Tần Man vẫn ở đó, hít thở dần bình phục, mùi m.á.u tươi trong cổ họng vì ứ m.á.u cũng dần bớt .
Thực cũng tính là liều mạng.
Chẳng qua là nếu quyết định ở quân đội, cô tuyệt đối cho phép trở thành con ghẻ.
Hơn nữa cô cũng tò mò, rốt cuộc tiềm lực của cơ thể lớn bao nhiêu.
Từ khi bắt đầu huấn luyện tân binh, cô mặc dù cơ thể chiều chuộng, nhưng thực tố chất cơ thể cực kỳ .
lúc cô trẹo chân thì cũng là ép rời khỏi quân đội một thời gian, huấn luyện đàng hoàng.
Sau cũng một tuần xung kích, nhưng mãi đợt liều mạng sát hạch với Hứa Cảnh Từ, cô mơ hồ cảm nhận dường như cơ thể còn lợi hại hơn tưởng tượng.
Thế nên mới buổi thực nghiệm tối nay.
Cô , rốt cuộc bây giờ thể phát huy cơ thể đến mức nào.
Mà kết quả cuối cùng phụ lòng mong đợi của cô.
Mê Truyện Dịch
Thấy dáng vẻ đắc ý lúc của An Viễn Đạo là cô lòng.
Tần Man nghỉ ngơi và hồi phục một lát lê đôi chân nặng trịch của về phía ký túc xá.
Mà lúc , tâm trạng An Viễn Đạo tồi trở ký túc xá, sắc mặt vui mừng cho Trần Quân khỏi chế nhạo, : "Sao ? Bị tân binh chọc tức ?"
Anh mở miệng một câu như nhất thời khiến An Viễn Đạo tức giận đến trừng mắt, "Có chuyện ? chỗ nào là tức hả? đây là vui vẻ, vui vẻ!"
"Tối vui vẻ cái gì?" Trần Quân lơ đãng phơi quần áo.
"Đương nhiên là vui mừng ! Anh , tên nhóc thật sự là tồi."
Sự vui mừng xuất hiện trong những câu chữ của An Viễn Đạo cho Trần Quân bất giờ, "Hả? cho rằng là một tân binh cứng đầu cơ."
An Viễn Đạo nhất thời “hừ” lạnh một tiếng, "Lấy nhiều tân binh cứng đầu như chứ? Thật sự coi ăn chay ?"
"Được , , ăn chay, ăn chay, xem, tân binh tồi ở ?" Trần Quân xong việc trong tay, đối diện .
Nhắc tới Tần Man, An Viễn Đạo lập tức mỉm , "Tên nhóc tính tình dễ nổi khùng, cho một thời gian, thế mà liền cắm đầu chạy ngừng, thái độ cực kỳ nghiêm túc."
"Anh đặt thời gian bao lâu?" Trần Quân tò mò hỏi.
An Viễn Đạo tít mắt, lấy tay dấu, "Mười km trong vòng ba mươi hai phút."
"Cậu vượt qua ?" Trần Quân kinh ngạc hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-4-anh-khong-kiem-soat-duoc-cau-ta.html.]
" ! Lúc thấy chạy nổi, lòng tha cho tên nhóc , kết quả còn phê bình."
"Xem tân binh lợi hại."
"Chắc chắn , của sẽ yếu!"
Trần Quân thấy bộ mặt tự hào của , đả kích: "Anh đừng vội đắc ý, cảm thấy tên nhóc như nghĩ ."
"Anh ý gì hả?" An Viễn Đạo thấy liền cảm thấy bất an.
Trần Quân ý tứ sâu xa liếc , "Có vài liếc mắt một cái là nổi loạn, nhưng vài , bề ngoài bình tĩnh, cái gì . Anh rằng, luôn là đáng sợ nhất."
An Viễn Đạo lập tức phủ nhận, "Đi, , , bớt hươu vượn , lúc huấn luyện, tên nhóc cực kỳ liều mạng, hơn nữa cảm giác là năng khiếu."
Trần Quân thấy tin, liền hỏi mấy vấn đề.
"Anh cảm thấy Tần Man coi là sĩ quan huấn luyện ?"
"Đương nhiên! Nếu coi là sĩ quan huấn luyện thì liên tục cắm đầu huấn luyện chứ?" An Viễn Đạo lòng trả lời.
"Vậy cảm thấy coi trọng ?"
"Có chứ, nếu coi trọng thì gì nấy ?"
Bảo cúi chào liền cúi chào.
Bảo chạy mười km liền chạy mười km.
Cũng dám một chút nghi ngờ nào!
"Vậy cảm thấy sợ ?"
"Không sợ mà thể ngoan như ?" An Viễn Đạo càng càng đắc ý.
". . . . . ." Trần Quân thật sự tính tự kỷ của đánh bại, cuối cùng vỗ vai , "Với chỉ thông minh của mà thể sĩ quan huấn luyện cũng là kỳ tích."
An Viễn Đạo trừng mắt, "Anh chuyện kiểu gì ?"
Trần Quân để ý chỉ tự : "Anh đó, chỉ thiệt mới hiểu những lời hôm nay ."
Sau đó liền dậy định lên giường nghỉ ngơi.
"Cái gì mà thiệt, cảm thấy tên nhóc tồi." An Viễn Đạo cau mày .
Hai tay Trần Quân gối đầu, liếc An Viễn Đạo một cái, "Không nghi ngờ năng lực của Tần Man, mà là cho , kiểm soát , giống như kiểm soát Nhiếp Nhiên năm đó."