Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 63:1 Vì sao lại không thể ở lại bên ngoài?

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:28:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi xếp hàng và đăng ký xong xuôi, cô đến khoa điều trị ngoại trú. Bác sĩ khi , lập tức yêu cầu cô cởi giày, định xem tình trạng của cô. điều cô ngờ dến là, cùng là bác sĩ quân đội, cô căn bản cách nào để cởi giày. Toàn bộ bàn chân của cô sưng tấy lên. Rơi đường đường cùng, bác sĩ chỉ thể dùng kéo cắt bỏ tất cả phần mũi giày của cô đó lấy chân của cô khỏi giày. “Tại chân của cô thương nghiêm trọng tới như ?” Ngay cả bác sĩ cũng ngạc nhiên khi thấy bàn chân của cô.

Suy cho cùng, con chúng đều ý thức tự bảo vệ chính , gặp chuyện đau đớn thì sẽ cố gắng tránh, trừ khi trúng đòn khi đó thể nào tránh nữa. để cho vết thương ngày càng chuyển biến thì đó là do chính bản họ. “Tên tiểu tử coi trọng bản còn trẻ nên thể những điều ngu xuẩn như ?” Bác sĩ khiển trách mở danh sách chụp phim của cô, “Đi đóng phí để chụp phim , để tránh trường hợp vấn đề xảy . "

Trong lúc tuyệt vọng, Cố Kiêu Nam chỉ thể ôm cô rời khỏi phòng khám bác sĩ một nữa, đó thanh toán khoản phí, ôm cô đến phòng chụp phim. Loay hoay tới lui gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng cô cũng lấy tờ phim và gặp bác sĩ. Bác sĩ xem xét : "Bị gãy xương nhẹ, tiên hãy xịt thuốc và bệnh viện để theo dõi qua đêm.". Quan sát cả đêm, bốn chữ đột nhiên khiến lông mày Tần Man nhăn , " còn bệnh viện để theo dõi?". Bác sĩ dừng bút trong tay, chỉ chân cô: "Bây giờ cô mới thấy phiền phức? Vậy lúc nãy cô những gì."

Nói xong, ông lấy hai phiếu thanh toán và đưa cho Cố Kiêu Nam. Cố Kiêu Nam tại tâm trạng của như , chạy lên chạy xuống cầu thang cả buổi chỉ để vất vả việc vặt cho cô, còn quên cả ăn, uống. Mãi về , Tần Man thể chịu nổi cảnh tượng mắt, là cảm thấy mặt lắc lư quá nhiều đến mức phiền phức, cuối cùng nhịn : "Anh thể ăn cơm tối đó trở về quân đội."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-631-vi-sao-lai-khong-the-o-lai-ben-ngoai.html.]

“Cậu để cho trở về doanh trại, đây một ?” Cố Kiêu Nam lời liền cảm thấy trông bực bội. “Cậu cần lừa như , chỉ cần thẳng .”. “ ý đó, chỉ cần một cũng thể .” Tần Man nghiêm túc giải thích. Tuy nhiên, khi Cố Kiêu Nam nhét hộp cơm tay cô, thuận tay liền xoa nhẹ tóc cô, "Đùa cái gì , mau ăn .". Tần Man thể trốn tránh, chỉ thể nhíu mày lạnh lùng : "Chỉ là ở trong bệnh viện quan sát một đêm thôi mà.". "Cậu nghĩ nhiều quá . lo lắng buổi tối ngủ một sợ , mà lo rằng sẽ nhân cơ hội trốn ." Cố Kiêu Nam tìm một cái ghế, cứ như thế xuống ngay bên cạnh giường bệnh của Tần Man.

Tần Man: ". . . . . . ."

Mê Truyện Dịch

Quả nhiên là , thể nào ý nghĩ . Tần Man cúi đầu ăn cơm, mặc kệ . Và Cố Kiêu Nam chủ động trêu chọc cô nữa, xuống các phương pháp điều trị, những loại thuốc và nhiều chỉ định khác của bác sĩ. Bầu khí trong phòng lúc thể coi như hài hòa. Cho đến khi Khổng Nghĩa xuất hiện, sự hòa hợp trong phường phá vỡ.

" Cố Kiêu Nam!" Anh trong phòng vang lên ầm ĩ, lập tức y tá hành lang lạnh giọng nhắc nhở, "Thưa , đây là bệnh viện, xin hãy giữ yên lặng!". Khi Khổng Nghĩa bình tĩnh thấy cả khu đang chằm chằm, khỏi chút hổ. Sau khi gật đầu xin , liền bước đến bên cạnh Cố Kiêu Nam, lập tức hạ giọng, tức giận lệnh: "Anh mau doanh trại với !"

“Định vị điện thoại di động của vẻ . Đã tìm thấy chỉ một thời gian ngắn như ..” Cố Kiêu Nam bình tĩnh ghế và tiếp tục xuống tên các loại thuốc. Khổng Nghĩa lúc mồ hôi nhễ nhại, dáng vẻ ung dung của mặt, căn bản bận tâm đến câu đầy ẩn ý bên , mà tràn đầy sự tức giận đưa mệnh lệnh, "Anh mau với !"

Loading...