Vốn là Đường Nghĩa Tần Man sắp xếp lên một chiếc xe khác, ở đường cũng xác nhận xong, cũng tên nổi điên cái gì, đánh c.h.ế.t cũng chịu rời .
Tên giở trò gì đây?
Tần Man nhíu mày, hiểu một đàn ông trưởng thành sẽ lật lọng như .
Cố Kiêu Nam ở bên cạnh đối với việc khẽ một tiếng, trực tiếp vạch trần, : “Anh là sợ kế hoạch của thất bại, c.h.ế.t ở một chiếc xe khác, ai cứu .”
Tần Man lập tức hiểu rõ.
Cũng đúng, so với cô, xác thật là thoạt Cố Kiêu Nam đáng tin cậy hơn.
Ở cùng với Cố Kiêu Nam, nhỡ xảy chuyện gì, cơ hội sống xác thật là cũng khá lớn.
“Chiếc xe của chúng mới là nguy hiểm nhất.” Tần Man hảo tâm mà nhắc nhở một tiếng: “Tất cả hàng đều ở xe của chúng , một khi điều tra , trốn thoát .”
Đường Nghĩa , hề cảm thấy hổ khi vạch trần, tủm tỉm : “Vậy , đây cũng chen chúc ở đây với nữa.”
Sau đó liền xuống xe, đến chiếc xe mà Tần Man sắp xếp.
Tần Man chằm chằm Đường Nghĩa lên xe, lúc Cố Kiêu Nam ở bên cạnh : “Không nha, ý thức tự hy sinh, mà đem hàng đều đặt ở đây.”
“Anh đổi ý còn kịp.”
“Không, cảm thấy ở bên cạnh vẻ an hơn một chút.”
Tần Man: “.......”
Cô lười phản ứng với tên , “phanh” một tiếng, thuận thế đóng cửa xe , lập tức bảo lái xe lái xe.
Bọn họ là xe xung phong, dẫn đầu từ trong kho hàng .
Cố Kiêu Nam những chiếc xe khác đang theo thông qua kính chiếu hậu, khỏi hỏi: “Cậu định cứ mà trực tiếp vận chuyển ngoài?”
“Không thì .” Tần Man ở vị trí chính giữa trong xe tải, ánh nắng ban mai ấm áp bên ngoài kính chắn gió chiếu , khiến cho đường nét thanh tú của cô càng vẻ sức sống.
Cố Kiêu Nam nhướng mày: “Nhiều cảnh sát như , nghĩ bọn họ mù ?”
“Biết .”
“…..” Cố Kiêu Nam thật sự là nên lời, chỉ một câu: “Giỏi, lợi hại.”
Xe chạy một đường hướng đến trạm kiểm soát chỉ định.
Suốt chặng đường hơn ba tiếng đồng hồ, Tần Man và Cố Kiêu Nam ở trong xe cũng trao đổi gì.
Bầu khí yên lặng đến mức lái xe cũng dám mở miệng.
Chỉ thể im lặng lái xe suốt chặng đường, ngừng chạy về phía .
Sau một hồi, liền thấy vài cảnh sát và xe cảnh sát ngăn ở giữa đường.
Những chiếc xe ở phía khi lượt trải qua kiểm tra, mới tiếp tục chạy .
Tốc độ của xe bọn họ cũng chậm , dùng tốc độ ốc sên mà bò về phía .
Cố Kiêu Nam ở bên cạnh thấy ánh mắt của cô đổi, là bình tĩnh, giống như là đang giả bộ.
Điều thật sự khiến cho chút ngạc nhiên.
Hàng ở ngay xe , cảnh sát phía đang chờ lệnh bất cứ lúc nào, mà tên nhóc sợ một chút nào, chẳng lẽ định diễn trò cũ, trực tiếp lao qua, đó nghiền áp cảnh sát ?
