Nếu như những gì đều là sự thật, thì….
Cũng là ,tất cả những gì đều là giả.
Bao gồm cả…
Cuộc điện thoại đó, và cả mấy cái máy ghi âm!
“ Cho nên, lúc đó căn bản ở ngoài cửa! Cố ý diễn trò đó, điện thoại của khiến cho bản trục xuất khỏi quân đội, đó điều tra chuyện !”
Đối diện với lời chất vấn của Tần Man, Cố Kiêu Nam giấu diếm mà gật đầu: “ .”
Tần Man đột nhiên cảm thấy, so với sự lừa dối của với , nãy lừa một cái thì cũng thấy so với thực tế đó chỉ là trò trẻ con.
Phải thật sự lừa thêm vài nữa mới !
Tần Man định thần tiếp tục : “ Vậy tại điều tra Kim gia?”
Cố Kiêu Nam hất nhẹ tàn thuốc, trả lời: “ năm đó nhận tin tức từ Đường Nghĩa, lô hàng đó là của Kim gia. Kim gia mỗi năm sẽ một vài lô hàng cố định để Hồ Đạt vận chuyển cho ông , cho nên rời là đến tìm ông .”
“ Vậy tại còn nhúng tay chuyện khu quỷ?”
“ Nếu như đúng những gì với Kim gia, ông bản chú ý đến, liền phái .Mục đích nhân cơ hội khu quỷ hỗn loạn, thể lấy một phần.”
“ Là một phần, chiếm cả khu quỷ?” Tần Man một phát xuyên tim hỏi.
“….chiếm cả khu quỷ.” Cố Kiêu Nam xong, thêm: “ Có điều nếu như xung động với mục tiêu của , thể tạm thời hành động, thậm chí thể lựa chọn bảo vệ thành nhiệm vụ.”
Bây giờ thực sự thật, cũng cần dùng mấy lời để che đậy thêm nữa.
Tần Man vẫn cau mày lạnh lùng phòng , “ Vậy tại cho sư phụ của ? Đến cả sư phụ cũng tin ?”
Cố Kiêu Nam đột nhiên trầm mặc gì.
Đôi mắt sâu của dứoi ánh trăng, càng trầm lặng hơn, mãi mới mở miệng: “ ông tham gia , lo lắng cho .Năm đó vì tìm A Huân, ông che giấu quá nhiều , chuyện nếu như , sẽ liên lụy nhiều .Ông cũng dễ gì mà thăng cấp lên Tổng khu, còn định vài năm, vinh quanh mà nghỉ hưu. Thật sự nhất thiết cần vì mà mạo hiểm.”
“ Vậy tại lúc đầu mói chuyện với ?”
“ Chuyện còn cần rõ ?” Cố Kiêu Nam hút một thuốc, mới tiếp tục : “ Cậu là mà sư phụ phái đến giám sát , cho , cũng là cho sư phụ.”
Tần Man ngạc nhiên, “ Ai với , là của sư phụ ?”
Cố Kiêu Nam cau mày, “ Lẽ nào ?”
“ Không .”
“ Vậy tại lúc ở khu tân binh nhắm đến ?” Cố Kiêu Nam hiểu hỏi.
Đối mặt với phản ứng dữ dội của , Tần Man mặt lạnh lùng, “ Rõ ràng là nhắm đến rời.”
“ ! Lúc đó cứ bộ dạng chạy trốn, mới….” Cố Kiêu Nam ngưng , hình như nghĩ cái gì, cuối cùng hỏi câu hỏi khiến khó xử bao nhiêu nam qua, “ Cậu nếu như đế để gây chú ý cho , tiếp cận , tại mấy liền trốn?”
Cái đoạn thời gian đó luôn cho rằng Tần Man là của Hạ Thường Lương phái đến giám sát , nhưng cũng nhiều chỗ thể giải thích .
Trong đó chuyện trốn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-179co-dang-khong-dang.html.]
Mà lúc đây Tần Man mới phát hện nhất thời gì, tự tìm phiền phức cho , cố ý giữ im lặng.
“…..”
hành động khiến chô Cố Kiêu Nam nhiều suy nghĩ, cùng lên tiếng, hỏi: “Cậu rốt cuộc là ai?”
Tần Man định thần , : “ Anh bây giờ ở tổng bộ, tư cách hỏi .”
Cố Kiêu Nam ngạc nhiên, “….”
Ánh mắt dần dần tối .
Tần Man nhân cơ hội mà vội vàng đổi chủ đề khác: “ Anh như là hành động quy tắc ?”
“ Biết.”
Mê Truyện Dịch
“ Vậy bây giờ thành tội phạm đào tẩu, cả đời hết tội.”
“ Biết.”
“ Nếu như , mỗi một chữ bây giờ….”Tần Man ngưng một lúc, tiếp: “ tin.”
Cố Kiêu Nam lừa dối cô quá nhiều .
Lời thật thật giả giả, trừ bản , những khác căn bản phân biệt .
Cố Kiêu Nam lúc cắn đầu thuốc, chống chân, thư thái thả lỏng đó,” căn bản để ý tin , nếu như ép , sẽ . chọn con đường như , từ lúc bắt đầu dự định một .”
Đi một ….
Vốn định rời nhưng thấy , Tần Man nhất thời nhịn , hỏi: “ Đáng ?”
Cố Kiêu Nam ánh trăng bên ngoài cửa sổ, sắc mặt trầm mặc, “ Đáng! Không phận gì,chỉ cần bản gì, sống đúng với những lời hứa khi mặc bộ quân phục, thì đáng.”
Mỗi một chữ trong lời của đánh trúng trái tim Tần Man, khiến cô cau mày rung động.
cuối cùng cũng nhanh mà mất .
Lúc , ánh trăng mờ ảo lạnh lẽo trong đám mây ló .
Như ở trong rừng.
Một đường rõ ràng vẽ giữa hai họ.
Chỉ là , tắm ánh trăng.
Đứng ở trong tối, Tần Man đột nhiên cảm thấy như châm chọc.
Cô rõ ràng là bóng tối, nhưng trở khu ma quỷ trong phận mật thám.
Anh rõ ràng là ánh sáng, nhưng ghánh hết bộ lời chửi mắng, chỉ là tìm sự thật những gì mà đồng đội khi mất để .
Hai bọn họ một đen một trắng, nhưng mỗi đem trong áo giác.
Thật giả , chỉ sợ chỉ chính bản bọn họ là rõ.