Cố Kiêu Nam thu tâm tư, đó khiêu khích, " cũng tin , sẽ gạt ."
Lời của rõ ràng là ngầm ý Tần Man gọi điện thoại lừa trở về.
vẻ mặt Tần Man một chút áy náy nào, cũng tức giận khi tổn thương, cô vẫn bình tĩnh như , : "Vậy thì tùy ."
Sau đó ý định rời .
Hiển nhiên là khiêu khích.
Cố Kiêu Nam khó hiểu, rõ ràng là nhỏ tuổi hơn , mà thể lạnh lùng và chín chắn như nhỉ?
Hoàn kiểu tức giận vui của trẻ tuổi.
Cuối cùng : "Ngồi xuống chuyện , dù cũng đang nhàn rỗi."
"Nói chuyện gì?"
Tần Man cho rằng sẽ chuyện hàng hóa , kết quả thấy Cố Kiêu Nam : "Tùy thôi, gì thì ."
Điều cô khỏi nhíu mày, " bao giờ chuyện mục đích, lãng phí thời gian."
Cố Kiêu Nam lấy một điếu thuốc từ trong túi , cắn ở miệng, liếc cô, hỏi: "Vậy bây giờ Cù Hải giam giữ ở chỗ là mục đích ?"
". . . . . ." Tần Man gì, đó duỗi tay lấy bữa sáng từ trong túi , với : "Ăn cơm ."
Cô cúi đầu, sợi tóc gió nhẹ nhàng thổi một cái, trùng hợp Cố Kiêu Nam thấy miếng băng cá nhân thái dương.
"Trán ?" Lông mày nhíu , ngay cả thuốc cũng cắn, trực tiếp cầm xuống.
Tối qua, ngọn đèn trong khách sạn quá mờ, Tần Man ở chỗ một lời, cảm giác tồn tại thật sự thấp.
Anh cũng phát hiện .
Bây giờ thấy, đương nhiên sẽ bỏ qua.
Tần Man sờ trán theo bản năng, đó mới : "Không việc gì."
Nói xong liền lùi mấy bước.
"Không việc gì dán băng cá nhân?" Cố Kiêu Nam nhạo một tiếng, nhưng nụ thật lòng, giọng điệu trầm thấp, "Lại đây."
Trong giọng mang theo ngữ khí để cho khác từ chối.
Nếu là khác lẽ dọa sợ .
Tần Man dọa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1361-toi-nhin-anh-du-roi.html.]
Cô thờ ơ qua, đó xoay rời , coi như thấy.
Cố Kiêu Nam khỏi phẫn nộ khi thấy cô thèm để ý đến .
Anh nhảy xuống khỏi thùng hàng, vội vàng tiến lên, nắm lấy bả vai cô.
" con bướng bỉnh như hả?"
Lúc bệnh cũng như , lời.
Cứ nhất quyết giày vò đến hôn mê mới thôi!
Kết quả còn để đến ôm!
Ôm. . . . . .
Vừa nghĩ đến ôm, trong đầu tự giác hiện hình ảnh ngày đó.
Cảm giác tiếp xúc kỳ quái của bàn tay lúc đó. . . . . .
Còn kịp hồn, chợt thấy giọng lạnh lùng của Tần Man, "Buông ."
"Động cái gì mà động, để xem vết thương của ." Cố Kiêu Nam lấy tinh thần, nắm lấy bả vai cô, thừa dịp cô đang ngây , động tác nhanh chóng xé băng cá nhân .
Chỉ thấy một vết bầm tím rõ ràng ở thái dương, ở giữa là một vết máu.
Khuôn mặt Tần Man trời sinh khí tinh xảo, bất kỳ tỳ vết nào.
một vết thương phá hủy vẻ , giống như bạch ngọc sứt mẻ một góc.
Anh trầm giọng, "Sao thế ?"
Tần Man bất ngờ vung tay , lạnh lùng : "Chuyện liên quan đến ."
Miệng vết thương che phủ .
Một lát , chợt : "Là Cù Hải đúng ?"
Mê Truyện Dịch
Dựa bản lĩnh của Tần Man, nhóm căn bản thể gây vết thương nhỏ thế .
Trừ phi là Cù Hải.
Tần Man cố tình nhẫn nhịn trốn mới thể tạo thành tình huống như thế .
"Cậu thể nhẫn nhịn với khác, tại lúc thể nhẫn nhịn với ?"
Nhớ năm đó ở trong quân đội, tay với nhiều .