Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 130: Tâm có thừa mà sức không đủ

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:48:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Coi như chuyện cô tính toán kỹ lưỡng, thời gian chính xác, chuẩn sáng sớm dẫn xuất phát thì đột nhiên một bóng đen từ bên ngoài xe bước .

chăm chú, Cố Kiêu Nam?!

“Anh tới đây gì?” Tần Man chau mày, rõ ràng chào đón việc tới đây.

Cố Kiêu Nam ở ghế phụ và đáp 2 chữ: “Chuyển hàng.”

Lúc sắc mặt của Tần Man khó coi: “Anh thương chịu chuyển hàng đó ?”

Mê Truyện Dịch

Mấy ngày còn sống c.h.ế.t chịu , kết quả hôm nay đột nhiên tới chuyển hàng, giở trò gì với cô đây?

Vậy kế hoạch bản vạch há chẳng hao tâm tổn trí ?!

Cố Kiêu Nam dựa ghế, đặt một tay lên cửa kính xe, vẻ mặt cũng hài lòng: “ sợ mất hàng nên tới theo dõi.”

Tần Man bỗng chốc cũng phân biệt rốt cuộc là thật giả, còn kịp mở miệng thì thấy Đường Nghĩa hét từ phía xe bên ngoài: “Ồ! Anh Kiêu vẫn tới hả?”

Tính của và Cố Kiêu Nam khá tương đồng, đều là xía chuyện khác, tính tản mạn và tuỳ ý.

trong lòng Tần Man rõ, Đường Nghĩa cùng lắm thông minh một chút, là thì thể thấu.

Cố Kiêu Nam , chỉ cho bạn tháy thứ cho bạn thấy thôi, nhưng thực tế thật sự mục đích gì thì ai .

Giống như hiện giờ, vẻ mặt buồn bực kiên nhẫn : “ lo hàng.”

rốt cuộc trong lòng lo chuyện gì thì ai .

Ngay cả Tần Man cũng cách nào xác định.

Điều duy nhất Tần Man thể chắc chắn chính là, đang gạt .

Nếu thật lòng lo hàng còn thì bản trực tiếp chuyển là , hà tất dùng sức viện cớ nọ một mực từ chối.

Ngược , Đường Nghĩa bên ngoài dường như hiểu ý tứ trong lời , híp mắt và hiểu chuyện nên lên tiếng: “Haha, cũng đúng cũng đúng, dù lô hàng cũng là do Kiêu chính tay mang về, cũng nên đến kiểm tra.”

Sau đó sang Tần Man bên , tự cho kế hoạch của bản thành công, híp mắt theo xe.

Cứ thế, 3 cùng lái xe về phía bến tàu.

Trên đường , tâm trạng Đường Nghĩa nên tán gẫu và trêu chọc đủ kiểu, nhưng tâm trạng của Cố Kiêu Nam rõ ràng , cũng phát biểu gì, còn Tần Man vốn ít , phản ứng nhạt nhẽo, do đó tám chuyện khó xử tới cuối cùng Đường Nghĩa cũng đành ngượng ngùng im miệng.

sự vui mừng mặt rõ ràng, che đậy.

Xe nhanh chóng bến tàu.

Lúc cửa kho mở , Tần Man thấy xe vận chuyển s.ú.n.g quân dụng.

“Tiếp theo gì đây?” Đường Nghĩa hỏi Cố Kiêu Nam.

Rõ ràng coi Tần Man gì, còn tưởng chuyện thật sự là Cố Kiêu Nam chủ. Còn Tần Man chẳng qua chỉ là mượn danh nghĩa để đe doạ thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-130-tam-co-thua-ma-suc-khong-du.html.]

“Hình như hỏi nhầm đối tượng .” Tần Man lạnh lùng liếc , tiếp theo xua xua tay kêu những khác đem chuyển bộ rương trong xe xuống.

Hỏi nhầm đối tượng?

Đường Nghĩa ngơ ngác, dáng vẻ hình như hiểu cho lắm.

Lúc Cố Kiêu Nam bên cạnh rút một điếu trong hộp thuốc cắn, châm thuốc một câu: “Anh quả thật là hỏi nhầm đối tượng , chủ chứ .”

Sau đó ngoài hút thuố, dáng vẻ định hỏi gì thêm.

Đường Nghĩa đó đơ , đó vẻ mặt lập tức đổi. Anh vội vàng tới: “ lo cho lô hàng ?”

Nếu lo cho lô hàng thì để khác tới hướng dẫn?

“Ừ, thì lo, nhưng lòng dư nhưng sức đủ, chỉ tới xem thử thôi.” Cố Kiêu Nam cắn thuốc, thờ ơ dựa cửa lớn : “Huống hồ, và ông chủ Hồ thử thách ?”

Đường Nghĩa nghẹn họng: “ ……”

“Nếu là thử thách, dĩ nhiên do chủ .”

Lời của Cố Kiêu Nam rõ ràng chính là ý sẽ nhúng tay.

Điều khiến Đường Nghĩa che giấu suy nghĩ trong lòng. Anh nôn nóng lên tiếng: “ rõ ràng chúng ý mà!”

Cố Kiêu Nam cầm điếu thuốc giữa các ngón tay và ngước mắt: “Anh ?”

Đường Nghĩa ngậm miệng, dám tiếp, cố một câu: “Dù …… dù cũng quá nguy hiểm !”

Kết quả chọc Cố Kiêu Nam phụt : “Đưa quyết định nguy hiểm như , hình như ?”

Chỉ thấy Cố Kiêu Nam cắn thuốc, môi nở nụ nhạt, ánh sáng trong đôi mắt đen càng thêm sâu như mực, giống như thấu thứ, khiến Đường Nghĩa khó hiểu lạnh cả sống lưng.

Mà chính ngay lúc , Tần Man khỏi kho súng, nhắc nhở một câu: “Làm xong , chuyện nên mà.”

Sau đó cô bỏ .

Lúc Đường Nghĩa thật sự lo lắng, ánh mắt chằm chằm Cố Kiêu Nam, thể hình dung hỏi cuối: “Anh thật sự để hả?”

chỉ là thương.” Cố Kiêu Nam một câu dính dáng gì, đó dập điếu thuốc trong tay thẳng ngoài.

Đường Nghĩa bèn sải bước lớn lên, chặn mặt nhíu mày: “Không , lỡ như xảy chuyện thì tính ?”

“Trước khi để chuyện thì chắc cũng từng nghĩ qua.” Cố Kiêu Nam đó, băng tay tháo. Một tay đút túi, tư thế sang trọng và thẳng thắn.

So với lúc bình thường, Đường Nghĩa bây giờ lo lắng yên: “ đó vẫn còn ! Anh cũng lo hàng, cho nên mới xuất hiện đó ? Nếu thì tới đây gì?”

“Tại tới đây? Anh rõ hơn ư.” Cố Kiêu Nam nửa vời , để Đường Nghĩa xuất hiện cảm giác lạnh cả sống lưng.

“2 tám xong , rốt cuộc lên xe đây?” Tần Man lạnh lùng nhắc nhở từ phía xa.

Lần Cố Kiêu Nam cũng gì, trực tiếp về phía của Tần Man.

Đường Nghĩa thấy bóng lưng , tay siết chặt thành nắm đấm, suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn theo.

Loading...