Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 242: Không cô phụ

Cập nhật lúc: 2025-08-22 06:19:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bác gái, bác như gì!”

Tần Man vội vàng lên giữ lấy tay đối phương, giữ chặt đối phương.

Chỉ thấy bà lão rưng rưng nước mắt, run run rẩy rẩy : “Bà cảm ơn cháu, cảm ơn cháu cứu cháu đích tôn nhà bà, nhà bà chỉ một đứa cháu độc đinh như , cha nó tham gia quân ngũ c.h.ế.t , nó cũng tái hôn, trong nhà chỉ một chờ đợi, nếu cháu, nhà của bà sẽ tuyệt hậu, bà quỳ xuống cho cháu, quỳ xuống……”

Tần Man vội vàng nắm c.h.ặ.t t.a.y bà ất, khuyên nhủ an ủi : “Bác gái, bác đừng như , bác lên .”

dù như thế nào bà cụ cũng chịu dậy, ngược lóc : “Không, quỳ, bà quỳ. lúc cháu cứu nó, bà thấy cháu ngã từ sườn núi xuống , cháu là vì cứu cháu trai của bà, sợ nó rơi xuống sẽ cục đá đè, mới ngã xuống , dây treo đó, suýt chút nữa thôi, suýt chút nữa thì ngã xuống, mạng già quỳ.”Lúc đứa trẻ đến tê tâm liệt phế, giọng cũng chút khàn.

Vì thế, cô lập tức đưa trong tay tới đất an , đó vòng cứu đứa bé .

Kết quả chính là mấy giây như , phía hòn đá đột nhiên buông lỏng.Tần Man lời , rốt cuộc cũng nhớ tới.

Buổi tối hôm đó khi cô cứu phát hiện một bé mới ba tuổi đè ở một cái he hở trong đống đổ nát.

Bởi vì quá nhỏ, cho nên chỉ đè ở bên trong, cũng bất cứ thương vong gì.Cô lập tức tiến lên, kéo đứa trẻ khỏi khe hở.

Mê Truyện Dịch

đáng tiếc, cô cứu đứa bé, nhưng bởi vì mấy ngày liền mưa to, nước bùn trơn trượt, một cục đá nện xuống, cô thuận thế dùng sức lăn một cái, trực tiếp lăn xuống bên vách núi.

Nếu kịp thời túm một hòn đá nhô , lẽ thể ngã đến tan xương nát thịt.Lần đó cho dù bây giờ nhớ cũng thật sự vô cùng mạo hiểm.

cũng may cô nghiêm chỉnh huấn luyện, cho dù lúc nguy cấp nhất, trong lòng cô cũng quá hoảng loạn.

từng nghĩ bà nội của đứa bé tận mắt thấy cảnh đó.

“Thật sự cần, bác gái. Bác và cháu trai của bác sống thật đó, coi như sẽ phụ lòng cháu.” Tần Man khó khi sắc mặt dịu dàng một chút, đỡ bà lên.

Bà cụ lau nước mắt, liên tục gật đầu : “Sống , nhất định sẽ sống ……”

Cuối cùng, vất vả giải quyết xong bà cụ , lúc Tạ Tùng từ bên cạnh chặn ngang một chân.

“Anh Tần, khi khai giảng em đổi ngành, em học tài chính, đó đến công ty của quản lý cho lý sổ sách cho .”

Tần Man khôi phục nét mặt bình thản, từ chối: “Không cần, học y, vẫn nên một bác sĩ.”

Tạ Tùng đột nhiên nhếch miệng vui vẻ, vui mừng : “Thì vẫn nhớ em học gì. Ngày đó chúng chuyện, vẫn ở bên cạnh luôn hé răng, em cho rằng căn bản để ý chứ.”

Tần Man im lặng một chút, lập tức : “... Học bác sĩ cho giỏi, một thầy thuốc cứu .”

“Được! Em sẽ học thật tới khám bệnh em sẽ giảm giã cho .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-242-khong-co-phu.html.]

Tạ Tùng vô tâm vô phôi lập tức khiến cho Tô Tô ở bên cạnh tức giận mắng: “Có thể tiếng ! Chỗ nào cũng của khác như !”

Tạ Tùng gãi gãi đầu, vẻ mặt vô tội: “Sao thể của khác, ăn ngũ cốc hoa màu, luôn luôn bệnh mà.”

“Anh câm miệng !” Tô Tô hung tợn trừng mắt một cái, đó với Tần Man: “Tổng giám đốc Tần, thật sự cảm ơn , tuyệt!”

“Cảm ơn.” Tần Man khách sáo đáp một câu.

Cuối cùng cô gái chống đỡ giá trị nhan sắc cao của cô, thẹn thùng đến mức đỏ bừng mặt.

Tạ Tùng thấy, lập tức nóng nảy: “Này , đừng với bạn gái phóng điện nhé! Em vất vả dùng cả sinh mệnh theo đuổi bạn gái cũng , nhanh nhanh, nhanh !”

Nhắc tới chuyện bạn gái, Tạ Tùng lập tức hiện nguyên hình.

Cũng may Tần Man cũng để ý, cô ừ một tiếng, định lên máy bay.

Mà lúc mười mấy binh lính cứu tế của A Niên vẫn luôn ở bên cạnh bọn họ tới.Tên đội trưởng dẫn đầu từng răn dạy nghiêm túc : “Tổng giám đốc Tần, thật sự cảm ơn hỗ trợ. Nếu kịp thời hỗ trợ, lẽ tử vong sẽ ít như . Và cả ông chủ Kiêu, cũng mong giúp chúng một tiếng cảm ơn.”

Tần Man thoáng cơ khoang máy bay theo ánh mắt .

Bởi vì Cố Kiêu Nam thương, cho nên sớm đưa .

Đợi chút một lát nữa, sẽ lập tức phẫu thuật.Cô theo bản năng giơ tay lên, nhưng cuối cùng cũng chỉ duỗi tay vỗ vỗ vai A Niên, cay chát : “Làm một binh lính .”

Sau đó một câu với những con : “Thời gian còn sớm nữa, thật sự .”

Rồi thật sự lên máy bay.

Đám tại chỗ bóng dáng cô, cả đám lớn tiếng kêu lên.“Ừm, .” Tần Man gật đầu.

“Tài ăn của đội trưởng , dù nên cảm ơn cũng cảm ơn xong .” A Niên hổ : “Vẫn nên với câu : Đồng chí, vất vả .”

Sau khi xong, chào Tần Man bằng một tư thế cực kỳ chuẩn.

Cái lưng thẳng thắn , nét mặt nghiêm túc kiên định, ánh mặt trời đang phá tan tầng mây dâng lên, ánh sáng lóa mắt, phản quang hình dáng , khiến sắc mặt Tần Man lập tức ngẩn .“Vậy tổng giám đốc Tần thuận buồm xuôi gió.”

, thuận buồm xuôi gió nhé.”

“Có rảnh thì đến thăm chúng !”

đúng đúng, Tần thời gian thì đến thăm chúng nhiều hơn! Anh tới, chúng sẽ cho chỗ ở miễn phí, còn thể món ăn đặc sản cho ăn!”

Ở trong ánh mắt tha thiết như , cuối cùng Tần Man bước lên máy bay trực thăng.

Loading...