Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 140:2 Mạnh tiên sinh là ai? (2)

Cập nhật lúc: 2025-08-22 05:14:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Toàn bộ chứng cứ phạm tội của Cù Hải đều cô thu thập từ lúc còn thư ký.

Các khoản sổ sách của Cù thị cô đều phục chế một phần, bất cứ lúc nào cũng thể tiễn ông lên đường.

Hạ Thường Lương xong lời của cô, vui vẻ : "Được, đến lúc đó sẽ phái đây mang ."

Tần Man thản nhiên ừ một tiếng, theo thông lệ vài câu, đó liền cúp điện thoại.

Thế nhưng lúc Hạ Thường Lương hỏi: "Cậu dự tính bước tiếp theo sẽ như thế nào?"

"Bước tiếp theo chính là Trang Dã, sẽ nhanh chóng trở thành Cù Hải thứ hai."

Đối mặt với lời tự tin như thế của Tần Man, Hạ Thường Lương đương nhiên là vui vẻ thôi: "Vậy , sẽ chờ tin tức của , chờ chiến thắng trở về, đến lúc đó mời ăn cơm."

Tần Man lãnh đạm đáp một tiếng, liền trực tiếp cúp điện thoại.

Chiến thắng trở về. . . . . .

Ừ, cô sẽ chiến thắng trở về.

nơi trở về sẽ là quân đội nữa, mà là Quỷ Khu.

về Quỷ Khu, để cho Trang Dã tận mắt ở nơi đó một nữa!

Tần Man cửa sổ sát đất, ngã tư lầu xe cộ như nêm.

Thật phòng của Thư ký và văn phòng của Chủ tịch ở cùng một tầng lầu.

mà phòng Thư ký thể so với văn phòng của Chủ tịch.

Văn phòng Chủ tịch chiếm gần như bộ tầng lầu, bàn việc và cửa sổ đều chọn đặt ở hướng nhất, sáng sủa rộng mở.

"Đinh Linh Linh ——"

Chuông điện thoai trong văn phòng đột nhiên vang lên, đánh gãy phần cảm xúc kiềm nén trong lòng cô.

Cô cầm lấy điện thoại, liền giọng là cung kính của trợ lý vang lên: "Chủ tịch, một vị Mạnh tìm ngài."

Mạnh ?

Cô cũng quen nào họ Mạnh.

Đang mở miệng từ chối, chợt đầu điện thoại đổi một khác, giọng lớn, hỏi: "Chủ tịch Tần ? Xin chào, họ Mạnh, một hợp tác thảo luận với , liên quan đến ông chủ Kiêu."

Cố Kiêu Nam?

Sau khi Tần Man suy nghĩ, liền chỉ thị cho trợ lý mời phòng họp.

Xử lý xong văn kiện trong tay, cô mới phòng họp.

Vừa cửa liền thấy một đàn ông ăn mặc xuề xòa đang ở đó, hai chân ông gác lên bàn , cực kỳ bất nhã.

Tần Man nhíu mày, lãnh đạm mà xa cách một câu: "Chào Mạnh ."

Đối phương ngay cả lên cũng thèm , chỉ tựa nơi đó, rung chân chào: "Chào Chủ tịch Tần."

Tần Man ở đối diện ông , sai bưng nước , đó chờ cửa đóng .

Rốt cuộc cô mới mở miệng: "Không Mạnh hợp tác cái gì với ?"

Vị Mạnh uống một hớp lớn nước , tùy ý lau miệng một phen, ha hả : "Chủ tịch Tần thẳng thắn, đây cũng vòng vo nữa, và Cù Hải hợp tác, giao ông cho ."

Ánh mắt Tần man run lên.

Bất chợt trong đầu nhớ tới một vài điều gì đó!

Chương 141 Hợp tác thành công

Mê Truyện Dịch

Cô nhớ tối hôm đó trong rừng cây, khi Cố Kiêu Nam bắt , mơ hồ Kim gia và… Mạnh.

