Trong khi Tần Man vẫn còn đang đắm chìm trong câu đáng, Cố Kiêu Nam cạnh cửa sổ đột nhiên cắn đầu thuốc, cô.
Lúc tâm trạng của dường như dịu , trong giọng điệu vài phần nhẹ nhõm, “ Được , những vấn đề liên quan đến hỏi , bây giờ nên đến lượt hỏi .”
Tần Man định thần , đó cảnh giác : “ Anh muốm hỏi gì?”
Cô vẫn cho rằng Cố Kiêu Nam còn ôm cái vấn đề chạy trốn buông, rời di, thấy : “Cậu mà hàng của Trang Dã ở chỗ Vinh Phi?”
Tần Man lúc mới nhẹ nhõm , “ Tông Phi là của , mặt Trang Dã thể hiện, nhận lòng tin, tất nhiên nhất định sẽ bỏ qua cơ hội .”
“ Cậu mà Vinh Phi là của ?”
“ Thủ pháp của và giống , thể tra , thì cũng như thôi.”
Cố Kiêu Nam cau mày, “ Cậu thật sự thông minh.”
“ Là do ngu thôi.”
“…..” Cố Kiêu Nam im lặng, phục cô trong bóng tối ánh mắt tự nhiên đến cố của cô, đó nheo mắt , “ Vậy , còn một vấn đề nữa. Cậu thấy một đàn ông yết hầu, bình thường ?”
Hôm đó cũng tùy ý mà để tay ở phần gần cổ.
Vì để kiếm chứng cảm giác khi ngất ngày hôm đó.
Kết quả ngoài dự kiến của , Tần Man quả nhiên yết hầu!
Anh đến bây giờ vẫn thể nhớ cái cảm giác mềm mại bằng phẳng trơn trượt đó.
Không chút gì lồi lên cả.
Điều khiến thể nghĩ đến đem hôm đó cái bộ n.g.ự.c bé nhỏ ….
Yết hầu, ngực.
Hai đặc điểm đều ngầm chỉ đến một kết luận.
Bởi vì cố ý đến vấn đề , chính là vì xem phản ứng của Tần Man.
Kết quả, cái mặt một chút sợ hãi biểu hiện bất thường nào đều , bình thường và bổ sung thêm: “ Như theo sinh lý học, yết hầu là biểu hiện của đàn ông, trải qua thời kỳ dậy thì của con trai sẽ rõ ràng, sự ảnh hưởng của nội tiết tố nam giới, đều sẽ phát triển yết hầu như ở mỗi .”
Điều khiến cho Cố Kiêu Nam gì:”…..”
Anh là một đàn ông, lẽ nào yết hầu là !
lúc Tần Man tiếp tục : “ Bình thường thì đàn ông thể yết hầu. ….”cô tiếp tục bổ sung một câu, “ Không thể ngoại trừ sự thiếu sót trong quá trình dậy thì, như vấn đề thể chất, nội tiết tố di truyền là tiến hành phẫu thuật .”
Những lời khiến cho Cố Kiêu Nam cảm thấy chút phức tạp.
Cái tiến hành phẫu thuật là thể.
Anh sờ một cái là cảm nhận , cố Tần Man trơn mịn, hề vết sẹo.
Còn về vấn đề thể chất, cái rõ lắm.
Ngay khi nghi ngờ, thấy Tần Man : “ Thời gian sớm nữa, nên thôi.”
Cố Kiêu Nam dập điếu thuốc, cố ý dậy, “ đưa .”
“ Không cần , tin , cũng đổi thái độ của với . Cho nên, cũng cần thiết đổi thái độ với .”Trong bóng tối đêm đen, lời của cô lạnh lùng.
Cố Kiêu Nam vẫy tay , “ Nên cũng hết , nên cũng luôn , thấy thể như ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-180-khong-co-yet-hau-ma-la-dan-ong-sao.html.]
“ tin .” Tần Man lạnh lùng nhắc nhở.
Cố Kiêu Nam , để ý : “ Không , .”
Nói khoác vai Tần Man.
Tần Man ánh mắt sắc bén lùi né , bảo đảm cách với , giọng điệu lạnh lùng: “ Thật sự cần, thời gian tiễn , bằng nghĩ cho kỹ mà giải thích với Kim gia . Lần , tạm thời tha cho ông .”
Sau đó cô bước nhanh khỏi cửa.
Cố Kiêu Nam cô .
Lúc đến cửa cầu thang, Cố Kiêu Nam khẽ với cô một câu, cũng đơị Tần Man trả lời mà thẳng lên lầu.
Bước chân của Tần Man khưng , đó nhanh chóng chạy bên ngoài.
Mê Truyện Dịch
Trong đêm tối, cô nhanh chóng chạy đường cửa của khu biệt thự.
Xa xa, cô thấy mấy đó ở cửa, thấy cô, lập tức cung kính cúi chào : “ Giám đốc Tần.”
Lần cô phái đến tổng cộng 30 .
Trong đó 10 là thủ hạ của Cù Hải, 10 khác là của khu quỷ.
Bởi vì cô rõ mấy tên thủ hạ của Cù Hải bao nhiêu bản lĩnh, cho nên vì đảm bảo an , kêu Lâm Mộc Phi điều một vài qua.
Dù phận bây giờ của cô,cũng thích hợp dùng mệnh lệnh cao nhất để bảo bọn họ việc.
Chuyện sẽ gây chú ý của Trang Dã và Lâm Mộc Phi.
Cho nên điện thoại mượn Lâm Mộc Phi 10 .
Không thể , rốt cuộc là cô bồi dưỡng , đối phó với Kim gia quả quyết do dự, để cô mất mặt.
Tần Man liếc 10 , đó : “ Đi thôi.”
“ Rõ.”
Đám chủ động mở cửa chiếc xe bên cạnh, mới cô lên xe.
Sau đó xe anhnh chóng tời khỏi cửa khu biệt thự.
Tổng cộng 6 xe, chia rời .
Tốc độ nhanh.
Không lâu biến mất trong đêm đen.
Tần Man trong xe, qua gương chiếu hậu khu biệt thự phía nhỏ dần .
Đột nhiên thấy một khung cửa sổ trong tòa nhà sáng đèn lên một lúc.
Là Cố Kiêu Nam!
Anh cô rời .
Bản cô cảm thấy, những lời mà lúc ở cầu thang Cố Kiêu Nam nhỏ với cô: “Cậu nguyện ý vì mà bỏ qua cho Kim gia, chứng tỏ lòng tin với . Tần Man, cám ơn .”
Cám ơn cô?
Ai mà cần cái lời cám ơm c.h.ế.t tiệt của !
Tần Man chằm chằm khu biệt thự ở phía , đó nó càng ngày càng nhỏ , triệt để biến mất, hòa một với màn đêm.