Nếu tên nhóc dám như , thì đoán chừng là thật sự tới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-131-hai-ten-dan-ong-truong-thanh-tay-cam-tay.html.]
Theo những chiếc xe phía lượt thông qua, nhanh liền đến lượt hai chiếc xe của bọn họ.
Lúc Cố Kiêu Nam thấy cảnh sát đang về phía bọn họ, khẽ một tiếng, cúi đầu : “ thật xem, bọn họ mù đến mức nào.”
Tiếp đó, cảnh sát liền đến bên cạnh cửa xe, với lái xe: “Tắt máy, xuống xe, xuất trình bằng lái.”
Lái xe thành thật xuất trình cả bằng lái và thẻ căn cước.
“Bên trong là gì?” Sau khi cảnh sát kiểm tra xong bằng lái, liền chỉ thùng xe.
Lái xe ở đó trả lời: “Là một ít rau dưa, định đưa đến chợ sớm.”
“Mở thùng xe .”
“Được.”
Mê Truyện Dịch
Lái xe dẫn theo mấy cảnh sát phía thùng xe.
Hai Tần Man và Cố Kiêu Nam vẫn trong xe như , tình hình qua kính chiếu hậu.
“Cậu đừng với là cứ yên bất động thế .” Nghe tiếng thùng xe mở , rốt cuộc Cố Kiêu Nam nhịn nổi mở miệng.
Bên trong thùng xe đều là hàng, một khi mở , hai bọn họ nhất định sẽ chạy thoát!
Trừ khi bây giờ Tần Man thể mọc một đôi cánh, trực tiếp bay , nếu nhất định sẽ tong!
Thế nhưng cố tình lúc Tần Man bên cạnh câu nào, ánh mắt bình tĩnh giống như chẳng chuyện gì xảy cả.
Điều khiến cho khỏi hoài nghi, tên nhóc là sợ đến choáng váng .
khi nghĩ , cảm thấy cũng đến mức, nổ s.ú.n.g g.i.ế.c đều trải qua, còn sợ vài tên cảnh sát kiểm tra ?
Cố Kiêu Nam đang mở miệng gì đó, liền thấy cảnh sát xung quanh cầm bộ đàm, vẻ mặt nôn nóng, trong lòng liền trầm xuống.
Chẳng lẽ phát hiện cái gì?
Cố Kiêu Nam vô thức đưa tay đẩy cửa xe, nhưng ngờ Tần Man bắt lấy cổ tay, kéo , cho nhúc nhích.
Cố Kiêu Nam đè nhíu mày, khó hiểu về phía Tần Man.
Tiếp đó liền thấy Tần Man dùng khẩu hình miệng với ba chữ: “Đừng nhúc nhích.”
Đồng thời trực tiếp nắm lấy tay Cố Kiêu Nam, sợ gây rắc rối cho .
Cố Kiêu Nam ý đồ thật sự của cô khi nắm lấy tay , chỉ là tên nhóc Tần Man nắm tay !
Khi ánh mắt rơi bàn tay đang nắm chặt của hai , trong ánh mắt liền hiện lên vài phần phức tạp.
là cảm thấy kỳ lạ chứ nhỉ?
Dù hai tên đàn ông trưởng thành nắm tay là ý gì chứ?
Thế nhưng bàn tay của tên nhóc Tần Man nhỏ trắng, nắm chặt như , qua còn vẻ hài hòa.
Mấu chốt là, cũng bài xích!
Điều thật rối rắm!
Trước cũng phát hiện khuynh hướng nha, chẳng lẽ nào chỉ là miệng tiện đùa giỡn quá trớn, xảy vấn đề ?!
Lúc lực chú ý của Cố Kiêu Nam đều dừng ở bàn tay nhỏ bé mềm mại , suy nghĩ phức tạp đến mức thể so với gián điệp.
Vì thế, trong lúc bàng hoàng, liền thấy một tên cảnh sát nhỏ đột nhiên vội vã chạy về phía thùng xe phía .