đó cũng là đầu tiên chăm sóc cho cô , vì vẫn nên kiềm chế . Để tránh cô cảm thấy khó chịu nên khi hôn hít xong vẫn thả cô . Đôi mắt Tần Man đỏ bừng vì nụ hôn đang , khiến tim đập loạn nhịp. Anh đưa tay che mắt Tần Man : "Đừng như thế , thực sự chịu nổi." Khi , cánh tay ôm eo cô siết chặt. Sự cứng rắn cơ thể rõ ràng đang bám chặt chân của cô. Tần Man lập tức nín thở cứ im ở đó.
Một lúc , hai mới trở bình thường. Cố Kiêu Nam sang chỗ khác và hỏi: "Ngày em định rời khi nào?"
“Ba giờ sáng mới lên máy bay.” Tần Man nhân lúc Cố Kiêu Nam đang nấu ăn liền nhanh chóng đặt vé máy bay. Cố Kiêu Nam nhíu mày: "Tại lúc nửa đêm chứ?"
Tần Man nhướng mắt: "Sáng sớm thì sẽ tiện hơn."
Cố Kiêu Nam cứng họng lời nào. Anh quên rằng cô gái đang giữa tâm bão, thực sự thuận tiện nếu ban ngày.
“Vậy sẽ đưa em đến đó.” Cố Kiêu Nam đưa lời đề nghị, thêm một câu: “Em đừng , yên tâm để em tự .” Câu của khiến Tần Man nhanh chóng nuốt câu định xuống cổ họng, cô gật đầu đồng ý: "Vâng."
“Em mau tắm rửa, nghỉ ngơi sớm , ngày mai dẫn em gặp ba em.” Cố Kiêu Nam xoa đầu cô .
Tần Man ậm ừ, dậy phòng tắm. Ban đêm Cố Kiêu Nam chú ý đến cơ thể của Tần Man, hai mau chóng ngủ say.
Ngày hôm thức dậy, đồng hồ sinh học của Tần Man rốt cuộc cũng đúng giờ. sáu giờ cô thức dậy, tắm rửa xong cô bếp bữa sáng.
"Yo! Lần nấu mì cho ăn ?" Cố Kiêu Nam dậy muộn hơn cô một chút, nhưng khi thức dậy thấy cô đang trong phòng bếp nấu ăn, cảm thấy vui. Tần Man nhíu mày: "Anh ăn mì ?" Cô món cháo mà cô nấu và những chiếc bánh mì cô .
“Không, chỉ là nhớ bát mì trứng mà em cho ăn.” Cố Kiêu Nam bước tới, dùng hai tay ôm cô và xoa xoa cổ cô. Bát mì trứng khiến ký ức của đặc biệt sâu đậm. Món trứng luộc vàng ươm ẩn lớp sợi mì chính là mối quan tâm thầm lặng và khó xử nhất của cô. Cuối cùng, cả hai cùng ăn cháo và ăn bánh mì. Sau khi thứ xong xuôi, Tần Man đeo kính râm, khẩu trang, đội mũ, theo Cố Kiêu Nam từ cửa bệnh viện khu phòng VIP.
“Vào , bác sĩ khám xong, bệnh nhân còn ngủ.” Cố Kiêu Nam ở cửa với Tần Man. Tần Man gật đầu, đó mở cửa bước .
"Ba." Tần Hồng Đào kinh ngạc khi thấy giọng : "Sao con ở đây? Ở đây nhiều như , con sợ nhận ư?"
“Ngày mai em .” Tần Man tới gần chỗ ông , tháo khẩu trang và kính , để chúng sang một bên. Khi Tần Hồng Đào thấy những lời , tất cả lời trách cứ ban đầu của ông đều biến thành một lời khuyên nhủ.
"Con khi lính chú ý đến an , và đừng việc quá sức trong thời gian huấn luyện."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-347-gap-mat-phu-huynh.html.]
"Vâng."
"Một ngày ăn ba bữa đúng giờ."
"Vâng."
"Ở bên đấy nhớ giữ gìn sức khỏe."
"Vâng." Sau khi dặn dò cô liên tục, ông đột nhiên hỏi ngược : "Người nổ s.ú.n.g khiến Thẩm Gia Đồng thương ngày hôm đó là ai?" Tần Man trực tiếp ba hỏi cho cô bỗng nhiên bối rối trả lời . Cuối cùng dường như cũng hiểu điều gì đó. Tần Man cũng thổ lộ: "Là bạn trai của con." Tần Hồng Đào chắc chắn kích động đến mức lập tức nhảy dựng lên, thậm chí còn kịp nghĩ tới vết thương của , tức giận hỏi: "Con bạn trai khi nào?" Tần Man giật khi thấy dáng vẻ tức giận của ba : "Ba, cẩn thận vết thương!"
bây giờ Tần Hồng Đào còn thể quan tâm vết thương ? Thật nực ! Con gái ông thằng bé dụ dỗ, ông hận thể dùng giao g.i.ế.c c.h.ế.t thằng nhóc đó! Lúc đầu, vì Hứa Cảnh Từ, mà hai cha con cãi chí chóe . Bây giờ coi như hai cha con cuối cùng dịu xuống , thì thêm một thằng nhóc nữa!
"Mau ! Thằng nhóc là ai! Ba cho con , con là con gái theo đuổi , khiến bọn họ theo đuổi mà chạy theo !" Tần Man nhanh chóng giải thích: "Ba đừng lo lắng, là ý theo đuổi con, tán tỉnh lâu con mới đồng ý."
“Thật ?” Tần Hồng Đào cảm thấy tâm trạng chút khá hơn khi thấy khác đuổi theo con gái , còn theo đuổi lâu nữa chứ.
“Vâng, con sẽ bảo ý gặp ba.” Tần Man cảm thấy tranh thủ cơ hội để cho Cố Kiêu Nam lộ mặt thì lẽ sẽ hơn.
Tần Hồng Đào cau mày: "Cậu đang ở bên ngoài?"
" ."
"Vậy thăm ba? Đi đến đây còn , bạn trai con thật phép tắc." Tần Hồng Đào khoác lên dáng vẻ trưởng bối, ậm ừ vài câu.
Tần Mẫn thành thật giải thích: "Không , phận của chút vấn đề." Vẻ mặt của Tần Hồng Đào lập tức đổi: "Làm ? Tiểu Man, ba của con quá già , chịu sự hù dọa. Đừng ba sợ." Tần Man cứng họng: "... Con đưa ."
Mê Truyện Dịch
Nói xong cô liền bước khỏi cửa phòng bệnh. Cô thấy Cố Kiêu Nam đang dựa ở cuối hành lang, miệng ngậm điếu thuốc, đang chuyện điện thoại. Tần Man lâu thấy cảnh tượng . Có vẻ như từ khi cô là con gái, hút thuốc mặt cô nữa. Cố Kiêu Nam ngẩn , cúp điện thoại, đầu liền thấy Tần Man đang ở nơi đó .
“Có chuyện gì ?” Anh hỏi. Tần Man lúc mới hồn, với : "Ba em gặp ."