Tần Man nhíu mi tâm, định dậy, liền Cố Kiêu Nam giữ .
"Ghét như ?"
Tần Man lập tức hất tay , "Trời quá nóng."
Thấy cô xê dịch sang một bên, Cố Kiêu Nam ở đó khẽ , "Cậu ngay cả dối cũng , tại còn tới loại nơi như quân đội ?"
Trăng sáng thưa, gió đêm hiu hiu.
Động tác xê dịch của Tần Man khựng ngay tại chỗ, lâu , cô mới : " gián điệp."
Cô trong câu của Cố Kiêu Nam là ý tứ gì.
Chẳng qua là cảm thấy cô một lòng trốn khỏi nơi , hiển nhiên là mục đích mà gia nhập quân đội, là một tên gián điệp.
Vì thế, cô dứt khoát tỏ rõ lập trường của .
Tiếc là, Cố Kiêu Nam chỉ là khẽ lên: "Lúc đào ngũ, sẽ cho rằng là gì?"
Tần Man tiếng động.
Lúc đào ngũ, còn thể cho rằng là gì?
Với tư cách từng là kẻ phản bội và đào ngũ, cô hiểu rõ định nghĩa và kết cục của kẻ đào ngũ hơn ai hết.
"Thân phận của là giả đúng chứ." Đột nhiên, Cố Kiêu Nam bên cạnh một câu như .
Mi tâm Tần Man nhăn , " sẽ gây tổn thất mang tính bản chất nào đối với quân đội."
Một đội tân binh nhỏ nhoi mà thôi, biên chế tạm thời, gì gì, gì đáng để cô .
"Điểm tin."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-312-cau-do-mat-cai-gi.html.]
Đối với sự tán thành của Cố Kiêu Nam, Tần Man lộ chút kinh ngạc lướt qua , nhưng đến khi thấy mang theo nụ đầy ẩn ý , sắc mặt liền lập tức lạnh xuống, " yếu như nghĩ ."
Mê Truyện Dịch
" ." Cố Kiêu Nam thấy trong lời cô mơ hồ mang theo màu sắc tức giận, nụ nơi khóe miệng càng ngày càng mở rộng lên, "thể lực và khả năng của yếu, nhưng kỹ xảo chiến đấu thành thạo, một khi cho thời gian, quả thực sẽ chút tốn công sức khi bắt ."
Bắt cô?
Tần Man thấy, hiếm khi khoé môi lướt qua một nụ khẩy.
Năm đó lúc cô ở khu 9 hô mưa gọi gió, nam binh tên Cố Kiêu Nam còn ở đấy, mà bây giờ dám hù cô bắt cô.
“Có điều tò mò, thể lực và khả năng của tệ như , đối với kỹ xảo chiến đấu thành thạo như ?”
Lần giữa họ so chiêu, mặc dù chỉ là mấy chiếu đơn giản như thế, nhưng Cố Kiêu Nam vãn là thể cảm nhận độ thành thạo đối với thủ đoạn chiến đấu của Tần Man.
hết tới khác, nhiều kỹ xảo chiến đấu cần thể lực và khả năng lớn và nhiều để duy trì và phỏng đoán mới thể , Tần Man mắt rõ ràng thể lực và khả năng đủ tư cách, thể , điều khiến khỏi cảm thấy chút tò mò.
“Thiên phú dị bẩm.” Tần Man nghĩ cũng nghĩ nhiều liền lấy cái cớ coi như lấy lệ.
Kết quả, Cố Kiêu Nam dùng một ánh mắt vô cùng vi diệu liếc , “Không nha, tên nhóc như còn một mặt nữa, thường xuyên dùng những lời trêu chọc con gái ? Cái lớn sống cũng đừng quá tự mãn, thể của , cẩn thận mệt .”
Tần Man bên cạnh lúc đầu thấy với vẻ mặt hiểu cả, nhưng khi tới phía ....
Cái lớn sống ?
Mệt ?
“......”
“Ơ?” Sao mặt chút đỏ?” Cố Kiêu Nam trong lúc vô ý liếc bên cạnh, phát hiện vẻ mặt và dáng vẻ Tần Man gì đó đúng lắm, nhướng mày thuận miệng hỏi một tiếng.
“Anh mắt mù.” Tần Man vạch trần sắc mặt , rời bỏ một câu, “ ăn xong huấn luyện.”
Chỉ để một Cố Kiêu Nam hiểu gì hết ở nơi đó.
Hey? Anh sai gì ?