Cho nên vị Mạnh chính là Mạnh đó ?

Tần Man vẻ mặt bất động, đánh giá một phen.

Cuối cùng cũng hiểu , chẳng trách tính tình Cù Hải đổi như , thậm chí còn nghĩ tới chuyện gửi tấm hình tới để ngăn sự hợp tác với Cố Kiêu Nam.

Thì tính kế phía .

Nghĩ tới giữa Cố Kiêu Nam và ông hẳn là đối lập .

Nếu thì sẽ thể tay chặn đường sống của Cố Kiêu Nam.

“Ông ai?” Lúc , Tần Man cố ý giả ngu, xác định đến cùng.

Vị Mạnh ở ghế sofa lên một tiếng, “Mới nãy còn Tổng giám đốc Tần thẳng thắn, lúc hồ đồ ? Giao ông chủ Kiêu cho , đây là chuyện Cù Hải đồng ý với , nhưng cũng lúc bắt cũng mặt, vả còn cùng rời , đừng giả ngu với .”

Câu chứng minh giả thiết trong lòng Tần Man.

Lập tức, cô cũng giả ngu nữa, giọng điệu trầm xuống: “Anh cướp hàng của , tạm thời thể giao cho ông.”

giữa và Cù Hải…”

Lời ông xong, Tần Man lạnh lùng cắt ngang, “Cù Hải là Cù Hải, . hứa với ông nên thể giao .”

Thái độ của Tần Man như khiến gương mặt vị Mạnh chút vui, “Tổng giám đốc Tần, tin là thể khiến mới định giá cổ phiếu, trực tiếp đẩy ngã xuống, đình trệ thị trường .”

“Nếu như Mạnh thái độ hợp tác như vầy với , nghĩ chúng nhất thiết tiếp tục chuyện nữa. Còn về phần đình trệ thị trường…”Tần Man lên, từ cao xuống ông , “Ông thử xem.”

Người đó Tần Man quyết đoán rời , nhất thời chút chần chừ.

Vốn dĩ chỉ là mượn việc áp chế nhưng nghĩ tới chỉ trích ngược .

Ông quá nhiều thời gian để tiêu phí, rơi đường cùng chỉ thể lùi bước mà cầu xin, “Vậy dùng 40% cổ phần của đổi lấy , cảm thấy thế nào?”

Tần Man đến cửa, thấy ông như , kềm mà dừng bước.

40% cổ phần?

Vậy là cái cùng với mua hàng loạt cổ phiếu giá thấp của Cù thị là ông !

Lần Tần Man xem như hiểu rốt cuộc ông đang suy tính cái gì .

Đoán chừng là chiếm đoạt thành cuối cùng liền dùng cổ phần để đổi lấy Cố Kiêu Nam.

Chủ ý quả thực tồi.

Tần Man dừng bước, lập tức : “ suy nghĩ.”

“Cậu còn suy nghĩ? Bây giờ Trang lão đại phái tìm , gì cũng sẽ điều tra đến , đến lúc đó trái sẽ cuốn , còn bằng đưa cho , như thì sẽ thêm một chuyện bằng bớt một chuyện.” Vị Mạnh vểnh cao chân, bộ dáng vô cùng đắc ý.

Tần Man trầm mặc một chút, đó mới mở miệng: “ hàng của Cao thị chiếm lấy , hiện giờ đang trái với hợp đồng, khoản bồi thường tiền nhỏ .”

Trong lời của cô mang theo ý tứ nhượng bộ và thuyết phục, khiến cho đó càng ngày càng vui, vô nghĩa khoát tay, “Không là hàng của Cao thị thôi , cho , thế nào? Thêm 40% cổ phần, như đủ thế ông chủ Kiêu ?”

Tần Man , ánh mắt luôn luôn về ánh trăng nổi bật ngoài cửa sổ, lộ vẻ sâu thẳm khó dò.

