“Vậy mà còn tìm đến đây ?” Anh cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý.
Tần Man một chỗ và đáp một câu bằng giọng lạnh nhạt: “ nhờ bệnh viên điều tra theo dõi giúp.”
Cô cũng chẳng quan tâm cái cớ khác tin tưởng .
Cố Kiêu Nam khẽ một tiếng : “Gỉoi thật đấy.”
“Đi thôi, về .” Tần Man với .
Cố Kiêu Nam lời nào, tiếp tục hút thuốc, hạ giọng xuống với cô, “Không , về .”
Giọng điệu chuyện của thể hiện rõ ràng ý định về , Tần Man hiểu chứ, tuy nhiên lúc tạm thời cô giả vờ như hiểu gì, chỉ tiếp: “Sáng mai còn thuốc nữa đấy.”
Ngay lúc , một chiếc xe lái từ từ qua và dừng bên cạnh hai họ.
Cửa xe hạ xuống, xe chính là đàn ông ngoài cùng Cố Kiêu Nam.
Anh Tần Man giơ hất cằm về phía Cố Kiêu Nam, “Ai ?”
Cố Kiêu Nam cúi đầu hút thêm mấy ngụm thuốc, trả lời theo kiểu kiên nhẫn: “Em trai , vô cùng phiền phức.”
“Em trai hả?” Người nọ đánh giá Tần Man từ xuống bảo, “Được đấy chứ, là cho tham gia cùng .”
Cố Kiêu Nam nhíu mày, ngay đó đột nhiên bật đến mặt Tần Man, “Thế nào, mang khai trai ?”
Đôi mắt của Tần Man vẫn đang chằm chằm chiếc xe.
Khi thấy lời mới giật mỉnh bình tĩnh ,
Khai trai?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1221-tinh-thay-tro-cung-nang-qua-nhi-1.html.]
Trong lòng Tần Man tự nở nụ châm chọc, thật sự coi cô là kẻ ngu , cả Cố Kiêu Nam còn đang thương tích đầy mà còn đòi khai trai?
Đừng mơ nữa , tính một tay tắm m.á.u một tay chiến đấu hăng hái giường đấy !
“Anh theo .” Cô nhíu mày ,cô kiên quyết giữ vững nhiệm vụ của .
“Hừ! sẽ về nữa .” Cố Kiêu Nam kiên nhẫn thu nụ lúc nãy, ném tàn thuốc xuống mặt đất để chuẩn lên xe
Tuy nhiên Tần Man chủ động bước lên phía và túm cổ tay của .
Bước chân của Cố Kiêu Nam dừng ngay.
Mê Truyện Dịch
Anh đầu hỏi, “Còn chuyện gì nữa ?”
“Anh cần về với .”
Tần Man cau mày, thì gấp gáp lắm nhưng cố tình mấy câu đó, tỏ cách ăn như khi mặt Lục Giang và Khổng Nghĩa.
Cố Kiêu Nam cũng chú ý đến sự khác thường của cô, liền xuy một tiếng, “Không về.”
Sau đó ném tay cô lập tức lên xe.
Tần Man bước lên thêm gì đó nhưng cửa xe đóng mất .
Chiếc xe lao nhanh mặt cô rẽ một góc nào đó và biến mất, lúc cô mới thả lỏng đôi mày , đó cô bình tĩnh lấy điện thoại.
Cuộc gọi mới bắt đầu, cô kịp gì thì đối phương , “Sao , về ?
Tần Man dừng một chút như kiểu khó lắm, “ tìm nhưng theo một đàn ông mất .”
Trong điện thoại lập tức vang lên tiếng đập bàn chói tai, “Cái gì?! Tại đưa về đây hả!”
“Anh chống cự, hơn nữa bên cạnh còn khác, dám thêm gì cả.” Tần Man giải thích.