Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 48:2 Mẹ nó! Như này là đang chơi liều đó.

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:16:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chiếc xe lao như bay trong vùng ngoại thành mênh m.ô.n.g ước chừng hơn một tiếng cuối cùng cũng đến nơi mà Lưu Tử tới.

Xung quanh im ắng, đến một bóng cũng .

Mùa hè, cỏ dại sinh trưởng , dài đến độ sắp che mất cả chiếc xe.

Mê Truyện Dịch

Đẩy cửa xe , Cố Kiêu Nam thẳng bên canh chiếc xe, giương cằm với Lưu Tử, ý bảo mau lấy đồ đây.

Lưu Tử lúc cũng dám trì hoãn, vội vàng chạy lên phía .

mới bước hai ba bước, kết quả thấy thoáng xa xa vang lên tiếng động cơ xe chạy cùng với một vệt ánh sáng vụt qua.

Cố Kiêu Nam nhíu mày, nhanh về phía Lưu Tử.

“Mau đem đồ đây.” Anh mở miệng thúc giục.

“A..A.” Lưu Tử vẫn phát hiện, bước cao bước thấp về phía .

Cũng hai bước, động cơ của chiếc xe đó càng lúc càng vang.

Cố Kiêu Nam thấy Lưu Tử dùng bước, liền thầm mắng một tiếng c.h.ế.t tiệt!

“Mau lấy đưa cho !” Anh tiếp tục thúc giục.

lúc Lưu Tử nào tâm trạng để ý đến thứ đồ bỏ , vẻ mặt tràn đầy sự lo lắng và sợ hãi , “Anh, bọn họ đến nữa !”

“Lấy đồ!” Cố Kiêu Nam gằn giọng, thúc giục một nữa.

Lưu Tử vô thức hô một tiếng, “Không !”

Anh rõ bản thể thành công chạy thoát đây.!

Nếu bây giờ lấy đồ giao , chắc chắn sẽ quan tâm nữa!

“Cậu cái gì?” Cố Kiêu Nam híp mắt, mang theo vài phần nguy hiểm.

Lưu Tử mới hồn phát hiện bản gì đó, lúc “ực” nuốt ngụm nước bọt, “ cứu với, cứu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-482-me-no-nhu-nay-la-dang-choi-lieu-do.html.]

Nói đến lời cuối cùng thiếu chút nữa quỳ gối với Cố Kiêu Nam .

Bộ dạng lóc thảm thiết cũng cho Cố Kiêu Nam dịu nửa phần, ngược lạnh một tiếng, “Cậu bây giờ đang đùa giỡn với ?”

“Không, …” Lưu Tử chỉ sợ thấy nụ đó của .

Chỉ sợ một giây bản b.ắ.n chết.

“Vậy thì đưa đồ cho .” Cố Kiêu Nam dằn tính khí, thêm một nữa.

“Không, , thể đem , …” Bộ dáng của Lưu Tử lo lắng đến .

Đối với cái , Cố Kiêu Nam chỉ nhẹ nhàng một câu, “Lưu Tử, tính mà. một nữa, đem đồ giao cho .”

Lúc trong lòng Lưu Tử sợ đến c.h.ế.t , chỉ sợ đám đó tới bắt mà còn sợ sự “hỉ nộ vô thường” của mặt, trở mặt một cái liền trực tiếp b.ắ.n c.h.ế.t , nhưng cũng sống liền đánh bạo : “Anh cứu , liền đưa cho .”

Cố Kiêu Nam nhúc nhích ở đó, như .

Dưới màn đêm, bộ quần áo màu đen mặc như tan bóng tối, ánh mắt rét lạnh như băng.

Dũng khí mà Lưu Tử dễ dàng gì tích góp tan rã.

Chỉ cảm thấy nhiệt độ xung quanh giảm xuống mấy độ cho sống lưng chút rét lạnh.

Anh “phù phù” một lúc, thật sự chịu , trực tiếp quỳ xuống, lóc cầu xin, “Anh, xin cứu , cứu , nhất định sẽ đưa nó cho , thật đó, nếu …nếu …”

“Nếu thì ?”

Cố Kiêu Nam vẻ mặt tự nhiên, bộ dạng uy hiếp.

Lưu Tử thấy thế, cực kỳ tức giận, “bình nứt sợ bể” : “Nếu sẽ kêu bọn họ qua đây, cùng chết!” Có lẽ cảm thấy đủ, tiện đà bồi thêm một câu, “ Trước khi c.h.ế.t sẽ đem thứ đồ đó giao cho bọn họ.”

Con ngươi Cố Kiêu Nam tối sầm , “Cậu chết?”

Lưu Tử sợ đến mức run cầm cập, khí thế tự chủ mà giảm xuống, “Anh, là bất đắc dĩ thôi, thật sự…”

Ngay lúc , Cố Kiêu Nam tiến lên bịt miệng , liền thấy âm thanh của một đám nào đó cách đó xa, “Xe của bọn chúng ở đây, chắc chắn cũng chạy xa, tìm cho tao!”

Vì thứ đồ đó, Cố Kiêu Nam cuối cùng chỉ thể với một tiếng, “Đi!”

Loading...