Trầm lặng một thời gian dài, cô gật đầu, đáp: “Được.”

Cứ như chút do dự đồng ý khiến đối phương nhất thời hô hô ha ha, “Được lắm! Vậy bao giờ thể đưa ?”

“Tối ngày mai, một tay giao tiền một tay giao .” Tần Man .

“Được! Hy vọng chúng sẽ hợp tác vui vẻ.”

Hai đơn giản với vài câu, vị Mạnh cũng vui vẻ rời .

Tần Man yên tĩnh trong phòng họp, suy nghĩ trong giây lát.

Qua một lúc, Tần Man lấy điện thoại, ấn một dãy điện thoại.

Điện thoại nhanh kết nối.

với đầu dây bên : “Chuyển điện thoại cho ông chủ Cố.”

Rất nhanh, đầu dây bên truyền tới âm thanh sột soạt, tiếp theo thấy tiếng Cố Kiêu Nam từ từ chậm rãi vang lên, “Làm khổ hơn nửa tháng hôm nay đột nhiên nghĩ tới chuyện điện thoại cho ? Cậu tìm cho chỗ ở mới cảnh sắc tồi đó, so với cái nhà kho hơn mấy . Xảy nhiều chuyện như thể đối đãi với như thế.”

Nghe thấy đầu dây bên lời tùy ý như , Tần Man chỉ với : “Có vị Mạnh giao , cho cơ hội cuối cùng, hoặc là giao hàng, hoặc là giao .”

Đầu dây bên trầm mặc một chút, đó liền lên, “ lấy hàng, mà giao?”

Tần Man cũng cùng lời vô nghĩa, “Vậy tự thu xếp cho .”

Nói xong liền định cúp điện thoại.

“Đợi một chút!” Cố Kiêu Nam đột nhiên mở miệng gọi , “Cậu tính thật sự đem giao cho ông ?”

Tần Man hỏi ngược : “Vậy cho một lý do để giao .”

Cố Kiêu Nam nhịn chậc chậc cảm thán, “Cậu đúng là ác độc.”

chỉ chuyện kết thúc nhanh chóng, ai cho lợi ích thì sẽ hợp tác với đó.”

Tần Man xong liền cúp điện thoại, trở về văn phòng tiếp tục việc.

Chương 142 Liên kết mà chơi đùa khác

Đợi đến lúc chín giờ tối ngày hôm , khi cô tăng ca xong trực tiếp lái xe đến bến tàu của Cù thị.

Đêm xuống, chỉ thấy âm thanh sóng biển trầm trầm truyền tới trong bóng đêm tối đen như mực.

Một chiếc thuyền đang đậu ở bên bến tàu.

Có hai thủ hạ đang đó.

Tần Man lái xe qua một bên đó xuống xe.

Sau khi hai ở bến tàu thấy lập tức lên thuyền báo cáo.

Sau đó Tần Man thấy vị Mạnh từ thuyền bước xuống, hoan nghênh, “Tổng giám đốc Tần thật đúng giờ, cần ?”

“Đang đường , sẽ tới nhanh thôi.” Bến tàu tối om, chút ánh sáng, ở phía xa xa con thuyền mới hiện ngọn đèn, Tần Man đơn độc đó, lộ vẻ gầy yếu khác thường, “Hàng của ?”

“Trong thuyền.” Mạnh chỉ tay về phía con thuyền đỗ đằng .

Sau đó Tần Man cũng hỏi nhiều, chỉ đợi xe của đến.

Mười phút , bến tàu mênh m.ô.n.g mơ hồ truyền tới âm thanh của tiếng xe ô tô.

Đèn xe chói mắt, Tần Man nhận là xe của thủ hạ, bèn với mấy đó: “Người ông cần đến , nên cho kiểm hàng chứ.”

Mạnh về hướng mấy chiếc xe.

