Lời như một loại âm thanh của thiên nhiên, Lưu Tử chỉ cảm thấy bản giống như đang vòng vòng bên bờ sinh tử , kéo trở nữa.
Chân mềm nhũn bước theo Cố Kiêu Nam.
Vùng thôn quê yên tĩnh một tiếng động, tiếng ve mùa hè vang lên từng tiếng từng tiếng.
Trong bụi cỏ với chiều cao xấp xỉ con , Cố Kiêu Nam lẳng lặng dẫn Lưu Tử tránh xa bọn đó.
trời thỏa ý , cái chân của Lưu Tử cái thứ gì vấp, “bùm” một cái, ngã xuống đống cỏ.
Trong cảnh , cái tiếng “sột soạt sột soạt” vô cùng rõ ràng.
Cố Kiêu Nam ngầm cái gây trở ngại bên cạnh , ánh mắt hung ác lạnh lùng cho Lưu Tử đang lảo đảo lên thiếu chút nữa ngã trở
“Bọn chúng ở đằng !” Sau khi đám đó thấy động tĩnh, lập tức tiến gần về phía phát âm thanh.
Lúc Cố Kiêu Nam cũng chẳng quan tâm, một tay nhấc cổ áo của Lưu Tử, bước chân cũng nhanh hơn.
Chỉ là, kéo một bình mỡ lợn lớn thế , vẫn là cố chút sức lực.
Huống chi khi đối phương hành tung của bọn họ thì liền mở súng.
“Bằng”
Viên đạn từ bụi cỏ dại bay vụt đến.
Cố Kiêu Nam thuận thế nhanh chóng lật nghiêng Lưu Tử, trốn ở cây đại thụ phía .
Trước tiên hề phản kích mà lẳng lặng chờ đợi ở đó.
Lúc , tiếng ve vẫn tiếp tục vang lên.
Đêm mùa hè thật yên tĩnh.
Tiếng sột soạt thật nhỏ phát như một cơn gió phớt qua.
Âm thanh một chút, một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-491-tat-ca-deu-chet-het.html.]
Không qua bao lâu, đột nhiên Cố Kiêu Nam giơ súng.
“Bằng”
Lập tức âm thanh của một vật nặng ngã xuống đất vang lên nhỏ.
Lúc , âm thanh sột soạt cũng tạm thời ngừng .
Cố Kiêu Nam thừa cơ hội lôi Lưu Tử chạy về phía .
Mê Truyện Dịch
Âm thanh giẫm nát cỏ phát , điều chỉ là lợi thế khi tấn công đối thủ mà còn là bất lợi của .
Đặc biệt Lưu Tử là trong nghề nên bước chân cực kỳ nặng, âm thanh rõ ràng.
“Bằng bằng” hai tiếng s.ú.n.g vang lên.
Lưu Tử dọa đến giật , chân mềm nhũn, cả như gục xuống đất.
Cố Kiêu Nam kéo lấy, tránh xa cái hình xiêu vẹo , viên đạn quét qua một cái, quẹt qua eo của .
Chân mày nhíu nhẹ một cái, trở tay b.ắ.n đối phương ba phát súng.
Trong nháy mắt, tiếng s.ú.n.g của đối phương giảm còn phân nửa.
Thừa dịp lúc , Cố Kiêu Nam túm lấy Lưu Tử chạy về phía .
Mấy ở đằng lẽ kỹ thuật b.ắ.n s.ú.n.g của Cố Kiêu Nam cho kinh sợ, nhất thời dám tùy tiện đuổi theo, điều cho Cố Kiêu Nam cơ hội dẫn theo Lưu Tử kéo dài cách với bọn họ.
Hai lảo đảo chạy một lúc, Cố Kiêu Nam đột nhiên dừng .
Lưu Tử bên cạnh thấy dừng , khỏi chút nóng nảy, “Anh Kiêu, chạy? Mau chạy , nếu bọn họ bắt , đến lúc đó đừng trách chậm chạp nhé.”
Màn đêm tối đen như mực dọa cho Lưu Tử như nào miệng đắn đo đe dọa lung tung như .
Cố Kiêu Nam cúi đầu lên tiếng, chỉ là tay cứ ôm chặt eo, từ từ thở dốc.
Lưu Tử bên cạnh thấy, cảm thấy đúng, khỏi chút chần chờ, “Anh… Kiêu… … thương ?”
“Đỡ .” Cố Kiêu Nam đem phân nửa sức nặng của cơ thể đè lên bên cạnh.