Cửa đẩy .
Cố Kiêu Nam chỉ thấy Tần Man ngã ở nền gạch men lạnh như băng, sắc mặt trắng bệch gần như trong suốt, trán còn vài giọt mồ hôi thỉnh thoảng chảy .
Cái , đúng là tìm cái c.h.ế.t đây mà!
Cố Kiêu Nam vội vã sải bước tới, bế cô từ đất lên, tức giận trách mắng: “Đã lớn như thế mà còn bướng bỉnh cái rắm!”
Anh tại Tần Man từ chối gặp bác sĩ.
Lần lúc bệnh viện khám bệnh, cô khá là ngoan ngoãn mà.
Tại bướng bỉnh như thế?
Chẳng lẽ… là quan hệ giữa bọn họ đổi , sợ sẽ táy máy tay chân với ?
Hừ!
Tên nhóc !
Tính cảnh giác cũng mạnh nhỉ.
Bởi vì Cố Kiêu Nam hiểu sai ý, ôm cô bước nhanh khỏi phòng tắm, đó tính là dịu dàng nhẹ nhàng, ném cô lên giường.
Người va đập đệm giường, tùy ý nảy lên nảy xuống mấy cái.
Tần Man vốn choáng váng, thêm va đập , càng hôn mê.
“Mau khám cho .” Cố Kiêu Nam phân phó đang ở cửa một câu, đó liền ngoài.
Tuy rằng Tần Man choáng váng đầu óc nhưng tinh thần vẫn coi như là khá tỉnh táo.
Đương nhiên thể tỉnh táo trở .
Bởi vì cô yên tâm khi một lạ quen ở bên cạnh .
Hơn nữa, cô cũng lo rằng vị bác sĩ trong lúc khám bệnh sẽ phát hiện điều gì đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1211-so-bi-gio-tro-2.html.]
Thế nên, từ đầu đến chân, tất cả các dây thần kinh của cô đều kéo căng.
Cảm giác rõ ràng đối phương đang kiểm tra con mắt của cô, kiểm tra họng của cô, đó nhanh cô ngửi thấy mùi cồn nhàn nhạt.
Tiếp đó, mu bàn tay nhói một cái, truyền đến một cơn đau nhẹ.
Mê Truyện Dịch
Tần Man , chắc là bác sĩ đang truyền nước biển cho cô.
Chất lỏng lạnh lẽo truyền cơ thể khiến cho tay của cô càng lạnh hơn.
“Thế nào , gì nghiêm trọng ?” Đột nhiên, bên tại vang lên giọng trầm thấp, cố gắng đè giọng của Cố Kiêu Nam.
Tần Man sợ run lên.
Thì .
Cô còn tưởng rằng để cô ở đây đó cứ thế mà .
Lúc , cơ thể đang căng thẳng lập tức thả lỏng.
Sau đó thì thấy vị bác sĩ thành thật trả lời: “Sốt nhẹ, bây giờ quá yếu, truyền nước biển cho , đó quan sát tình hình.”
Âm thanh của hai vẫn còn luẩn quẩn bên tai.
Chỉ là do tác dụng của thuốc , cô từ từ chìm mê man.
Lần cô ngủ ngon.
Đợi tỉnh nữa, sắc trời bên ngoài đen kịt .
Chỉ điều là cô nhận bản mới chỉ ngủ một hai tiếng đồng hồ.
Cô cảm thấy cảm giác hôn mê trôi qua từ lâu .
Kim tiêm ở mu bàn tay rút , ở đó chỉ còn miếng băng gạc nhỏ nhỏ.
Chỉ là bộ cánh tay lạnh đến mức gần như đông cứng .
Tần Man dậy lấy cho bản một cốc nước, kết quả cẩn thận đụng cái tủ đầu giường, gây âm thanh nhỏ.