Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 106:1 Đây là món quà đáp lễ đầu tiên của tôi (1)/ Bản sắc quân môn: Man thiếu rất khó chiều.

Cập nhật lúc: 2025-08-22 04:47:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Man ngước mắt lên hỏi: “Anh thế là ý gì?”

Cố Kiêu Nam mỉm , nhưng ánh mắt cô chằm chằm: “Ân cần quá mức.”

Tần Man thấy nhận lấy ly nước và mấy viên thuốc trong tay thì cũng bắt ép, nhẹ nhàng đặt sang một bên.

Sau đó cầm bông băng lên, tẩm cồn sát trùng, một nữa chút lưu tình xử lý vết thương cho Cố Kiêu Nam: “Vậy như thế ?”

“Fuck! Tên nhóc thối , c.h.ế.t !”

Vết thương vốn đau , giờ cô còn dùng miếng bông sát trùng ấn , Cố Kiêu Nam lập tức đau đến mức cảm giác như cả ngay lập tức nổ tung.

Mê Truyện Dịch

mà Tần Man lạnh nhạt một câu: “Không mới ân cần quá mức , thì bây giờ lạnh nhạt cho xem.”

Cố Kiêu Nam: “…”

Bây giờ thể nữa đây? là con nó, cái miệng hại cái !

Tần Man xoa thuốc xong xuôi, thấy vẫn chịu nhúc nhích gì thì nhắc nhở một câu: “Uống thuốc.”

“Nước nóng quá.”

“Thổi một chút là nguội.”

thích.”

Nói chung là cho dù Tần Man nữa thì Cố Kiêu Nam vẫn chịu uống thuốc.

Nhìn dáng vẻ kiên quyết kháng cự thế , những còn tưởng rằng sợ uống thuốc.

mà thực tế Tần Man rõ, tính cảnh giác của Cố Kiêu Nam còn khủng khiếp hơn cả những bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1061-day-la-mon-qua-dap-le-dau-tien-cua-toi-1-ban-sac-quan-mon-man-thieu-rat-kho-chieu.html.]

Thế nên xuất hiện trạng thái bài xích uống thuốc như thế cũng là điều quá bình thường.

Tần Man cúi đầu, xoa thuốc từng chút một.

Thời gian trôi qua, khí trong phòng yên tĩnh đến lạ thường.

Chỉ tiếng máy điều hòa kêu vo vo.

Cố Kiêu Nam dựa đó, cô đang lúi húi ở bên cạnh hông . Ánh mắt khẽ rơi gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô, mà ánh cứ dần dần trở nên mơ hồ.

Trong lòng cũng từ từ dâng lên một cảm giác bồn chồn thể giải thích .

Chậc chậc chậc!

Nhìn gương mặt của thằng nhóc , thể sinh hoạt trong quân đội chứ? Quân đội là nơi mà mặt ai cũng đen sạm và thô ráp. Vậy mà tên nhóc những đen, ngoại trừ những nét trẻ con biến mất thì gương mặt vô cùng khí, ngũ quan sắc nét.

Anh nhíu mày, càng ngày càng suy nghĩ miên man.

Cuối cùng, Cố Kiêu Nam tự chủ bật thốt lên: “ cảm thấy buồn ngủ.”

Ngay lập tức, Cố Kiêu Nam rùng một cái, ánh mắt lập tức trở nên vô cùng sắc bén.

Anh quân nhân bình thường, của khu 9, mới trở về khi trải qua cửu tử nhất sinh ở bên ngoài.

Vậy mà một cơn buồn ngủ bất chợt ập tới như , thể cảnh giác?

Cố Kiêu Nam còn kịp lên tiếng thì Tần Man , giọng điệu bình tĩnh, cũng thèm ngẩng đầu lên: “Anh chê chậm thì cứ thẳng, hiểu .”

Cố Kiêu Nam mím môi, đường nét lạnh lùng cứng rắn, yên lặng vài giây: “Vậy thì tăng tốc hơn một chút .”

Tần Man ừ một tiếng, động tác tay thực sự là tăng tốc độ hơn nhiều.

Không lâu băng bó vết thương xong xuôi, chuẩn xong tất cả thứ.

Loading...