Đêm, lạnh như nước.
Tần Man chạy trốn với tốc độ cực nhanh trong đêm.
Hơn nữa lực lượng cảnh sát đều chuyển dời đến bên phía Huy Tử, đoạn đường cao tốc chỉ vài cảnh ngục canh giữ.
Một khi lên đoạn đường cao tốc, thì cô cần che giấu nữa.
Tất cả đường đều thể thấy một đang chạy như điên, giống như là ai đó đuổi theo.
Hơn nữa, quần áo cô mặc chính là quần áo lấy từ chỗ các thôn dân, thêm trời tối đen, cũng thấy rõ mặt.
Người ở xe cảnh sát phía xa thấy cô chạy trốn gấp gáp như , còn tưởng rằng là dân thường ở đường xảy chuyện gì.
Nhìn thấy cô khi chạy tới, liền điên cuồng gõ cửa xe.
Hai cảnh sát xe lập tức bảo tài xế mở cửa xe.
“Cậu.....”
mà, lời còn khỏi miệng, Tần Man nhanh chóng kéo b.o.m cay trong tay, ném .
Cảnh sát cảm thấy hoa mắt, đó liền “Phanh ——“ một tiếng.
Tiếp theo chỉ âm thanh “xì xì xì” vang lên.
Khói trắng từ trong quả b.o.m nhanh chóng lan .
Mê Truyện Dịch
“Muốn trốn thì tranh thủ thời gian!” Giọng của Tần Man vang lên trong xe.
Đồng thời còn đẩy cảnh ngục còn kịp phản ứng trở về trong xe.
Mặc cho ở bên trong xe khói trắng đày đặc.
Tiếng ho khan vang lên liên tục ngừng.
một tiếng kêu gọi của Tần Man, đám tù phạm bên trong xe lập tức liền ngo ngoe rục rịch.
“Các em, còn sững sờ cái gì! Mau tranh thủ thời gian !”
“Oa! Mau hỗ trợ!”
“Mau mau mau!”
“Ai dám! Khụ khụ ..... Ai dám!”
Cảnh ngục gấp gáp, đang cảnh cáo, thế nhưng đám phạm nhân gấp chờ nổi mà kéo bên trong thùng xe, đó cướp chìa khoá .
Tần Man ở ngoài cửa xe, ánh mắt lạnh lùng cảnh tượng hỗn loạn thôi trong xe.
Không lâu , một đám tù phạm liền lập tức nhảy từ xe xuống.
Bởi vì sự việc xảy đột ngột, nên bọn họ kế hoạch gì.
Chỉ là bởi vì một tiếng kêu gọi của Tần Man, liền khiến đầu óc nóng lên mà lao , vì thế đám chạy tứ tán khắp nơi đường cao tốc, chạy theo đường cao tốc, vượt lan can cao tốc, chạy về phía nơi cỏ dại mọc um tùm.
Tóm , trong thoáng chốc, xe trống.
Mà lúc đám cảnh sát đang đuổi theo Huy Tử thấy phía khói mù bốc lên, tù phạm trong xe chạy trốn, cảnh tượng hỗn loạn thì đều choáng váng.
Sửng sốt ba giây, đám cảnh sát mới phản ứng .
Lúc cũng bất chấp Huy Tử, vội vàng bắt lấy đám tù phạm đang chạy trốn khắp nơi.
“Mau, mau bắt !”
“Không chạy!”
“Đứng , ai cho các chạy!”
“Tất cả cho !”
“Còn sẽ nổ súng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-56-mot-hoi-dai-hon-loan.html.]
Theo từng tiếng rống giận vang lên đoạn đường cao tốc,dường như Tần Man còn ngại đủ loạn.
Lại lấy quả b.o.m cay còn ném mạnh về phía đám cảnh sát.
“Xì xì xì ——“
Khói trắng phun nữa.
Lúc , đám phạm nhân vốn còn đang sợ hãi với súng, nhân cơ hội bắt đầu chạy loạn lên khắp nơi.
Toàn bộ hiện trường càng thêm hỗn loạn.
“Khụ khụ khụ! Gọi tổng bộ, gọi tổng bộ, hiện trường cướp xe thả tù phạm, yêu cầu chi viện, khụ khụ...... Yêu cầu chi viện....”
Tiếng báo cáo của cảnh sát bên trong làn khói khiến sắc mặt Tần Man đổi.
Lập tức, cô và Huy Tử , nữa nhảy qua lan can cao tốc.
Từng một kinh nghiệm đó, lúc tốc độ của bọn họ càng nhanh hơn.
Hơn nữa tình huống hỗn loạn như thế, bọn họ đục bước béo cò thật sự là nhẹ nhàng.
Những cảnh sát đó thể bắt bọn họ.
Không lâu , hai bọn họ liền băng qua một đường mòn yên tĩnh, thành công thoát .
bởi vì xuất hiện một hồi hỗn loạn lớn như , nên thành phố chắc chắn sẽ giới nghiêm.
Cho nên hai bọn họ vẫn dám thiếu cảnh giác, mà dự định trốn mấy ngày.
Huy Tử tương đối quen thuộc với bên , mang theo Tần Man đến một khách sạn nhỏ do một em mở.
Sau đó tiên liên hệ với Cù Hải.
“Anh Hải, em .”
Một cái tên khiến Tần Man khỏi ngẩng đầu liếc Huy Tử một cái, đó mới rũ mắt, tiếp tục ở chỗ .
“ , em mới trốn .”
Điện thoại vẫn còn đang tiếp tục.
“Đám em ngoài , chỉ em.” Huy Tử tới đây, khỏi dừng một chút, đó tiếp tục: “Còn một em mà em quen lúc ở trong tù.”
“Hẳn là đáng tin.”
“Vâng, em sẽ chờ ở chỗ .”
Đơn giản mấy câu, Huy Tử cúp điện thoại, trở , với Tần Man: “Đại ca của sẽ nhanh chóng tới đón chúng .”
Tần Man về phía : “Đại ca của đang gì?”
Huy Tử một chiếc giường khác, châm điếu thuốc, lạnh giọng trả lời: “Đợi sẽ .”
Anh chịu nhiều lời, Tần Man cũng liền hỏi nhiều.
Trong phòng yên tĩnh.
Sau một lúc lâu, Huy Tử mở miệng nữa: “ nhớ rõ , là vì g.i.ế.c .”
Tần Man gật đầu: “ .”
“Cậu giống lưu manh đường.” Huy Tử hút thuốc, .
Tần Man dựa theo nội dung phần tư liệu giả trả lời: “Ừ, vốn là một sinh viên.”
Huy Tử liếc cô một cái: “Nguyên nhân g.i.ế.c là gì?”
“Ở ga tàu hỏa cướp, lỡ tay g.i.ế.c đối phương.” Tần Man ở mép giường, ánh mắt vô cùng lãnh đạm.
Động tác hút thuốc của Huy Tử dừng , đầu, liếc Tần Man một cái.
cuối cùng cũng thêm gì nữa, chỉ ừ một tiếng, xem như .