Thời gian từng chút trôi qua.Sau khi cô tỉnh nữa, bầu trời ngoài cửa sổ tối.
Mà cô dựa sô pha, khoác một cái chăn mỏng.
Phòng trong chỉnh độ ẩm hợp lòng , cực kỳ dễ ngủ.
“Tỉnh ?” Đột nhiên, bên cạnh vang lên âm thanh của Cố Kiêu Nam.Tần Man xong lông mày mới thả lỏng, theo bản năng gật đầu đáp : “Vâng, cảm ơn.”
khi ký tên xong bác sĩ phòng phẫu thuật một nữa, mới hậu tri hậu giác nhớ tới nhận lời cái gì.
Rơi đường cùng cô chỉ thể ở cửa đợi trong chốc lát, thì thấy Cố Kiêu Nam đẩy từ bên trong , hai bác sĩ trực tiếp đưa lên phòng bệnh vip.
Trong phòng bệnh yên tĩnh, Cố Kiêu Nam ngủ ở giường chờ thuốc tê hết tác dụng.“Ký tên?” Sắc mặt Tần Man khẽ đổi: “Anh ?”
Bác sĩ tháo khẩu trang, : “Không vấn đề gì lớn, chỉ là ký tên theo trình tự mà thôi.”
“Vậy khác thì ?”
“Một lát nữa là thể đẩy tới phòng bệnh vip, thể ở đây chờ một chút, lập tức xong ngay.”Trong phòng yên tĩnh tiếng động, khiến thần kinh Tần Man vẫn luôn ở trạng thái căng thẳng chậm rãi hoà hoãn hơn, cô quá mệt mỏi.
Trong thời gian cố gắng chống đỡ cũng chỉ là vẫn luôn nhớ tới an nguy của đám , cho nên thể nghỉ ngơi, thể ngủ.
Bây giờ chuyện kết thúc, loại cảm giác mỏi mệt lập tức giống như dời non lấp biển đánh úp .
Chỉ trong vài phút cô nghiêng đầu ngủ.Tần Man ngẩng đầu lên, xuyên thấu qua ánh sáng tối tăm từ chiếc đèn bàn trong phòng, thấy đang ở giường bệnh, hề chớp mắt mà đang chằm chằm cô .
“Anh gì ?” Tần Man nụ ngây ngô của cho chút khó xử, nhíu mày hỏi một tiếng.
Cố Kiêu Nam cực kỳ tự đắc thỏa mãn: “ cô luyến tiếc mà.”
“……” Sắc mặt Tần Man cứng , đó lạnh lùng trả lời: “ tới hỏi sắp xếp quy hoạch đường bộ.”
“Khẩu thị tâm phi.”
Tần Man: “……”
Cô im lặng mà xoa xoa cánh tay tê dại trong lúc ngủ, đang chuẩn lên tiếng rời , thì trong túi truyền đến tiếng rung ong ong ong của điện thoại.
Ở trong cảnh yên tĩnh như thế, tiếng rung đột ngột cực kỳ rõ ràng.
Tần Man lấy điện thoại từ trong túi , khi thấy thông báo màn hình, thì quyết đoán ấn tắt máy, thả trong túi một nữa.
Cố Kiêu Nam ở giường bệnh thấy như , cần hỏi cũng gọi điện thoại là ai.
Bởi , một nữa lời tầm thường: “Nếu trở , bằng cứ diễn , nếu cô trốn đến chân trời góc biển, cũng trốn thoát.”
Tần Man ở mép giường đang vì nó tránh gặp Hạ Thường Lương và , nên chạy trốn một thành phố khác.
Mê Truyện Dịch
“Chuyện cần quan tâm.” Sau khi cô lạnh nhạt trả lời xong, thì định khỏi phòng bệnh.
Cố Kiêu Nam từ bỏ ý định, đầy sâu sa hỏi: “Cô cô cảm tình với , nhưng vẫn bắt , còn giấu giếm khắp nơi. Tần Man, cô cảm thấy hành động của cô là ngược với lời ?”
Tần Man nhíu mày: “ vì .”
Cố Kiểu Nam nhướng mày : “Vậy cô là vì cái gì?”
“Tóm , vì . Nếu việc gì, .”