Tần Man vì để ông rõ, hiệu với tài xế, đèn trong xe lập tức sáng lên.

Gương mặt Cố Kiêu Nam hiện lên rõ ràng mặt tất cả .

Tức khắc bên cạnh hài lòng lên, lệnh cho thủ hạ: “Dẫn Tổng giám đốc Tần xem hàng.”

Tần Man theo mấy tên thủ hạ lên thuyền, trong thuyền, mấy tên thủ hạ chuẩn mở rương, kết quả đột nhiên : “Không cần mở .”

Sau đó xoay tiếp.

Khiến cho mấy tên thủ hạ trong đầu mù mịt.

Đây là ý gì ?

Không là kiểm hàng ?

Sao kiểm nữa?

Hai mơ mơ màng màng theo Tần Man xuống thuyền.

Mạnh thấy cô xuống thuyền nhanh như , nhịn hỏi: “Thế nào, là hàng .”

Tần Man ừ một tiếng, hướng về phía chiếc xe hiệu nữa.

Hai trong xe thấy liền lập tức xuống xe, đồng thời cũng dẫn Cố Kiêu Nam xuống.

Mạnh thấy Cố Kiêu Nam dẫn tới, khóe miệng càng lúc càng lớn, “A Kiêu, nửa tháng thật thoải mái nha, tất cả thế giới đều tìm , kết quả là tiêu sái ở chỗ của Tổng giảm đốc Tần.”

“Không tồi, phòng cảnh biển, đúng là tiêu sái.” Hai bàn tay Cố Kiêu Nam để ở trong túi, như là ngữ khí đầy châm chọc của ông , cảm thán, “Mạnh Minh, ông thể thử.”

Người gọi là Mạnh Minh lạnh, “Thôi bỏ , mệnh như . Hi vọng khi trở về còn thể tiêu sái như .”

Cố Kiêu Nam nghĩ vẻ đăm chiêu, “Sau khi trở về chắc chắn sẽ tiếp tục tiêu sái như . ông đó… thể từ chỗ thì chắc .”

Mạnh Minh giễu cợt, “Cậu nhốt đến ngu ? Có bản đang thế?”

Ông rõ ràng cảm thấy Cố Kiêu Nam đang khùng điên.

thì ai thắng ai thua, qua là thể thấy.

bản đang gì, thể ông tình cảnh hiện tại của ông là gì .”

Cố Kiêu Nam đó, lấy điếu thuốc từ trong túi cắn miệng, đó là tiếng “lạch cạch”, tiếng bật lửa vang lên giữa bến tàu tĩnh mịch.

Ngọn lửa mỏng manh sáng lên, chiếu lên ngũ quan sâu sắc thâm thúy hiện vài phần lạnh lẽo và tà mị.

Trong nháy mắt, một đám quỷ mị đột nhiên xuất hiện.

Lập tức bao vây đám của Mạnh Minh.

Cố Kiêu Nam trong đám , đầu t.h.u.ố.c lá màu đỏ tươi chập chờn trong màn đêm, giọng điệu lười biếng, “Bây giờ ông tình hình hiện tại của ?”

Mạnh Minh đám từ xuất hiện, sửng sốt vài giây.

Sau đó ông mới định thần trở .

Ông trêu đùa !

Ánh mắt Mạnh Minh oán hận quét một lượt, chằm chằm Tần Man cách đó xa, nghiến răng hỏi: “Tổng giám đốc Tần, đây là ý gì! Liên kết với chơi ?!”

“Tổng giám đốc Tần là ăn, ai lợi ích với thì sẽ hợp tác thôi.” Cố Kiêu Nam cắn điếu thuốc, chỉ là lúc ánh mắt như lướt về phía Tần Man.

