Vì khoác bộ quần áo đó, mà vẫn thể nhựng chuyện tồi bại đó?
Không cảm thấy tội ư?
Không thấy buồn nôn ?
Không nhục sắc phục đó ?
Đôi mắt của cô lóe lên sự lạnh lùng, dường như thể nhin thấu lòng .
Cố Kiêu Nam bắt gặp ánh mắt của cô, hô hấp như nghẹn .
Anh đùa, “Không thấy , dĩ nhiên là vì tiền chứ vì cái gì?”
Anh đầu xung quanh, “Được , thời gian tâm tình kết thúc, nên !”
Lời kiểu như bầu khí đối đầu căng thẳng.
Mà giống như giọng điệu của một bạn cũ.
Tất nhiên, vấn đề đầu tiên là bỏ qua khẩu s.ú.n.g trong tay nhắm về phía Khổng Nghĩa.
Cố Kiêu Nam thấy nhóm mặt vẫn im nhúc nhích, nhướng mày , "Hay là, các xem headshot?”
Động tác cầm s.ú.n.g chuyển động.
Trong tích tắc, sắc mặt của đều đổi.
Mê Truyện Dịch
Mọi lui về phía .
Lúc Khổng Nghĩa thấy hành động của , hét lên, «Không rút lui, đừng lo cho , bắt cho !»
«Sao họ thể bỏ mặc , đồng đội mà!» Cố Kiêu Nam bật , ép Khổng Nghĩa lùi từng bước một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1791-sao-lai-la-cau-6.html.]
Câu nghiêm trọng, nhưng đều lọt tai của .
Mấy đó siết chặt súng, đó, đám nhúc nhích, cứ như đóng đinh.
Mà những cảnh sát đang huấn luyện, Cố Kiêu Nam , mới nhận vấn đề.
Dù họ rõ tình huống, nhưng cầm s.ú.n.g chỉa một lính, thì bên cảnh sát cũng tham gia cuộc.
Theo lý thuyết, nhiều như áp chế ở đây, Cố Kiêu Nam chạy đằng trời.
Tần Man cảm thấy đủ.
Đến giờ, Cố Kiêu Nam vẫn là dẫn đầu.
Khổng Nghĩa là đối thủ của .
Nhìn Khổng Nghĩa thở hổn hển chỉ đạo, Cố Kiêu Nam ngỗ ngược, thong dong mỉm đó. Tần Man nhẹ nhàng lùi phúa , tìm một vị trí thích hợp mở súng.
Cố Kiêu Nam là thông minh, giỏi trong việc tìm góc độ.
Anh dùng Khổng Nghĩa như một tấm khiên thịt, về phía biên giới.
Khu vực tuy bằng phẳng nhưng sườn đồi khe lở, bên một nhánh sông.
Hoàn cảnh nguy hiểm như thế , một ai dám nhúc nhích.
Hai bên lâm thế bế tắc.
Sau đó, trời vang lên tiếng gầm của cánh quạt.
Càng lúc càng gần.
Rồi trực thăng hạ cánh, cửa sập mở , một bước .