Trong Khu Quỷ, quyền định đoạt chuyện là Trang Dã.
Tuy , Tần Man gặp chuyện trong Khu Quỷ, thì tất cả sẽ dời ánh mắt nghi ngờ Trang Dã.
Thì ?
Cuối cùng tới lui, cũng chỉ dám hoài nghi!
Đến cuối cùng trang dã cũng chỉ là rơi cái hoài nghi mà thôi.
Căn bản quan hệ gì hết.
Tần Man thể sẽ g.i.ế.c chết.
Thế thì quá đáng quá!
“Thôi , chuyện cứ giao cho , cũng đừng quá tức giận gì!” Cố Kiêu Nam trấn an Trang Dã mấy câu, chủ động mời thuốc lá, lúc Trang Dã mới miễn cưỡng hạ bớt lửa giận.
Lúc , cửa lớn gõ, “Cộc cộc cộc!”
Trang Dã dùng giọng lạnh tanh , “Vào !”
Một thuộc hạ nhanh chóng , thấy Cố Kiêu Nam và Vinh Phi trong phòng, bước nhanh tới gần Trang Dã, thì thầm mấy câu với , "Lão đại, điện thoại của Kiều Khải !”
Trang Dã đến hai chữ Kiều Khải thì trong mắt lóe sáng, vô ý liếc Cố Kiêu Nam.
Thấy phản ứng gì, mới mở lời, “ điện thoại một lát!”
Cố Kiêu Nam gặm điếu thuốc, như để ý gật đầu.
Sau đó, Trang Dã dậy, bước nhanh ngoài.Để Cố Kiêu Nam và Vinh Phi trong phòng họp.
Mà lúc Cố Kiêu Nam đó, điếu thuốc hững hồ nơi ngón giữa, nhắm mắt . Hơi t.h.u.ố.c lá lững lờ bay lên, khiến cho xung quanh đang suy nghĩ gì.
Kiều Khải ?
Trong lòng nhớ kĩ cái tên .
đồng thời trong lòng cũng dâng lên nghi hoặc.
Người là ai?
Sao thấy Trang Dã hêt sức cung kính với ?
Mối quan hệ giữa và Trang Dã là gì?
Cố Kiêu Nam âm thầm nhớ cái tên , cũng định thời gian sẽ điều tra kĩ càng.
Lại ngờ lúc còn đang phân tâm, Vinh Phi cẩn thận từng ly từng tý bu , bất thình lình nhỏ tai , «Anh Kiêu, nếu như , để em...!»
Cố Kiêu Nam giật thót.
Nhìn thấy Vinh Phi tự nhiên khi gần , Cố Kiêu Nam thấy khó ở, đẩy qua một bên, "Có rắm thì phóng, cắn lỗ tai gì hả?"
Sau khi xong, chợt nhớ gì đó ôm c.h.ặ.t t.a.y Vinh Phi.
Vinh Phi xô , kéo ngược , nhịn la oai oái, «Anh Kiêu, gì thế?»
"Đừng chuyện!" Cố Kiêu Nam mất kiên nhẫn .
Vinh Phi hiểu gì, nhưng cũng điều ngậm chặt miệng, mặc cho Cố Kiêu Nam nắm tay .
Thời gian chầm chậm trôi, đến bản vinh Phi cũng thấy bình thường.
Anh Kiêu gì đây?
Hai thằng đàn ông nắm tay nắm chân thì coi như thôi , còn cái màn vuốt ve âu yếm là gì?
Bàn tay Vinh Phi Cố Kiêu Nam nhẹ nhang vuốt ve, lông tơ dựng lên cứng ngắc.
Hôm nay Kiêu ?
Không lẽ bệnh?
Sao cứ thấy quai quái?
Chương 196. Chỉ cảm giác với cô (2)
Phía bên , Vinh Phi hành động của Cố Kiêu Nam dọa sợ hết hồn.
Còn bên Cố Kiêu Nam cũng vui vẻ bao nhiêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1952-anh-kieu-co-chut-la-1.html.]
Anh nhắm mắt , sờ thấy một bàn tay thô ráp, cảm giác mịn màng như trong tưởng tượng, cũng mềm mại xương, ngược còn lộ rõ xương bàn tay, bàn tay thô ráp như thế, giống như đang sờ một khối cát đá lởm chởm.
