Vì thế, Cố Kiêu Nam theo Khổng Nghĩa đến văn phòng.
Lục Giang thấy Cố Kiêu Nam, theo bản năng đập bàn.
khi chạm mắt với Cố Kiêu Nam, cỗ tức giận tự giác mà tiêu tan một nửa.
Nói cho cùng, trừ phó doanh Hạ thì những khác phát hỏa với thì thật sự cân nhắc một chút.
Không chỉ là bởi vì phó doanh Hạ, hơn nữa tính tình của quỷ quyệt.
Phó doanh Hạ từng , đôi khi một khi thật sự khó xong việc, thì cuối cùng, hại cũng Cố Kiêu Nam.
Cho nên, vẫn cẩn thận một chút thì hơn.
Dù đến cuối cùng cũng phó doanh Hạ tới chỉnh đốn .
Mang theo ý nghĩ như , xụ mặt ở đó, tràn đầy nghiêm túc hỏi: “Sĩ quan huấn luyện Cố, rõ ràng với trong điện thoại, binh của sĩ quan huấn luyện Khổng giám sát, nhất định về. Tại phục tùng, còn dối sĩ quan huấn luyện Khổng?!”
Nói xong lời cuối cùng, vẫn nhịn “bang” đập bàn một cái.
Bởi vì chịu chấn động, nên nước trong ly nước bàn lắc lư ngừng.
Trong nháy mắt, khí trong văn phòng chút đình trệ.
Từ khi cửa đến bây giờ, Cố Kiêu Nam hề câu gì, cứ yên lặng mà ở đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-711-tai-sao-toi-la-ngoai-le-2.html.]
Sự im lặng khác thường như khiến cảm xúc vốn dĩ đang kích động của Lục Giang dần dần bình tĩnh trở , đó dần dần hối hận, ... quá ?
Khi ý nghĩ nảy , liền thấy Cố Kiêu Nam khẽ một tiếng, mặt lộ vẻ châm chọc, “Binh của xảy chuyện, chẳng quan tâm, còn ném cho sĩ quan huấn luyện khác. Anh cảm thấy còn tư cách sĩ quan huấn luyện ? Chi bằng rời khỏi tân binh đặc chủng là , tránh việc bôi đen khu 9.”
“Cậu dám!” Vừa thấy chạy, Lục Giang lập tức nóng nảy. Đây chính là chuyện liên quan đến chức vị của nên trực tiếp nhảy dựng lên khỏi ghế.
chờ khi thấy ánh mắt lẳng lặng của Cố Kiêu Nam, mới phát giác phản ứng của thái quá.
Anh sứt sẹo tìm lý do, “Vậy, còn phục mệnh lệnh từ cấp , còn tư cách binh ! Hiện tại chính là…… đang tự bôi đen khu 9!”
Tuy lý do cứng, nhưng cũng coi như miễn cưỡng chấp nhận .
Cố Kiêu Nam nhướng mày, tỏ ý kiến mà hỏi một câu, “Chỉ là hiểu, tại để sĩ quan huấn luyện Khổng tới chăm sóc binh của ? Tại tất cả sĩ quan huấn luyện đều quyền lợi tùy ý , nhưng ?”
Đối mặt với sự chất vấn của Cố Kiêu Nam, sự tự tin mà Lục Giang khó khăn lắm mới gây dựng bắt đầu sập, “Bởi vì…… Bởi vì……”
“Bởi vì ?”
“Bởi vì…… Bởi vì……” Lục Giang suy nghĩ một chút, cuối cùng lý do, “Bởi vì, vì sĩ quan huấn luyện Khổng nhiều thời gian hơn . Cậu còn nhiều binh lính trông nom! Huống chi, tới tân binh đặc chủng để định , ở trong quân đội mới là quan trọng nhất.”
“ trông nom thương, trông nom một đám binh lính thể khỏe mạnh? thật sự cảm thấy kỳ lạ với tư duy của đại đội trưởng.” Cố Kiêu Nam xuỳ một tiếng, trong lời mang theo khinh thường.
Lục Giang thắng một nước cờ, tức giận đến mức sắc mặt chút khó coi, “…… Sĩ quan huấn luyện Cố, đang tranh cãi với !”
Mê Truyện Dịch
“ chỉ là hiểu, cần đại đội trưởng giải thích nghi vấn cho mà thôi.”
Lục Giang ép cho vài thì cũng hết cách. Cuối cùng, chỉ thể lấy khí thế lãnh đạo , : “ cần giải thích nghi vấn cho , chỉ cần phục tùng sự sắp xếp của , đây là điều cơ bản nhất của một binh lính. Cậu cần hiểu, hiện tại ở quân đội, phục tùng là yếu tố đầu tiên! Đây cũng là yếu tố lớn nhất để tới tân binh đặc chủng để thích ứng!”