Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 51:1 Thà giết lầm còn hơn bỏ sót

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:28:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Sột soạt!”

Âm thanh ngày càng gần, Tần Man đột nhiên chau mày.

Đó là tiếng bước chân!

đang cỏ!

Lúc Tần Man quan tâm đến việc cách của với Cố Kiêu Nam gần như , cô nghiêng tai hướng giọng truyền tới.

“Kỳ lạ, lúc nãy rõ ràng thấy một bóng đen vụt qua, đột nhiên thấy nữa ?”

Tiếng ve kêu đêm hè, Tần Man ép lên tường rõ ràng thấy giọng của Khổng Nghĩa bên tường.

“Lẽ nào là hoa mắt ?”

Giọng của Khổng Nghĩa cũng truyền từ bên phía tường, hơn nữa ngoài giọng của thì còn tiếng bước chân sột soạt bên tường, dần dần mất hút.

“Xem cứu .” Giọng của Cố Kiêu Nam đột nhiên thì thầm bên tai cô, thở ấm áp khiến cô run rẩy.

Tần Man lập tức đánh tay đang che lấy miệng của lạnh lùng : “Buông .”

Cố Kiêu Nam a lên một tiếng, chờ khi giọng bên dứt thì mới buông tay đang ôm lấy eo của đối phương: “Tên nhóc thối, lúc dùng từ chó cắn Lữ Động Tân là hợp với đó.”

“Anh ai là chó.”

Ánh mắt sắc bén của Tần Man khiến Cố Kiêu Nam khỏi nhướng mày: “Nè, tính khí cũng lớn thật. Vậy đổi từ, qua cầu rút ván?”

‘Không , là ăn cháo đá bát.” Tần Man hung hăng trừng mắt .

Có cảm giác giận dỗi trong câu đó.

Cố Kiêu Nam mỉm : “Cậu bản lĩnh thì bịt miệng .”

Tần Man lười để ý, cô vài bước bên cạnh và duy trì cách an với .

“Không định cảm ơn một tiếng ?” Cố Kiêu Nam bóng dáng cô chê bai né xa thì trong bóng tối nhẹ nhàng mỉm .

“Không cần thiết, cũng giúp .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-511-tha-giet-lam-con-hon-bo-sot.html.]

Tần Man vẫn luôn quan sát cảnh xung quanh, vốn để ý tới lúc Cố Kiêu Nam vẫn trong khuất bóng tường lời , nụ khoé miệng đơ , nhưng giọng điệu vẫn hề đổi.

“Cậu ?”

“Anh cũng đang trốn Khổng Nghĩa.” Tần Man bình tĩnh .

“Ồ? Cậu dựa mà cho rằng là ?” Lúc Cố Kiêu Nam từng bước khỏi bóng tối.

Ánh trăng mờ ảo chiếu xuyên qua bóng cây, vẻ mặt của trông lạ và khó đoán.

“Vì đều đang ở ngoài bộ đội.”

Câu của Tần Man khiến bước chân của Cố Kiêu Nam khựng , đó từ trong bóng tối , vẻ mặt khôi phục dáng vẻ ngang ngạnh và tập trung: “Khổng Nghĩa? Thì khi ở riêng thì gọi đích danh tên của sĩ quan huấn luyện ? Trong đó cũng biểu thị ……. trong đó?”

Cố Kiêu Nam tới mặt cô, cúi để ngang tầm với cô, giọng điệu vẻ bất cần: “Chi bằng gọi một tiếng cho thử.”

Tần Man lập tức cảnh giác và lùi về vài bước, vẻ mặt lạnh lùng: “ chỉ gọi chó thôi.”

“Xì! Miệng lưỡi lợi hại, giống mấy cô gái hết sức.”

Cố Kiêu Nam chẳng qua chỉ một câu bông đùa thôi nhưng khiến Tần Man đột nhiên ngẩng đầu: “ !”

Bây giờ điều cô lo sợ nhất chính là so sánh cô như con gái.

Vấn đề về phận cứ khiến cô thấy chột khó hiểu.

Cho nên cô nhạy cảm đối với chuyện .

Nhất là 2 họ lúc nãy dính chặt cách gần như thế.

Cố Kiêu Nam thấy phản ứng của cô thì nhướng mày, cũng gì. Anh cứ như cô.

Lúc Tần Man mới phát hiện tâm trạng quá khích nên cô im lặng.

Mê Truyện Dịch

Một lúc thì tiếng ve kêu râm ran.

“Được , mau về thôi, còn quậy nữa sẽ gọi tới đó.” Cố Kiêu Nam thời gian, trong lòng tính toán còn định tiếp tục trèo tường với Tần Man nữa.

Vào lúc thì Khổng Nghĩa chắc từ sân tập huấn .

Loading...