Bởi vì cuộc điện thoại mà tâm trạng của Tần Man .
Mặc dù cô biểu hiện quá rõ ràng, nhưng khi Cố Kiêu Nam tỉnh dậy vẫn thể cảm nhận một chút.
“Có vẻ như tâm trạng của ?”
Ăn cơm xong, Cố Kiêu Nam thấy cô dọn dẹp bàn thì hỏi một câu.
Động tác tay Tần Man dừng một chút, đó cũng phủ nhận: “Ừ, .”
“Nguyên nhân?”
Tần Man ngẩng đầu: “Bác sĩ hồi phục nhanh.”
Cố Kiêu Nam khẽ một tiếng: “Cậu đang vui mừng cho đấy ?”
Dựa mối quan hệ giữa hai họ trong thời gian , Cố Kiêu Nam cũng ngu ngốc.
Không khả năng Tần Man vui vì sắp hồi phục.
Không chừng còn ao ước viện đến tận khi thời gian huấn luyện kết thúc mới thôi.
“Làm thể như thế chứ?” Anh .
Tần Man hờ hững Cố Kiêu Nam một cái, đó mở miệng: “Vui vẻ vì cần chăm sóc nữa.”
Nói xong, cô gấp nhỏ chiếc bàn giường .
Cố Kiêu Nam: “…”
Sau một hồi im lặng, Tần Man : “Anh xem tivi xong thì nghỉ sớm , xuống xem những khác.”
Cố Kiêu Nam ở một phòng đơn.
Còn những khác đều ở phòng bệnh bình thường.
Lục Giang vì Cố Kiêu Nam thương nặng nên cần tĩnh dưỡng nghỉ ngơi thật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1201-giet-mot-ngan-dich-tu-ton-hai-tam-tram-1.html.]
sự thực như thế nào thì Tần Man rõ.
Cô rời khỏi phòng, tiện tay đóng cửa .
Cũng lâu lắm, điện thoại di động đầu giường Cố Kiêu Nam sáng lên.
Anh điện thoại hiện đó, nhướn mày mỉm bắt máy: “Sư phụ, cuộc điện thoại gọi sớm đấy.”
“Bây giờ đang ở bệnh viện!”
Mê Truyện Dịch
Đây một câu nghi vấn, mà là khẳng định.
“ , việc hộ tống đơn hàng thất bại, thương bệnh viện.” Cố Kiêu Nam dựa giường, giọng vô cùng lười biếng. Thấy đầu dây bên lời nào thì cố ý : “Không chứ, em bẹp trong bệnh viện mà thầy còn sợ em chạy mất ? Không , sư phụ, thầy quá coi trọng em .”
Một lát , giọng của Hạ Thường Lương truyền đến: “Cậu dễ dàng trúng đạn như .”
Cố Kiêu Nam : “Sư phụ, ngờ thầy để mắt đến em như thế.”
“A Nam, đừng sai đường.”
Giọng trầm thấp của Hạ Thường Lương Cố Kiêu Nam ngừng , tiện đà hỏi: “ đường cái gì?”
“Bây giờ là quân nhân, nếu ở cạnh những bất hợp pháp thì chính là sai đường.” Từng lời của Hạ Thường Lương đều vô cùng mạnh mẽ.
“Em ở cạnh những bất hợp pháp bao giờ? Không thể nào em khỏi doanh trại nghĩa là tìm đám chứ?” Cố Kiêu Nam trả lời, đầy tủi và bất bình.
Hạ Thường Lương chỉ với Cố Kiêu Nam hai chữ: “Hồ Đạt.”
Cố Kiêu Nam khẽ nhếch môi, hỏi : “Đó là ai thế?”
“Cậu đó là ai.” Hạ Thường Lương tiếp tục chơi trò đoán với nữa, trực tiếp : “Ông chính là đường dây mà đây A Huân theo.”
Lúc Cố Kiêu Nam mới yên lặng.
Hạ Thường Lương thấy âm thầm thừa nhận thì tiếp tục : “A Huân mất tích cũng vô cùng lo lắng, nhưng mà, A Nam, thể vi phạm quy định, âm thầm tiếp xúc với đám . Thân phận của cho phép như .”
Ông dứt lời, Cố Kiêu Nam ở đầu dây bên cúi đầu tiếng: “Sư phụ thật lợi hại, những chuyện mà cũng thể điều tra .”
Lời cơ bản là thừa nhận.