Hừ!
Bàn tay thể bằng một phần vạn của Tần Man.
Vừa nghĩ đến việc tối hôm qua nắm bàn tay nhỏ bé mịn màng mềm mại của Tần Man, nhào nặn nó trong lòng bàn tay, giống như cầm một miếng thạch rau câu trắng tinh óng ánh.
Khiến buông tay.
Cố Kiêu Nam nghĩ đến Tần Man, khóe miệng khỏi thoáng hiện lên một nụ .
nụ , khiến Vinh Phi bên cạnh sợ hãi!
Anh thấy Cố Kiêu Nam vuốt ve tay của , mỉm . . . . . .
Cảnh tượng thế nào cũng thấy kỳ dị.
Từ ngón chân đến sợi tóc của Vinh Phi đều cứng đờ.
Đệt !
Rốt cuộc Kiêu ?
Chẳng lẽ ngủ ở khu quỷ một đêm, nên ma nhập hả?
Sao mà. . . . . . Sao mà càng càng thấy dọa !
"Kiêu. . . . . . Anh Kiêu? Anh Kiêu?" Hai chân Vinh Nhị run rẩy đó, vô cùng cẩn thận khẽ gọi tên .
Cố Kiêu Nam đang đắm chìm trong trí tưởng tượng của , cắt ngang như , mở mắt , thấy khuôn mặt của Vinh Phi, thấy đang vuốt ve tay của .
Trong nháy mắt. cảm giác buồn nôn tự nhiên mà sinh.
Anh lập tức ghét bỏ hất tay Vinh Phi .
"Cách xa một chút!"
Vinh Phi: "? ! ? !"
Vinh Phi ghét bỏ nhất thời mờ mịt, Kiêu trở mặt là trở mặt ?
Rõ ràng lúc nãy vẫn còn vuốt ve tay mà?
Vinh Phi ai oán oan ức xuống bên cạnh, dám gì.
Mà lúc Cố Kiêu Nam cũng khẳng định, hề khuynh hướng !
Ít nhất, hề với những khác.
Chỉ duy nhất. . . . . . Với một Tần Man là dường như khuynh hướng .
mà , chỉ đối với , vẫn hơn là bẻ cong !
Anh tự an ủi trong lòng một phen.
Sau đó liền hút thuốc, trong phòng họp nghỉ ngơi một lúc.
Nửa tiếng , Trang Dã bước với vẻ mặt .
Mê Truyện Dịch
Khuôn mặt nặng nề đó, rõ ràng là xảy vấn đề gì.
"Sao ? Hình như vẻ mặt Trang lão đại lắm." Cố Kiêu Nam gõ gõ tàn t.h.u.ố.c lá giữa ngón tay, dựa ghế sofa, cất giọng hờ hững hỏi một câu.
Trang Dã lấy tinh thần miễn cưỡng , "Có thể do trời nóng, chút chóng mặt."
"Vậy cần tạm dừng cuộc họp ?" Cố Kiêu Nam tùy ý hỏi.
mà ngờ Trang Dã kiên quyết từ chối, "Không! Không ! Cuộc họp đạt càng sớm càng , thể kéo dài thời gian thêm nữa hội!"
Phản ứng khiến Cố Kiêu Nam khỏi để ý nhiều hơn.
Trang Dã cũng phát hiện, trái ở đó suy tư, với Vinh Phi: "Vinh Nhị, cuộc họp tiếp theo cần tham dự, khỏi khu quỷ , chằm chằm Cù thị cho ."
Vinh Phi thì thấy khó hiểu: "Nhìn chằm chằm Cù thị gì?"
Chỉ thấy sắc mặt Trang Dã âm trầm cuộn c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, : "Nếu thằng nhóc vẫn chịu nhả , thì cũng ngại tay! Cù thị thể rơi tay Lâm Mộc Phi!"
Cố Kiêu Nam thấy thế thì lông mày nhíu chặt, "Thế nhưng nếu như thì chẳng khác nào cho khác , những đổi của Cù thị liên quan đến . Anh chắc chắn ?"
Đối với vấn đề , Trang Dã xua tay một cái, "Có liên quan thì liên quan, bây giờ nhất định thông tuyến đường, sớm thể giao dịch."