Sau khi xong, cũng đợi Cố Kiêu Nam tiếp, Tần Man trực tiếp mở cửa rời .
Cố Kiêu Nam ở giường cánh của khép một nữa, nét mặt về bình thường.Càng nghĩ lông mày Cố Kiêu Nam càng nhíu chặt hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-244-nham-vao-ha-thuong-luong.html.]
Con nhóc , đang cái gì chứ? Vì lấy trứng chọi đá chứ?
……Vừa sắc mặt Tần Man bất cứ chột gì, là cô dối.
Cô thật sự vì .
nếu vì , thì cô là vì cái gì chứ?Nghĩ đến đây, Cố Kiêu Nam khỏi lo lắng cho cô.
Hạ Thường Lương là sư phụ , tâm tính của ông như thế nào hiểu rõ
Tần Man cứ như với Hạ Thường Lương, tất nhiên là sẽ hại.bóng đêm ngoài cửa sổ càng thêm thâm.
Tần Man khỏi bệnh viện đó trực tiếp trở về chỗ ở xa cách lâu.
Cô bọc túi bóng lên nơi thương nặng nhất tay , miễn cho nước nhiễm trùng, đó thoải mái dễ chịu tắm rửa một chút, cuối cùng lấy cho một ly nước sạch.Hạ Thường Lương thể nhẫn nhịn cô một , hai , nhưng tuyệt đối sẽ nhẫn nhịn cô thứ ba.
Nếu Tần Man cứ tắt điện thoại như , từ chối liên lạc, chắc chắn Hạ Thường Lương sẽ cho rằng cô phản.
đến lúc đó hậu quả dám tưởng tượng!Cố Kiêu Nam chậm rãi bình tĩnh, đôi mắt sâu thẳm mang theo mấy phần trầm tư và nghi ngờ ở đèn bàn màu cam.
Bỗng chốc, sắc mặt trầm xuống.
Nếu Tần Man vì , thì chỉ thể là vì…… Hạ Thường Lương!Sau khi nhồi no bụng, cô ngủ.
Vất vả nhiều ngày như , tuy rằng buổi chiều ngủ ở phòng bệnh như , nhưng dù cũng thoải mái như giường.
Cô ngủ một giấc, lẽ là ngủ tới giữa trưa ngày hôm .
Đủ để thể thấy trong thời gian cô mệt mỏi như thế nào.
Sau khi rời giường rửa mặt, cô gọi điện thoại cho trợ lý của .
Ngày hôm qua khi cô phát hiện Cố Kiêu Nam tới, tìm một lý do tống cổ trợ lý tới bến tàu công tác trấn an an ủi, thế cho nên đến bây giờ vẫn còn ở chỗ đó.
Cho nên cô lập tức gọi về, thuận tiện cho nghỉ phép một tháng.
Mà cũng ở nhà nghỉ ngơi suốt một tuần.
Khi ở trong thời gian nghỉ ngơi cô khỏi cửa, công việc vẫn gấp gáp.
Đặc biệt là bản đồ mô phỏng tuyến đường động đất phá huỷ .
Cô nắm chặt thời gian nhanh chóng vẽ một nữa.
Đến lúc đó chỉ cần Trang Dã thất bại nữa, cô tin chắc nhất định thể kéo phía đến phe cánh của Lâm Mộc Phi.
một khi xác định phía là ai, thì cô thể tay, g.i.ế.c c.h.ế.t Trang Dã và Lâm Mộc Phi, đòi quỷ khu.
Chỉ là, đang lúc cô suốt tập trung tinh thần để vẽ tuyến đường suốt đêm, kết quả đột nhiên bên ngoài tiếng khoá cửa mở .
Hơn nữa lén lút, là âm thanh cực kỳ vang vọng.
Có vẻ là giống trộm cướp nhà.
Cô khỏi nhíu mày, ai thể quang minh chính đại mở của nhà cô 8 giờ hơn buổi tối thế ?
Chẳng lẽ là hàng xóm xung quanh uống say, nhận nhầm nhà của là nhà ?
Tần Man theo bản năng đặt bản đồ trong tay xuống, đó , định quan sát động tĩnh.
mà trùng hợp lúc ngoài cửa mở khoá cửa , trựec tiếp giữ cửa đẩy .