Trong văn phòng, thấy cô ôm Tần Man .
Giống như một điên.
An Viễn Đạo cách cô ôm, nổi thói nhiều chuyện.
Quả nhiên khi hùng cứu mỹ nhân, thì thái độ mỹ nhân đều đổi.
An Viễn Đạo chỉ thở dài, già .
Cả đời một binh lính xinh trêu gái.
Tần Man chẳng chút đắc ý nào khi trêu mấy cô gái cả.
Cô chỉ chú ý đến miếng buộc ngực, sợ ở cách quá gần, Miêu Bồng sẽ phát hiện . Cô nhăn mặt, cố gỡ đang dính xuống.
Không ngờ, sức Miêu Bồng quá lớn, tay chân bấu chặt cô giống như một con lười dính cứng Tần Man.
Tần Man chật vật.
Lúc , Từ Đại Hồ lưng mới giật , Miêu Bồng quấn quýt Tần Man, thấy ghen tỵ, “Đủ đấy, Man vì sợ danh tiếng của cô nên mới đến buổi tiệc , cô còn tránh xa một chút !”
Vấn dề còn ôm Man, mấy ôm hả?
Mê Truyện Dịch
Nghĩ tới đây, bước tới, tách Miêu Bồng khỏi Tần Man.
còn kịp tay, Hứa Cảnh Từ nhanh tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-391-cong-phu-du-do-em-gai-1.html.]
Anh lôi Tần Man .
Vì chụp hụt, Miêu Bồng bực dọc dậm chân, “Mấy …!”
“Thì ? sai hả? Chuyện đầu đuôi cũng do cô, cái hồng nhan họa thủy!”
Thời gian , vì chuyện của Tần Man, mấy họ thường xuyên tụ tập chung một chỗ. trong lòng Từ Đại Hồ để ý đến Miêu Bồng.
Không vì cô , Tần Man sẽ động thủ, còn vì cô mà cả bọn cấm túc.
“Từ Đại Hồ, thôi hả? Chuyện , rõ ràng là của Thạch Vân Kiệt!” cô uất ức.
Từ Đại Hồ hừ một tiếng, giống như rõ mặt cô , “Thôi , nếu vì cô ngay cửa nhà ăn tìm cách dụ Man thì…!”
Vừa tới đây, Tần Man cắt ngang, “Từ Đại Hồ!”
Ánh mắt đầy cảnh cáo.
Từ Đại Hồ tiếp, nhưng phục, Miêu Bồng lẩm bẩm, “Tự cô hiểu chứ, liên quan tới Man là !”
Bị vạch trần Miêu Bồng ngại ngùng.
Tần Man cũng nhân lúc giải vây cho cô, “Trước mặt huấn luận viên đừng linh tinh!”
Chuyện với An Viễn Đạo giống như xem kịch, thấy binh sĩ coi trọng bảo vệ một nữ binh, chì nhạt, “Còn đang ở đây ? Giờ nghỉ trưa, một đống đứa tụ tập ồn ào trong văn phòng huấn luận viên, mỗi đứa một bản kiểm điểm mười ngàn chữ!”
Từ Đại Hồ lập tức ên rỉ, “Đừng mà! Thầy ơi, thầy suy xét thầy!”