Tần Man ở bộ đội hai tháng trời, mặc dù thương chân tạm nghi tập luyện mất một tháng, nhưng cơ thể cơ sở nên đối phó với đám lưu manh vẫn dễ như trở bàn tay .
Động tác dứt khoát, tốc độ cực nhanh.
Đám vốn thể theo kịp nhịp điệu của cô nên chống đỡ nổi.
Cô đều là phản xạ điều kiện qua nhiều năm huấn luyện, hầu như cần não chỉ huy, cơ thể cũng sẽ tự động tay.
Mỗi một cú đánh.
Vừa linh hoạt sắc bén.
Tuy nhiên trong thời gian 7-8 phút ngắn ngủi, đám đều đánh ngã gần hết .
“Bang ——”
Lại thêm một tên lưu manh Tần Man quăng ngã một cách lưu loát, nện thẳng mặt bàn.
Trong nháy mắt, cái bàn nứt thành hai nửa.
Vụn gỗ bay tứ tung.
Cả cơ thể đàn ông cuộn tròn mặt đất, còn cả bỏ dậy .
Đơn giản, thô lỗ, nhưng hiệu quả.
Mà còn 7 8 dám bước lên vì sợ gặp cảnh .
Bọn họ sợ bản bịTần Man đánh đập giống bánh bao nhân thịt, chỉ dám vây xung quanh nhưng dám lộn xộn.
Giám đốc của quán bar trốn ở tầng hai cảm thấy nôn nóng vì thấy cảnh .
Từ đến nay bọn họ bao giờ ăn qua đòn đau như .
Làm bây giờ, tiếp theo bây giờ?
Tuy nhiên, khi ông đang thấy hoang mang thì Tần Man ở lập tức ngẩng đầu lên như là sự tồn tại của ông từ lâu, sắc mặt lạnh băng nhắc nữa: “ gặp ông chủ của các .”
Trong đêm tối, đôi mắt trắng đen rõ ràng bình tĩnh lạnh lẽo, cho thấy lạnh run .
“Vâng…… ……” ngay lập tức, ông thèm quan tâm mặt mũi nữa, gọi điện thoại cho ông chủ mà ngã mấy liên tục.
Người đàn ông ở đầu dây bên tin đến gây chuyện liền ý phái xử lý.
khi bên miêu tả tỉ mỉ là một trai trẻ khá trai liền nghĩ ngay đến trai gặp mấy hôm .
Em trai của Cố Kiêu Nam?
Nghĩ đến đây, lập tức bảo giữ , đó cúp máy xoay trở văn phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1241-em-trai-anh-toi-1.html.]
Vừa nãy đang thương lượng mấy chuyện trong văn phòng với Hồ Đạt, hơn nữa bên trong còn cả Cố Kiêu Nam nữa.
Anh với Hồ Đạt với giọng điệu cung kính: “Thưa ông chủ, chỗ gây chuyện, ngoài một lúc, sẽ nhanh thôi.”
Hồ Đạt một cái, nhưng mở miệng câu nào, coi như đồng ý với .
Ngược là Cố Kiêu Nam đang bên cạnh hút thuốc xong liền nhướng mày dựa hẳn sô pha lười biếng và bảo: “Gây chuyện hả? Đường Nghĩa , tính lấy cớ để chuồn êm ngoài ném chuyện cho đấy chứ? Cả đầy thương tích giúp nhiều nữa.”
Đường Nghĩa bật , “Thật sự chuyện mà, còn về việc Kiêu giúp thì ……” Anh dừng một chút sắc mặt vẻ đầy ẩn ý, “Làm em với thì giúp em .”
Cố Kiêu Nam thấy biểu cảm mặt của liền nhíu mày ngay.
Rõ ràng nãy ở trong thì gương mặt của Đường Nghĩa còn tỏ buồn chán ủ ê, vô cùng nôn nóng, tại trong mấy phút điện thoại mà cảm xúc đổi chóng mặt như ?
Hơn nữa câu cuối cùng mà giống như chắc chắn sẽ giúp ?
Cho dù trong lòng nghi ngờ nhưng mặt Cố Kiêu Nam vẫn tỏ bình tĩnh Đường Nghĩa rời .
Còn về phía Đường Nghĩa thì trong đầu là em trai của Cố Kiêu Nam, khỏi văn phòng liền chạy như bay.
Từ lúc xuống tầng lên xe, đó lái xe đến quán bar cũng chỉ mất một tiếng đồng hồ.
Khi xuống xe và quán bar thì chỉ thấy một mớ hỗn loạn bên trong.
Bàn ghế cái thì gãy cái thì nứt.
Cốc chén chai rượu vỡ nát đầy đất.
Đám đàn em của đều đang rên mặt đấy cả.
Mà sô pha bên cạnh thì một đang vững vàng và bình tĩnh, thèm quan tâm đến đám đang chân kêu rên vì đau đớn.
Điều cứ cảm thấy thích hợp cho lắm.
Đường Nghĩa liền mỉm với đằng , “Hóa giám đốc đến đập phá quán bar là .”
Lời dứt, đàn ông gãy tay vốn mách lẻo với thì giờ chỉ ngất xỉu luôn cho .
Còn cả đám liên quan cũng giật .
Mê Truyện Dịch
Đây…… hai quen thật ?
Xong ! Xong !
Rốt cuộc nãy bọn họ đang gì thế?
Thế mà họ còn dám đánh quen của ông chủ?
Đám , bọn họ tiếp theo đối mặt với chuyện gì nên sắc mặt cả đám trắng bệch.
Mà Tần Man cũng để ý đến những điều đó, cuối cùng cô cũng chờ chính chủ, gương mặt căng thẳng mới bắt đầu thả lỏng một chút.