Quay đội tân binh, lúc đang là giờ nghỉ trưa.
Cô xuyên qua sân tập huấn, phát hiện lẽ lý do sát hạch ngay, rõ ràng sân tập huấn ít đang tự ăn.
Buổi trưa đầu thu, trời vẫn còn nóng.
Mê Truyện Dịch
Đám mặc áo thun rằn ri liên tục tập luyện nhiều động tác khác xung quanh song sắt.
Còn ít gánh 5 cây .
Tần Man những sân tập huấn ở đằng xa, mồ hôi nhễ nhại, tuổi trẻ tràn trề.
Chỉ trong thời gian ngắn một tháng, cô thấy hốt hoảng.
Có lẽ là cô mặc đồ tập huấn rằn ri, như càng cô nổi bật.
Ánh mắt của những sân tập huấn đều về phía cô.
“Tần Man?”
Không là ai gọi, đó là Lưu Văn Viễn và Trần Quần về ký túc , còn đám Ngô Hành thì vội vàng chạy từ sân tập huấn.
“Ôi trời, Tần Man, cuối cùng cũng về .”
“Ôi trời ơi, Tần Man, còn về hả?”
Sau đó là Từ Đại Hồ đưa vài cùng lớp cùng chạy tới.
“Anh Man, chạy ? Nhiều ngày qua định chơi trò mất tích .”
Nghe những hỏi han lung tung cả lên, Tần Man đành bịa chuyện: “Ở trong bệnh viện một thời gian, bây giờ .”
“Cậu thương hả? Sao thương?”
Vì sắp tới sát hạch, cho nên họ Tần Man thương, khó tránh cảm thấy tên nhóc quả là yếu ớt mỏng manh tiếng.
Vào đội tân binh lâu, bệnh viện cũng sắp thành nhà cô mở .
“Không gì, vết thương ở chân tái phát.” Tần Man tiếp.
Từ Đại Hồ lo lắng sang chân của cô: “Vậy bây giờ, vẫn chứ?”
“Đã nữa .”
“Vậy thì , thì , còn tưởng sẽ vượt nổi sát hạch cuối cùng.”
Từ Đại Hồ thì thở phào.
Lại ha ha một trận, Tần Man viện cớ về đồ, chuẩn tham gia tập huấn buổi chiều cùng đội nên cô rời khỏi đó.
Đám cũng giải tán.
Tần Man về ký túc, nhân lúc nghỉ trưa ai dùng phòng tắm, cô tắm bộ đồ rằn ri.
Đang lau tóc chuẩn về ký túc, kết quả thấy Hứa Cảnh Từ đang ngoài cửa.
Anh thấy Tần Man chỉ mặc áo dài tay nên khó tránh chau mày: “Nơi dù gì cũng nhiều đàn ông, ban ngày ban mặt cô nên cẩn thận một chút.”
Tần Man thèm để ý, cô lau tóc thẳng ký túc.
Hứa Cảnh Từ giới tính thật của cô nên cũng , chỉ cửa, tấm mắt xuống chân cô và hỏi: “Cô thật sự thương ở chân hả? nhớ rõ ràng cô và nhóm của huấn luyện viên Cố cùng ngoài mới đúng, thương hai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-181-mat-tich-that-roi.html.]
Tần Man ngờ Hứa Cảnh Từ chuyện vận chuyển hàng của và Cố Kiêu Nam.
Vì tránh nhiều thì sai nhiều, cô lau tóc mà trả lời, chỉ hỏi một câu: “Anh tìm chuyện gì , thì nghỉ trưa.”
Hứa Cảnh Từ thấy hỏi gì, cũng hỏi tiếp nữa mà nhắc nhở: “Sau khi kết thúc sát hạch , dành thời gian tìm chú Tần, tin là một khi chú can thiệp thì cô nhanh thể khỏi đây.”
“ rời khỏi.” Tần Man lau khô tóc đem quần áo của phơi.
Hứa Cảnh Từ bên ngoài chau mày: “Cô đừng quậy nữa, lẽ nào nỗi khổ 3 tháng cô còn lãnh đủ ?”
Tần Man vốn gì với nên cô lên tiếng: “ ngủ đây.”
Cô trực tiếp đóng cửa, bỏ Hứa Cảnh Từ bên ngoài.
Chờ hết giờ nghỉ trưa thì Tần Man chính thức về đội.
Do Cố Kiêu Nam rời khỏi, thì một sĩ quan huấn luyện khác tạm thời thế tên là Cao Huy.
Cách hướng dẫn của sĩ quan huấn luyện và Khổng Nghĩa kém .
Không đúng, nghiêm khắc mà , cả đội tân binh cũng chỉ cách dạy của Cố Kiêu Nam mới theo lối bình thường.
Nay chẳng qua là về lối bình thường mà thôi.
Buổi tập luyện chiều kết thúc, thành tích thể lực của Tần Man từ trung cấp trở thành cấp thấp.
Vì , cô cố tình ăn xong bữa chiều thì chủ động gia tăng tập luyện.
Chờ tới khi đèn tắt thì cô mới về ký túc tắm rửa, giường.
Ban đêm thật yên tĩnh.
Cô giường nhưng hề ngủ.
Không về bộ đội ngủ một giấc, ăn một bữa no nê, não hoạt động trở .
Hay chuyện kết thúc, cô và quan sát thì càng bình tĩnh và lý trí.
Cô cứ cảm thấy chuyện của Cố Kiêu Nam chỗ nào đó đúng.
Chính là …… thuận lợi một cách kỳ lạ.
Từ khi điện thoại của Cố Kiêu Nam, cô thành công cầm chân Cố Kiêu Nam, Khổng Nghĩa máy ghi âm trong thời gian quy định. Sau đó cảnh sát bao vây thành công nhóm ở đây mà hề bất ngờ ......
Trong bóng tối hình như một bàn tay vô hình thúc đẩy sự hình thành của hàng loạt sự việc .
Đồng thời, điều khiến cô cảm thấy kỳ lạ chính là thái độ của Hạ Thường Lương.
Rõ ràng, những gì phản ánh điện thoại lúc đầu là tin nhắn riêng tư của một sư phụ ưu ái cho học trò cưng của .
Tại khi hết đoạn ghi âm đó, thái độ lập tức trở nên lạnh lùng và yên tĩnh.
Chẳng lẽ ……
Là vở kịch 2 thầy trò diễn cho xem?
A Huân xác nhận tử vogn , còn cần thiết diễn ?
Hơn nữa, Cố Kiêu Nam Khổng Nghĩa đánh rơi xuống vách đá là chuyện thật, hề sự giả tạo trong đó.
Nếu là kịch …….. cái giá cũng quá lớn ?