Ánh mắt Tần Man chợt lạnh.
Lâm Mộc Phi nhịn hỏi một câu, "Anh ý gì?"
Tần Man khẽ gõ ngón trỏ mặt bàn, giọng điệu bình tĩnh, mở miệng: "Không lô hàng thứ hai, hợp tác giữa bọn họ sẽ thành công."
Lời cho vẻ mặt Lâm Mộc Phi khẽ biến, "Anh cướp hàng? Đừng đùa, tuyến đường thủy Trang Dã vận chuyển chính là tuyến đường trung tâm của khu quỷ đó, cướp ."
Tần Man : "Anh chỉ cần theo là sẽ vấn đề."
Tần Man chắc chắc và tự tin như thế khiến trong lòng Lâm Mộc Phi ít nhiều vẫn còn nghi ngờ.
"Anh chắc chắn thể?"
Tần Man thấy thận trọng và chần chừ, cô sợ cái gì, liền thẳng: "Nếu lo lắng, chuyện thất bại, sẽ chịu hết trách nhiệm."
"Chuyện . . . . . . cũng như . . . . . ." Sắc mặt Lâm Mộc Phi lập tức lộ vài phần hổ.
Tần Man căn bản thèm để ý đến lời giải thích nhạt nhẽo của , cô chỉ tiếp tục : "Thực cũng cần cái gì, chỉ là bảo gây phiền phức cho Trang Dã thôi."
Mê Truyện Dịch
Lâm Mộc Phi sửng sốt, "Gây phiền phức?"
", gây rắc rối với con đường vận chuyển và tàu của ."
Sau khi thấy Tần Man , Lâm Mộc Phi nhíu mày, "Chuyện trò đùa !"
Ăn vạ thì còn gọi gì là chủ động xuất kích chứ?
Đối mặt với nghi ngờ của Lâm Mộc Phi, Tần Man ở chỗ , bình tĩnh : "Nếu lo lắng bại lộ sẽ chịu ảnh hưởng thì giải quyết việc nhỏ, để giải quyết những chuyện khác."
" ý , chỉ là . . . . ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1531-gay-phien-phuc.html.]
Lâm Mộc Phi còn giải thích, nhưng Tần Man cắt ngang, "Tóm , chỉ cần theo lời là . Toàn bộ lô hàng đều thuộc về ."
Hàng hóa đều thuộc về ?
Mắt Lâm Mộc Phi sáng ngời.
nhanh liền cảnh giác.
Dù thì đời cũng gì chuyện như ?
Anh gánh chịu hậu quả nhưng một miếng hàng cũng cần, đây còn là bánh rơi từ trời xuống !
"Thế lắm , chỉ chút chuyện như mà lấy bộ hàng, cũng quá là hiểu nguyên tắc !"
Tần Man cảm giác cảnh giác, "Đây là thành ý của . Dù cũng đầu tiên hợp tác, hơn nữa còn thể dùng lô hàng để tiếp xúc với giúp đỡ Trang Dã, lấy thứ đổi lấy sự giúp đỡ của . Nói như , tương lai của cũng cực kỳ lợi, đôi bên cùng lợi."
Cô "thẳng thắn" như thế, Lâm Mộc Phi ngẫm nghĩ, lập tức hiểu .
"Thì giám đốc Tần một lô hàng đổi lấy vinh hoa phú quý cuối đời ? Được ! Nếu thật sự thể lấy lô hàng , còn chặt đứt vụ hợp tác giữa ông chủ Kiêu và Trang Dã, để sự giúp đỡ của cả hai bên, đảm bảo, , hai chúng mỗi một nửa của khu quỷ."
Cũng thứ hứa hẹn vốn thuộc về mắt .
Bởi , Tần Man thấy đồng ý, sắc mặc bình tĩnh, nổi chút gợn sóng nào, "Trước tiên xong chuyện , chuyện ."
Lâm Mộc Phi xong càng cảm thấy Tần Man đáng tin, "Được! giám đốc Tần là suông mà! Nào, kính !”
Nói xong liền tự nâng chén rót rượu.
Tần Man vẫn nhúc nhích, chỉ : " thích uống rượu."
"Vậy lấy rượu! Lấy rượu!"