Cố Kiều Nam mới từ xe bước xuống thấy cảnh , lông mày tự chủ nhíu . Anh tiến lên vỗ vai Đường Nghĩa để nhắc nhở .
lúc Đường Nghĩa thể tỉnh táo cho nổi, cắn răng mỗi câu mỗi chữ đều mang theo hung ác đầy nham hiểm Cố Kiều Nam, lạnh lùng , “Anh Kiêu, em trai của quả thật chuyện quá đấy! Nếu như trận tai nạn giao thông thì con nó chứ hiện tại sớm tóm !”
Tần Man nâng mắt , mắt sắc lành lạnh, “Chắc sẽ thật sự nghĩ đó đơn giản chỉ là một tai nạn giao thông ngoài ý đấy chứ?”
Vừa dứt lời, tay cô lập tức nhanh như cắt nắm lấy cổ tay Đường Nghĩa, nhanh chuẩn đảo một vòng!
“A-----!”
Đường Nghĩa nháy mắt cô chế trụ, cả giữ vặn ngược cúi xuống.
“Còn , đừng tuỳ tiện đánh , tay tương đối nặng, miễn cho đến khi đó khác thương.”
Tần Man nhẹ nhàng hất cánh tay , dừng mà tới phía tay lái.
Đường Nghĩa vội vã ngẩng lên, đưa tay che chỗ nắm đau, ngơ ngác hỏi ý kiến Cố Kiều Nam, “Cậu …. ý gì?”
“Ý nghĩa chính là, từ đầu đến đuôi đều do sắp xếp chu .” Cố Kiều Nam giải thích xong một câu cũng lập tức theo lên xe.
Đường Nghĩa dù ngu ngốc đến mấy cũng nhận ý vị trong câu của Cố Kiều Nam.
Đều sắp xếp chu ?
Ai?
Cậu sắp xếp?
Có nghĩa là, tai nạn xe cộ mày ngay từ đầu sắp xếp xong xuôi với mục đích giúp bọn họ thể nhân lúc hỗn loạn dễ dàng rời ?
Nghĩ đến cái kết luận , thẫn thờ, khuôn mặy vặn vẹo, thể cảm thấy cái quá….. con nó quá kích thích!!
Nhỡ vụ xe cộ sớm 1, 2 giây, chậm 1, 2 phút thì khéo khi giờ bọn họ sớm đưa lên xe cảnh sát áp giải tới đồn xổm .
Thời điểm tính toán chuẩn xác như khiến Đường Nghĩa thể xem kỹ năng của em trai đáng chú ý còn xa tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1331-cau-ra-tay-con-hoang-da-hon-toi-nhieu-2-ban-chat-that-su-cua-quan-doi-con-qua-tre-de-duoc-nuong-chieu.html.]
Anh trở đến cửa xe bên cạnh, còn kịp mở miệng Tần Man lên tiếng, “Hàng vận chuyển , tiếp theo các chỉ cần đem nó tới vùng ngoại thành, liền xem như qua cửa tuyệt đối.”
“Cậu cùng?”
Tần Man quét mắt một cái, “Nhiệm vụ của là vượt qua bảo mật, đem hàng ngoài. Về phần hàng hoá chuyển là việc của Đường nhà , nhúng tay .”
Lúc thấy xưng hô “ Đường”, Đường Nghĩa quả thật tí cảm giác là một “” chút nào. Hơn nữa cổ tay vẫn còn đau nhắc nhở rõ ràng, ngừoi quả thật dễ chọc.
“Vậy thì đưa về , thương tiện lái xe.” Lúc Cố Kiều Nam bên cạnh chêm một câu.
“Được, hai cẩn thận một chút.” Cuối cùng Đường Nghĩa cũng miễn cưỡng, đương nhiên, cũng dám miễn cưỡng. Anh khoanh tay sang một bên.
Trơ mắt Tần Man đem khoá xe ném cho , đó lái xe một tuyến đường khác. Trên đường , xe lắc lư qua .
Không còn lái xe, trong xe chỉ còn hai họ, việc liền thuận tiện hơn nhiều.
Mê Truyện Dịch
Cố Kiều Nam vị trí phó lái, lười nhác dựa . Anh cũng ngủ, chỉ đơn giản thả lỏng phía . Một lúc lâu mới lên tiếng:
“Lần dùng tính mạng của vô tội để mở đường thoát cho chính , thấy là về nữa đúng .”
Mặc dù Tần Man tránh thoát cảnh sát kiểm tra, chuyện đáng để ăn mừng. Thế nhưng chuyện tai nạn giao thông là hai chuyện khác , gây việc lớn như , là chuyện ván đóng thuyền.
Sự cố lớn như thể đùa!
Chuyện nếu truyền lên bên xét xử, nhóc con Tần Man thể bình yên vô sự ở trong bộ đội thì ba chữ Cố Kiều Nam tên liền lộn ngược !!
đối với việc , Tần Man sợ hãi chút nào, cũng bình tĩnh trả lời, “Mặt khác bảy chiếc xe hàng, những lái xe đều chọn lọc qua. Tất cả bọn họ, đều án*, nếu như bắt , cảnh sát còn cảm ơn mới đúng.”
(*) đều là từng phạm tội nhưng chạy trốn và bắt. Gần giống với tiền án nhưng đây là qua xét xử xong.
Cố Kiều Nam đầu tiên là sững sờ đó liền bật tiếng, “Thì cái gì cũng đều tính tới .”
Cậu nhóc thật đúng là thể xem thường.
Trước ở khu 9 cho tới tận bây giờ tại phát hiện ?
Là đột nhiên lợi hại bản chất vốn thế?