“Mẹ nó, quả nhiên là chơi !” Mạnh Minh giận dữ.

lúc , Tần Man vẫn lạnh đạm như cũ, “Là ông đang chơi . Cướp hàng của , g.i.ế.c em của , cuối cùng dùng hàng đó hợp tác với , Mạnh đúng là đầu tiên.”

Mạnh Minh cứng đờ, nhưng nhanh nổi giận: “Cậu lung tung cái gì ! Hàng của cướp ! Sao đổ lên đầu của ?!”

“Hàng của Cù thị khi vận chuyển sẽ dùng rương và giấy niêm phong riêng biệt. Nếu như là cướp, tại ở chỗ của ông? Hủy giấy niêm phong chứ hủy rương, ông rốt cuộc đang nghi ngờ chỉ IQ của ai .”

Mạnh Minh: “…”

“Hì hì”

Cố Kiêu Nam bên cạnh chút che giấu nhẹ, “Lời của cũng vần đó.”

Bị Tần Man châm chọc thẳng mặt, mặt Mạnh Minh nhị mà thoắt trắng thoắt xanh.

Làm ông thể Cù thị chỉ giấy thiếc niêm phong, đến rương cũng đổi .

Vốn chỉ nghĩ mượn đống hàng của Cao thị khiến cho vị Tổng giám đốc Tần đồng ý hợp tác.

ông cũng dùng đến đống hàng đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1402-manh-tien-sinh-la-ai-2.html.]

Kết quả ngờ tới cẩn thận sơ hở!

Người so với Cù Hải còn khó đối phó hơn!

Mạnh Minh hung ác cảnh cáo, “Cậu đừng quên, trong tay vẫn 40% cổ phần của Cù thị! Hơn nữa Trang lão đại bây giờ đang phái lực tìm , g.i.ế.c c.h.ế.t ! Cậu dám ở chung với , Trang lão đại sẽ tha cho !”

Ông Cù thị là sản nghiệp danh nghĩa của khu quỷ cho nên ông cảm thấy nếu bản nhắc đến Trang Dã chắc chắn sẽ khiến vị Tổng giám đốc Tần kiêng dè.

đáng tiếc là, vị Tổng giám đốc Tần những kiêng dè, ngược thở xung quanh đột nhiên trầm xuống.

Chương 143 Anh lợi dụng

“Thứ nhất, 55% cổ phần, cũng tính là chủ tịch, nắm quyền ở công ty . Thứ hai, giữa và Trang lão đại, rốt cuộc ai tha ai vẫn còn .”

Con ngươi Tần Man như mực, từng câu từng chữ đều tỏa sự rét lạnh.

Khiến khác bất giác lạnh sống lưng.

Đến Cố Kiêu Nam cũng tự giác về phía cô.

“Giọng điệu của nhỏ đó, thể buông tha Trương lão đại, đúng là nghé con sợ hổ.” Mạnh Minh giễu cợt, đó : “Không bằng như , cho lợi ích, cho gấp đôi, để cho của hợp tác với , thế nào?

Ánh mắt Tần Man lãnh đạm, “Lợi ích cho là tiền mà là thể lấy hàng và an rời khỏi đây.”

Mạnh Minh , quả thực thể hiểu, “Lợi ích thể cho mà! Đống hàng vốn dĩ là đưa cho , hà tất hợp tác với ?”

Tần Man : “Ông thể để an rời khỏi đây.”

Hợp tác với Mạnh Minh, cô chỉ thể thấy đống hàng.

hợp tác với Cố Kiêu Nam, cô thể lấy đống hàng đó.

Vì cô nhất định thắng cuộc cuối cùng.

“Sao thể! Cậu thấy bao nhiêu ở đây ! Thêm của , nhắm mắt cũng thể rời khỏi đây .” Mạnh Minh chỉ đám thủ hạ cầm s.ú.n.g đang giằng co phía , lấy việc đó chứng minh năng lực của .

Đối với việc , Tần Man chỉ một câu: “Đó là của , của . nghĩ, đám sắp xếp nửa tháng .”

