hai mươi nghìn chữ .
mà, khi đang chuẩn lấy giấy bút từ trong ngăn kéo kiểm điểm thì liền thấy một chồng tiền màu đỏ trong ngăn kéo.
Hửm?
Sao trong ngăn kéo của nhiều tiền như ?
Anh nhớ đặt tiền ở đây mà.
Lúc , trong đầu nhịn mà nhớ tới hình ảnh Cố Kiêu Nam từ văn phòng.
Chẳng lẽ là…… ?
Khổng Nghĩa lấy tiền trong ngăn kéo đếm một chút. Anh phát hiện tiền đó gần với tiền mua điện thoại mới.
Lập tức khiến trong lòng ít nhiều phức tạp.
Thế nên tại buổi kiểm tra đánh giá buổi chiều, cũng nên dùng thái độ như thế nào với Cố Kiêu Nam.
Thật là…… rõ ràng là tên nhóc phạm sai lầm.
Sao đến cuối cùng hổ là ?
Tuy trong lòng Khổng Nghĩa thầm như thế, nhưng chờ tới buổi sát hạch đám tân binh gần kết thúc, vẫn tới bên cạnh Cố Kiêu Nam, lấy mấy tờ tiền từ trong túi , cứng rắn : “Nhiều tiền quá , trả .”
“Đó là phí xăng, còn phí vất vả, xứng đáng nhận .” Cố Kiêu Nam liếc qua mấy tờ tiền , nhướng mày .
Khổng Nghĩa vẫn đưa tiền cho , vô cùng ngay thẳng, “ cần, chiếm lời của .”
“Cầm , nhỡ may về còn sai cái gì thì , đến lúc đó trừ .”
Cố Kiêu Nam mỉm , đó sân huấn luyện, nhà ăn với đám .
Khổng Nghĩa tại chỗ xong lời , đầu tiên là sửng sốt, đó mới hồi phục tinh thần.
Về còn sai?
Hóa tên nhóc căn bản chính là rõ còn cố ý phạm sai?!
Sự thừa nhận khiến Khổng Nghĩa tức giận nhẹ.