Chỉ là, thêm một việc ngoài ý là Cố Kiêu Nam.
Nếu như bắt tại chỗ, chắc chắn sẽ bỏ qua cho nữa.
Điều khiến trong lòng Tần Man do dự trong phút chốc.
cũng chỉ là trong phút chốc mà thôi.
Cố Kiêu Nam đúng, cô chính là một con bạc.
Một con bạc liều mạng.
Đêm đó cô thừa dịp đêm hôm khuya khoắt quen cửa quen nẻo chạy lên tầng hai, đó giẫm lên bệ cửa sổ nhảy xuống.
So với , thành thạo hơn nhiều, hơn nữa thể lực tăng cao, cực kỳ thoải mái lăn trong bụi cỏ một vòng dậy.
Cô lợi dụng buổi đêm mùa hè, kèm theo tiếng ve kêu tránh khỏi lính trinh sát, mò tới bức tường vây một nữa.
Đã hơn một tuần, hàng rào thép gai vẫn như cũ, hề dấu vết sửa sang .
Cố Kiêu Nam thế mà nhân cơ hội che kín nơi , chấm dứt hậu hoạ?
Cô còn tưởng ngày đó Cố Kiêu Nam nhẹ nhàng đồng ý với như , là vì sớm chặt đứt tất cả đường lui của cô.
Mê Truyện Dịch
Thật sự là do quá yên tâm, là vì quá lười.
dù thế nào nữa, thì đây cũng là một loại may mắn đối với cô.
Cô chỉ sợ xuất hiện chuyện ngoài ý một nữa, nên quyết định tăng tốc.
Lùi về phía vài bước, khi đang chuẩn chạy lấy đà, thì đột nhiên cả cứng đờ.
Ngay đó, giây tiếp theo, một tràng sảng khoái truyền đến, " mà, từ đến giờ chuẩn."
Tần Man nhíu chặt mày.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-272-danh-cuoc-mot-lan-nua.html.]
Quả nhiên vẫn tới!
Lần bởi vì thất bại vô , bộ lực chú ý đều tập trung bức tường , đó mới phát hiện đang chằm chằm .
Lần do vết xe đổ, thế nên cô giữ chút lực chú ý với cảnh xung quanh, chỉ sợ xuất hiện chuyện gì ngoài ý .
Thật sự ngờ, còn kịp hành động, chuyện ngoài ý âm thầm xuất hiện.
"Anh vẫn luôn ở đây ở ." Tần Man thấy bắt, cũng sợ hãi, cô thẳng đầu, chằm chằm đàn ông ẩn hiện trong bóng tối phía xa, giống như một bóng ma.
Cô đối phương ngay từ đầu tin tưởng lời của , nhưng cô từng nghĩ Cố Kiêu Nam thể vẫn ngủ đông chờ đợi trong bóng tối như .
Nếu cô vẫn xuất hiện thì ?
Anh vẫn cứ chờ như ?
Tần Man dự cảm, sẽ đợi.
Giống như dự cảm của , cô sẽ đánh cược.
Người đàn ông đối diện tựa trong góc, thấy thế thì giống như kinh ngạc cô, "Chờ ? Không , vốn chỉ định ngắm cảnh đêm một chút thôi, ngắm nghía mấy ngôi , kết quả ngờ thu hoạch ngoài ý ."
Dưới màn đêm đen như mực, nụ của nguy hiểm và tản mạn, vô tình khiến Tần Man sinh lòng cảnh giác.
Cố Kiêu Nam cúi đầu, vẫn lười biếng dựa ở đó hề động tác gì, nhưng trực tiếp với cô: "Lấy thể lực bây giờ của , thể chạy thoải khỏi phạm vi của , đánh thắng . Trừ khi. . . . . . tha cho một mạng, lẽ còn cơ hội."
Tần Man thẳng thắp ở nơi đó, tay nắm chặt thành nắm đấm, " sẽ ."
Đây là thứ hai cô phạm tội trong tay , là sĩ quan huấn luyện, thể tha cho cô một nữa.
Một binh sĩ dùng trăm phương nghìn kế chạy trốn khỏi quân đội, bất kể động cơ của cô là gì, chỉ bằng việc chạy trốn, cô chạm ranh giới cuối cùng.
Cố Kiêu Nam ở đó cảm nhận sức lực chờ bùng nổ trong mắt cô, nở một nụ trầm thấp, "Cậu còn thử, sẽ ."
Giọng điệu của quá tùy tiện, dáng vẻ thì quá nhàn hạ, khiến bây giờ Tần Man cách nào xác nhận độ tin cậy trong lời của .