Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 299: Chỉ còn thù hận và chán ghét
Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:23:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cho đến bây giờ cô đều thể nhớ rõ từng chữ mà lúc đó ông với cô.
Ông : “Tần Mãn, thời gian cô việc tê, các bài thi sát hạch thể là mỹ, nhưng thể tiếp tục cho cô đội trưởng.”
Ông còn : “Dù cơ thể và thể năng của nữ binh vẫn yếu hơn nam binh trong phương diện, sợ đến lúc đó sẽ xảy chuyện ngoài ý .”
Ông còn : “Bởi vì khu 9 là một nhánh quân đội quan trọng nhất trong tất cả các khu, thể để một nữ binh đến chỉ huy, như hợp lý . Ở trong mắt các quân đội khác, sẽ thành trò đó.”
Thành trò ?
A!
Một giây còn thấy vị cấp lún lút bắt nọ, một giây mặt nữ binh bằng nam binh.
Trong thời điểm đó, sự tin tưởng và ngưỡng mộ của cô sụp đổ.
Cô mới phát hiện, hóa cấp mà hợp tác lâu nay là như thế, hóa mà kề vai chiến đấu cũng là như tưởng tượng.
Giống như thứ phủi bỏ .
Đột nhiên cô tìm ý nghĩa khi ở đây nữa.
Ý nghĩ duy nhất là, xứng đáng!
Vứt bỏ nhiều như , hy sinh nhiều như , tiêu hao nhiều như , thậm chí đến nỗi gặp một cuối cùng cũng gặp , cuối cùng vẫn rơi kết cục như .
Tín ngưỡng còn.
Lòng nhiệt huyết cũng lạnh.
Còn , chỉ là thù hận và chán ghét.
Cô chán ghét quân đội, chán ghét binh sĩ, nhưng ghét nhất…chính là Hạ Thường Lương, hủy cả cuộc đời của cô!
Tần Man nghĩ, nếu như ông xem phụ nữ bằng đàn ông, cô sẽ tạo một vùng trời khác!
Cô chính là Hạ Thường Lương thấy , cô chỉ huy một đám đàn ông rốt cuộc vô lý !
Cho nên đó cũng là một trong những nguyên nhân cô tạo khu quỷ.
Lúc ban đầu, khu quỷ sự lãnh đạo của cô, cho dù là khu 9 cũng cách nào công phá.
Không chỉ thế, cô giành đất, chiếm núi, xây dựng nên quy tắc, mấy đàn ông gặp cô cũng kính trọng gọi một tiếng cô Tần.
Khu quỷ biến thành nơi “ tiếng sợ vỡ mật”.
Vì cũng chứng minh, Tần Mãn cô rốt cuộc tư cách chỉ huy đàn ông !
Đó là cái gai sâu nhất trong lòng cô!
Đó cũng là một trong những nguyên nhân tại cô chán ghét Hạ Thường Lương như thế nhưng vẫn cứ dính dáng với Hạ Thường Lương.
Bởi vì cô thử, phận phụ nữ , Hạ Thường Lương ông thừa nhận năng lực của cô!
Kết quả, cô tính , nhiệm vụ nội ứng rơi của cô.
Nói cách khác, năng lực của cô vấn đề gì.
Vấn đề là Hạ Thường Lương!
Không khí như ngưng .
Khiến cảm thấy nghẹt thở.
Đối mặt với Tần Man nóng rực hung ác nham hiểm, ở đây hình như ít nhiều cũng cảm thấy chút vấn đề.
“ cảm thấy cái gì đúng lắm…” Tưởng Châu âm thầm với bên cạnh.
Người bên cạnh lúc nhẹ nhàng gật đầu, “ cũng cảm thấy gì đó đúng.”
Đôi mắt của Tần Man phát sự thù hận rõ ràng.
Hơn nữa loại hận thù đơn giản, mà là một loại hận khắc cốt ghi tâm.
hình như giữa hai bọn họ quan hệ gì nhiều mà?
