Khổng Nghĩa bên cạnh thấy Cố Kiêu Nam vững thì lo lắng: “Sao phát sốt đến mức nổi thế ? Không thể để thế , tìm đại đội trưởng báo cáo một chút.”
Cố Kiêu Nam ngăn : “Không , thực sự .”
“Hôm qua sốt cao.” Tần Man ở lưng nhắc nhở một câu.
Ánh mắt của Cố Kiêu Nam chuyển đến cô, trong mắt ẩn giấu ba phần lạnh lùng, gằn từng chữ: “Vậy thì cảm ơn vất vả cả một đêm.”
Tần Man ngẩng đầu, chống ánh mắt của Cố Kiêu Nam, đụng ánh mắt của thì thản nhiên đáp : “Không chuyện gì, bây giờ hạ sốt , xin phép .”
Sau đó, cô chào Khổng Nghĩa một tiếng rời khỏi kí túc xá của Cố Kiêu Nam.
“… À, ừm, chuyện … Vậy chúng cũng luyện tập tiếp đây, tạm biệt các huấn luyện viên!”
“Tạm biệt huấn luyện viên!”
“Tạm biệt huấn luyện viên…”
Mấy khác thấy thế thì cũng lập tức chào hỏi luôn.
Mê Truyện Dịch
“Chuyện … Hay là chúng đến phòng y tế một chút ?” Khổng Nghĩa thấy mấy thằng nhóc đều chạy mất tiêu, đó sắc mặt Cố Kiêu Nam thực sự lắm, đang bình thường mà suýt ngã nhào một cái, cuối cùng đành bất lực câu .
Cố Kiêu Nam đó, ánh mắt hỗn độn, trả lời: “Không cần, rửa mặt một chút là thể bình thường.”
“Cậu như thế chứ? Để với đại đội trưởng một chút, cho thêm chút thời gian.”
Nói xong, Khổng Nghĩa cũng đợi Cố Kiêu Nam đồng ý , lập tức xoay báo cáo với Lục Giang.
Cố Kiêu Nam cảm thấy thái dương vẫn còn giật giật, cũng chẳng còn sức mà giữ Khổng Nghĩa , nhanh chóng rửa mặt.
Từng vốc nước lạnh vỗ mặt, lúc đầu óc Cố Kiêu Nam tỉnh táo ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1082-muc-dich-cua-cau-ta-la-gi-3-ban-sac-quan-mon-man-thieu-rat-kho-chieu.html.]
Cố Kiêu Nam hình ảnh phản chiếu của trong gương, những giọt nước lăn má, môi mím thành một đường thẳng, gương mặt và ánh mắt vô cùng lạnh lùng.
Chắc chắn Tần Man bỏ thuốc.
Điều còn gì nghi ngờ nữa.
Mặc dù Cố Kiêu Nam đúng là một triệu chứng của việc sốt, nhưng cũng rõ ràng thể nào chóng mặt đến mức đó, cũng đến nỗi chỉ ăn một bữa cơm là cả vững.
Tên nhóc cũng bản lĩnh đấy chứ.
Không lấy thuốc như thế nào, đó hạ thuốc thời gian nào mà thể khiến hôn mê đến mức đó.
Hừ, đây là một sự trả thù ?
Trước đây cũng nhờ bác sĩ kê thuốc an thần cho , bây giờ tính kế ngược ?
mà… Tại như chứ?
Cố Kiêu Nam hiểu, thực sự hiểu tại Tần Man như ?
Chẳng lẽ là lộ vết thương của ?
mà rôi cũng gì, cũng gì.
Thậm chí ngay cả quần áo Cố Kiêu Nam mặc cũng vẫn còn nguyên vẹn, lộ ngoài một chút nào.
Vậy thì mục đích hạ thuốc là gì?
Đây đầu Cố Kiêu Nam hiểu những hành động của Tần Man.
Tất cả hành động của Tần Man đều giống như một lớp sương mù dày đặc, cho những khác thể nào lý giải.