Trong nháy mắt, vẻ mặt Mạnh Minh biến sắc.

Nửa tháng?

Sắp xếp nửa tháng?

Chẳng là ngay từ đầu liền…

Càng nghĩ, sắc mặt Mạnh Minh càng kém.

Tần Man thấy gương mặt khó coi của ông , bình tĩnh kết luận, “Từ lúc bắt đầu, ông thua .”

cô sẽ ở bên thua.

Mạnh Minh đó xong câu đó, trong đầu liền “ong ong”, nhất thời khống chế mà phẫn nộ.

“Nói láo! Bố mày mà thua? Bây giờ của cả thế giới đều đang bắt ! Bố mày thể thua!”

Tần Man chuyện nhưng xem nhẹ những lời mắng của ông , xoay về phía đám bên ngoài.

Cố Kiêu Nam bên cạnh gọi cô một tiếng, : “Cậu đây là khoanh tay hả?”

Ánh mắt Tần Man lạnh lẽo, “Đây là xích mích của các , lý do gì mà nhúng tay .”

Cố Kiêu Nam nghĩ một chút, đích thực là lý, bèn gật gật đầu, “Được thôi, sẽ giải quyết , xem như là báo đáp việc chăm sóc nửa tháng qua.”

Nói xong, nhẹ nhàng vung tay, đám bên cạnh lập tức xông lên.

Tần Man cũng là xuyên qua đám .

Tiếng s.ú.n.g lưng thỉnh thoảng vang lên.

Tần Man trong xe nhưng nổ máy chạy .

Vẻ mặt cô bình tĩnh một trận hỗn loạn bên ngoài kính chắn gió.

Theo thời gian từ từ qua , trận hỗn loạn đó cũng gần như yên ắng.

Trong đám một bóng đen bước , miệng cắn điếu thuốc, điệu bộ tản mạn từng bước về hướng xe của cô.

Mãi đến lúc cửa xe đóng “Ầm” một tiếng.

Cố Kiêu Nam ngòi tại vị trí ghế lái phụ.

Anh cắn điếu thuốc, nhàn hạ tựa ghế, hỏi một câu mà ban nãy hỏi: “Cậu phát hiện lúc nào ?”

“Anh chạy trốn thì đủ khả nghi .”

Cố Kiêu Nam thể một địch trăm nhưng nếu giữa đêm hôm chạy trốn thì đó là chuyện dễ dàng.

thể giam giữ cả nửa tháng trời, đúng là vấn đề!

Đây rõ ràng là .

Cố Kiêu Nam ở ghế lái phụ khỏi hít một ngụm khói, trong gian khói lượn lờ, : “Thì chạy trốn cũng là lý do để nghi ngờ.”

Lúc , mấy Mạnh Minh bên ngoài giải quyết triệt để, bến tàu một nữa yên tĩnh.

Tần Man lúc mới mở miệng: “Bây giờ nên về vấn đề giữa chúng .”

Cố Kiển Nam hút thuốc, liếc xéo cô, “Vấn đề gì của chúng ?”

“Trước khi Cù Hải hẹn ăn cơm, bộ chuyện , nhưng “xuôi dòng đẩy thuyền”, giả như chuyện, lừa gạt đối thủ của , cũng lừa gạt và Cù Hải.”

Cố Kiêu Nam phủ nhận, trả lời: “Chiều hôm đó chuyện Cù Hải hợp tác với Mạnh Minh, thời gian khẩn cấp, chỉ thể như .”

“Cho nên lợi dụng .” Tần Man tiếp, ngữ khí bình tĩnh, “Giống như A Huân đó.”

Trong đáy mắt thâm sâu của Cố Kiêu Nam nhất thời nhấp nhô, “Không , lợi dụng .”

“Lợi dụng cũng , dù thì cũng pahair một hai, huống hồ giữa cũng là đối lập .”