Cho dù quan hệ, cũng đến mức mối thù lớn như thế?
Không chỉ bọn họ cảm thấy kì quái, thực tế đến Hạ Thường Lương cũng cảm thấy kỳ quái, thù hận rốt cuộc ở ?
“Cô là qua , hỏi cô, lúc nào?”
Tần Man theo bản năng trả lời, “Đương nhiên là…”
Nói phân nửa thì đột nhiên nhớ tới một chuyện quan trọng.
Đó chính là, Tần Mãn c.h.ế.t từ lâu .
Bây giờ cô là Tần Man, Tần Man dựa cái gì mà Tần Mãn?
Cô chứng cứ gì để chứng minh Hạ Thường Lương những lời đó với Tần Mãn?
Đối mặt với Hạ Thường Lương “nghĩa chính ngôn từ” mà chất vấn như thế , cô đột nhiên cảm thấy thật hoang đường.
Cũng vì câu nhẹ như mây bay của ông mà cuối cùng cuộc đời của đổi, mà vị đương sự nhớ năm đó bản những gì.
Nực , là quá nực !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-299-chi-con-thu-han-va-chan-ghet.html.]
Chương 300 Tình hình đúng
Hạ Thường Lương cô bằng ánh mắt u tối phức tạp, cô trầm mặc chuyện, nhất thời lo lắng.
“Nói chuyện ! thế lúc nào!”
“Tại chuyện!”
“Dám dám nhận, lời là tự cô !”
Ông liên tiếp chất vấn hai ba câu khiến Tần Man cách nào trả lời.
Bởi vì cô thể lý do.
Càng thể lấy chứng cứ .
Cô bực tức, nắm chặt nắm đ.ấ.m của , ngay cả móng tay cũng gắt gao ấn lòng bàn tay.
Cô Hạ Thường Lương chất vấn một phen, vẻ mặt căng thẳng, tiếng nào.
Mê Truyện Dịch
Dáng vẻ cúi đầu im lặng của cô khiến cho các đồng đội của tổng bộ dự ở bên ngoài khỏi cô đổ mồ hôi lạnh.
Ngay cả Nhiếp Nhiên cũng nhịn thẳng chằm chằm mấy đó.
Chẳng lẽ màn kịch thất bại kết quả ?
Vậy thì khiến cho quá thất vọng .
Lúc , Hạ Thường Lương đang ở bàn thẩm vấn bộ dạng chuyện của Tần Man, cuối cùng chỉ lạnh lùng hỏi một câu, “Cô vu cáo lãnh đạo là tội gì ?”
Câu khiến Tần Man ngẩng đầu lên, ánh mắt cô sắc bén như lưỡi dao, “Ông đáng gì để hãm hại, bản ông thì tự ông rõ.”
Hạ Thường Lương hừ một tiếng, “Cô những chuyện gì ! Trái là cô cho !”
“Đủ ! Bây giờ là đang thẩm vấn, đang cãi , phó doanh trưởng Hạ, mời ông xuống!” Cuối cùng, vị ở giữa bàn thẩm vấn trầm giọng lên tiếng cắt đứt cuộc đối thoại hề ý nghĩa giữa hai bọn họ.
Hạ Thường Lương cấp chỉ đích danh, một nữa cam tâm, chỉ thể im lặng xuống.
Sau đó liền thấy đàn ông ở giữa lên tiếng nữa: “Về vấn đề của Lục Giang, nội bộ chúng căn bản thẩm tra, cũng sẽ tìm tới để chuyện, cho nên bây giờ cô chỉ cần khai báo về vấn đề của cô là .”
Tần Man thấy đàn ông mắt vẻ mặt lạnh lùng nghiêm trang, cùng với huân chương vai ông , liền chính là thủ trưởng của tổng khu.
