Trang Dã cứng đờ mặt , như tưởng tượng nổi hỏi: “Cô cái gì?”
“ , cô chết.”
Trang Dã phá lên, lập tức phủ nhận: “Chuyện khả năng! Cô thể còn sống !”
Tần Mãn thể nào còn sống !
Nghe thấy Trang Dã khẳng định chắc như đinh đóng cột, Tần Man chỉ bước về phía bên mấy bước.
Trang Dã vội quát: “Cô gì đấy?! Có tin là sẽ g.i.ế.c cô ngay lập tức !”
“ đang chứng minh cho thấy.” Tần Man tiếp tục về một hướng khác.
Trang Dã hiểu gì cả.
Chứng minh?
Chứng minh thế nào?
Thấy cô vẫn hiên ngang bên trong, dây thần kinh của căng lên như dây đàn, giữ chặt lấy Nhiếp Nhiên, mắt chằm chằm Tần Man.
“Cô gì đấy! Không phép di chuyển! Cô thấy ! Cô còn nữa, sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t cô đấy!”
Tần Man thèm nhấc mi mắt lên: “Anh sợ cái gì, tới mặt .”
“...” Trang Dã phẫn hận nhắc nhở: “Cô dám giở trò thử xem, sẽ g.i.ế.c cô tiên!”
Mê Truyện Dịch
Nói xong, lập tức dí s.ú.n.g huyệt Thái dương của Nhiếp Nhiên.
Tần Man thèm để ý tới , mà “Cạch”, đẩy một quyển sách bên trong.
Âm thanh giòn giã của cơ quan lập tức vang lên.
Trang Dã trợn trừng mắt .
“ Cái ...”
Đây là cơ quan gì? , Tần Man ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-30-co-ay-khong-chet.html.]
Điều quá kỳ lạ!
“ còn phía tòa nhà nhỏ là kho quân dụng, cất giấu hết tất cả s.ú.n.g ống đạn dược ở đó.”Anh tin là vẫn còn sống khi b.ắ.n ba phát đạn trúng tim!
Cố tình Tần Man : “ nếu cô chết, nhiều chuyện liên quan đến quỷ khu như ?”
Trang Dã liên tiếp ba câu cho bối rối, đột nhiên nghĩ đến một : “Lâm Mộc Phi... ! Cô tiếp xúc gần với Lâm Mộc Phi, chắc chắn là cho cô!”Câu uy lực khác gì một quả bom, nổ tung Trang Dã dựng cả tóc gáy lên: “Cô... cô...”
Trang Dã lắp ba lắp bắp hơn nửa ngày cũng thể một câu chỉnh, cứ ngây chằm chằm Tần Man, cô : “ từng cô chết.”
Trang Dã tin, thậm chí còn trở nên kích động: “Cô bớt giả thần giả quỷ , cô thể c.h.ế.t , … tận mắt thấy cô chết! Người b.ắ.n ba phá đạn, thể còn sống ! Tuyệt đối thể nào!”Nói cái gì?
“Hi vọng kiếp cô sẽ bao giờ phản bội nữa.”
Lúc Tần Man từ từ từng câu từng chữ, sắc mặt của Trang Dã lập tức tái nhợt .Suy cho cùng, chỗ nguy hiểm nhất chính là nơi an nhất.
“Đây là công tắc bật của tất cả các cơ quan trong tòa nhà , chắc đúng ?” Tần Man lạnh lùng với .
“Sao khả năng! Tần Mãn luôn đây là thiết tự động...” Có đánh c.h.ế.t Trang Dã cũng ngờ sẽ cơ quan ! điều khiến kinh ngạc nhất là: “Sao cô ?”Tần Man phủ nhận, chỉ hỏi ngược : “Vậy Lâm Mộc Phi những lời khi Tần Mãn c.h.ế.t ?”
Trang Dã sững .
Anh với Tần Mãn?Tại từng tới cơ quan ?
Tất nhiên, cũng thể trách .
Phải rằng, năm đó Tần Man đám hứng thú gì với giá sách, sẽ động lung tung, nên mới thiết kế một cơ quan ở đây.Anh trợn trừng mắt lên thể tin nổi cô: “Cô... cô ...”
“Anh cứ thử đoán xem tại bí mật .” Tần Man yên ở đó nhúc nhích, thoạt vẻ quy củ, cũng ý cứu .
Trang Dã hoảng loạn đến mức toát đầy mồ hôi lạnh: “Cô… cô bớt giả thần giả quỷ , rắm thì mau đánh!”
“Bởi vì...”
Cô kéo dài âm điệu, ngay đó đưa tay lưng động tác tay hiệu.
“ Pằng —— “
Một tiếng s.ú.n.g vang lên, cánh tay cầm s.ú.n.g của Trang Dã lập tức b.ắ.n trúng, s.ú.n.g rơi xuống đất,