Giọng điệu của Tần Man bình tĩnh lạnh nhạt, vì mấy lợi dụng mà phẫn nộ.

Cố Kiêu Nam cảm thấy đúng, lập tức chứng tỏ: “Thật sự ! lợi dụng ! cũng khả năng lợi dụng .”

Câu khiến Tần Man nghiêng đầu, giữa chân mày mang thep vài phần sắc bén, “Tại thể lợi dụng ?”

Vẻ mặt Cố Kiêu Nam kiềm hãm, dừng vài giây, chợt đổi thái độ, “Cậu cũng là Chủ tịch của Cù thị, cũng giao dịch giữa Mạnh Minh, lợi dụng. Bất quá thấy thăng chức, kế tiếp…chúng liền chơi đùa một chút thôi.”

Anh xong liền xuống xe, về hướng thủ hạ của .

Chương 144 Là kẻ địch là đồng minh?

Chuyện của Mạnh Minh đó rốt cuộc thế nào, Tần Man rõ.

Cô chỉ ngày hôm đó Cố Kiêu Nam biến mất một nữa, biến mất cùng với Mạnh Minh.

Đoán chừng là gặp cái Kim gia trong truyền thuyết đó.

Kim gia…

Lúc ở bên phía Hồ Đạt, cô từng tiếp xúc với thủ hạ của Kim gia.

Lúc đó là cô vì Cố Kiêu Nam.

Cố Kiêu Nam là vì A Huân.

hiểu, chuyện của A Huân kết thúc , tại còn dây dưa với những đó chứ?

Theo như bình thường, Cố Kiêu Nam cũng xem như là lăn lộn trong giới xã hội đen, thể tìm mục tiêu khác mới đúng.

Tại cứ khăng khăng bắt những liên quan đến Hồ Đạt buông chứ?

Quan trọng là, thấy , lo lắng sẽ báo cáo cho Hạ Thường Lương bọn họ.

Thậm chí còn

--- lợi dụng , cũng sẽ thể lợi dụng !

Tại như ?

Tại sẽ lợi dụng ?

Giữa bọn họ đối địch ?

Tần Man cảm thấy Cố Kiêu Nam quá nhiều chỗ khả nghi.

Trước nhất là quan hệ giữa và Kim gia.

Cho nên, lúc cô xử lý chuyện bên Cao thị xong xuôi, liền phái âm thầm điều tra kỹ lưỡng về vị Kim gia .

tra thế nào thì vị Kim gia cũng chỗ nào đáng nghi.

Chỉ là một thương nhân buôn bán vũ khí bối cảnh vững chắc.

Hoàn gì đặc biệt.

Vì thế cô dùng mạng lưới tin tức của khu quỷ mới tìm một ít manh mối.

Kết quả, cô phát hiện nửa năm , một đàn ông từng xuất hiện bên cạnh Kim gia.

Tác phong hung ác lạnh lùng, là trợ thủ đắc lực bên canh Kim gia.

hành sự thần bí khiêm tốn nên thể ít.

Hình như là cố ý ẩn nấp.

Lúc Tần Man thấy tin đó thì cần nghĩ, liền liên tưởng đến Cố Kiêu Nam.

chuyện khiến cô khó hiểu, tại Cố Kiêu Nam lấy dạnh nghĩa Kim gia hợp tác với Trang Dã, mà lấy phận thật của ?

Bọn họ rốt cuộc đang mục đích gì?

Có lợi ích gì?

Tất cả giống như một câu đố, từ từ giải đáp.

Ánh mặt trời màu vàng ấm áp cuối xuân chiếu cửa sổ, cả văn phòng trở nên đặc biệt thoải mái.

Tần Man bàn, mấy tia sáng chiếu lên cô, khẽ nghiêng mặt, lông mi cong cong che mí mắt, qua coa vài phần ôn nhu ấm áp.