Lập tức cô đè nén cảm xúc, : “ , rời khỏi quân đội là do lệnh của Hạ Thường Lương.”
“Cô chứng cứ ?” Người đàn ông tràn đầy sự uy nghiêm, hỏi.
Tần Man gật đầu, “Có! Trong điện thoại của rát nhiều nhật ký cuộc gọi mà Hạ Thường Lương gọi tới.”
Người đàn ông ở giữa cô xong, lập tức tài liệu trong tay, đó : “ chúng tìm tháy điện thoại của cô.”
Tần Man cau mày: “Không thể nào, lúc đó …” Nói đến một nửa, cô liền biến sắc, đó đem ánh mắt chuyển tới Hạ Thường Lương, một lúc lâu mới : “Thủ đoạn của ông thật phi thường.”
Vậy mà xử lý điện thoại của cô, xóa chứng cứ.
Cũng trách cô, khi giam cầm giấu kỹ điện thoại, Hạ Thường Lương nắm sơ hở.
Thật là cẩn thận mấy cũng sai sót!
Tần Man nghĩ một lúc, : “Lúc đó tiếp cận hồ sơ của tù, lúc đó ông cũng tham gia.”
Bởi vì những gì lúc còn là nội ứng Tần Man tỉ mỉ, cho nên chỉ sơ lược như .
Đối với chuyện , đàn ông cũng hỏi nhiều, liền về hướng Tưởng Châu.
Tưởng Châu lập tức hiểu ý, yên lặng lui ngoài.
“Ngoài chuyện hồ sơ , ngoài chứng cứ nào khác ?” Người đàn ông đó hỏi.
“Tạm thời nghĩ tới.”
“Là tạm thời nghĩ tới, căn bản là .” Lúc , Hạ Thường Lương an phận mở miệng, “Tần Man, cái gọi là chứng cứ của cô sức thuyết phục, thậm chí chính là đang tưởng tượng, đang bậy.”
Sắc mặt Tần Man lạnh lùng, lập tức phản kích: “Nếu như đúng là giả dối, thể rõ chuyện của A Huân như thế.”
“Lúc nãy , phận của cô vốn nghi ngờ, những chuyện đó cũng chẳng gì . Huống hồ…” Hạ Thường Lương dừng một chút, : “ ở đội tân binh, quan hệ của cô và Cố Kiêu Nam , mấy rời khỏi quân đội, đều là vì cô thương, mới ngoài, cho nên cô những chuyện cũng bình thường.”
“Quan hệ giữa và Cố Kiêu Nam cũng , nếu cũng sẽ đem cây bút ghi âm giao cho ông.” Tần Man bình tĩnh trả lời.
“ , nhận của cô bất cứ thứ gì.”
Hạ Thường Lương quả quyết nhận nhưng Tần Man cũng vội, ngược cô còn lạnh giọng hỏi, “Vậy lúc đó ông dựa cái gì để bắt ?”
“Đương nhiên là dựa chứng cứ để bắt , ngay từ đầu phát hiện Cố Kiêu Nam vấn đề, khổ nổi chứng cứ, mới tạm thời đưa đội tân binh, kết quả cô giúp trốn khỏi quân đội mấy .”
Nghe thấy những lời , Tần Man mới cái gì gọi là đổi trắng đen!
Khi đó rõ ràng cô là một hại, nhưng mắt hùng hồn cô là đồng bọn.
Đẳng cấp thật sự cao!
“ .”
Câu trả lời của Tần Man khiến Hạ Thường Lương ném một chồng văn kiện, “Mấy cô khỏi quân đổi đều ghi trong hồ sơ, cô thì là !”
Tần Man thấy xấp văn kiện liền Hạ Thường Lương là chuẩn mà đến.
Ông hạ quyết tâm một phát cắn c.h.ế.t vấn đề phận của , thậm chí còn lấy cái danh “tội phạm” của Cố Kiêu Nam để chứng.