Chỉ là ánh mắt cô lúc quá lạnh lẽo, hờ hững.

Hung bạo đánh tan sự ấm áp.

“Cốc cốc cốc”

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

Là trợ lý của cô.

“Tổng giám đốc Tần, tập đoàn Trang thị gửi tới một tấm thiệp mời, là công ty bọn họ thành lập tròn tám năm, mời qua đó.” Người trợ lý bàn việc, nghiêm túc .

Trang Dã?

Tần Man nghĩ tới thể gửi thiệp mời cho .

Vốn dĩ cô còn tiếc do Mạnh Minh phái tới g.i.ế.c Cố Kiêu Nam, khiến cô vụt mất cơ hội tay với Trang Dã.

Không ngờ Trang Dã chủ động cho cô cơ hội .

“Được, .”

Khi Tần Man chấp nhận lời mời, thì trợ lý liền , đồng thời sắp xếp công việc thỏa một nữa.

Đến ngày đó, trợ lý còn đặc biệt sắp xếp thời gian cho cô để chuẩn trang phục.

Tần Man từ chối.

hứng thú với mấy chuyện tạo hình tạo kiểu.

Không Cù Hải, tự nhiên cô sẽ để tâm những thứ .

, khi tan ca cô liền tới bữa tiệc.

Trang Dã từ lúc thăng chức, thì ở tại khu quỷ.

Trụ sở chính của Trang thị đương nhiên cũng sẽ đặt ở cùng một thành phố.

Khi cô lái xe tới, một nữa miếng đất , cảm xúc trong lòng cuộn trào mãnh liệt.

Một năm .

Trọng sinh một năm, cô cuối cùng cũng về đây một nữa.

Chiếc xe cứ thế mà chạy đến bữa tiệc.

Nhìn phong cảnh bên ngoài ngừng xẹt qua, trong đầu Tần Man xuất hiện hàng nghìn hàng vạn suy nghĩ.

Cảm xúc dễ dàng gì bình trở , chiếc xe dừng tòa nhà.

Là một biệt thự gần biển.

Hẳn là căn nhà do Trang Dã tự thiết kế.

Tần Man ở đó mời xuống, đó đón trong.

Lúc đèn trong đại sảnh đan xen , âm nhạc êm ái.

Tần Man một bước , ánh mắt của tất cả nhất thời đều hướng về cô.

So với những mặc âu phục đắt tiền lễ phục lộng lẫy, trang phục của cô thật sự bình thường.

Chỉ là một bộ âu phục đen đơn giản mà thôi.

Vừa thấy là mới từ văn phòng .

mà cũng may là dung nhan hơn , âu phục bình thường nhưng vẫn khí chất cao quý.

Thu hút ánh mắt của mấy vị thiên kim tiểu thư xung quanh.

Trang Dã đnag trò chuyện thì những bên cạnh xì xào bàn tán, nhịn về phía cửa, thấy Tần Man.

Người bên cạnh cũng thuận mắt theo, khỏi tò mò hỏi: “Đó là ai ? Sao giờ gặp?”

Trang Dã thấy Tần Man từ cửa bước , ánh mắt hàm chứa sự đánh giá, trả lời: “Đó là Tân Tổng giám đốc của Cù thị.”

Câu trả lời của khiến bên cạnh khỏi hoảng hốt, “Chính là cái thư ký mới lên đó ?”

Trang Dã gật đầu, “Không sai, chính là .”

Thấy sự trả lời chắc chắn, những tụ họp bên cạnh trong nháy mắt liền đổi ánh mắt Tần Man.

Một thư ký nhỏ nhoi mà thể thăng chức, đem một công ty đang bờ vực phá sản một nữa hồi phục, năng lực cũng đùa .

Không bản lĩnh thật sự thì thể .

Có nghĩa là, khu quỷ hoặc là nhiều đối thủ mạnh mẽ, hoặc là đồng minh hảo.

Loading...