Cô Vợ Khó Chiều Của Thiếu Soái - Chương 103: Xích mích với tôi, không sợ tôi trả thù sao?
Cập nhật lúc: 2025-08-22 05:03:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc định quan sát xem để Tần Man uống đến mức nào thì mới bằng lòng bỏ qua, ở chỗ đột nhiên ngừng .
Lập tức, chén rượu "Choang" một tiếng.
Tiếng thủy tinh va chạm vang lên trong trẻo, chén rượu lăn một vòng bàn.
Không khí lập tức trùng xuống.
Cố Kiêu Nam ở bên cạnh hành động của cô, mày nhíu .
Đây là say , chuẩn say mèm ?
Đáng tiếc, giọng Tần Man cũng bình tĩnh, "Không cần uống đến gục xuống. Tổng cộng năm chén rượu, đây là thành ý lớn nhất của , bàn chuyện thì bàn, bàn thì coi như đến đây."
Cuối cùng thì Cố Kiêu Nam cũng hiểu ý định của cô .
"Năm chén rượu lấy bản hợp đồng ? Không thư ký Tần chê miếu nhỏ, lọt mắt xanh của đấy chứ?" Anh mỉm , châm một điếu thuốc, ngậm trong miệng. "
Tần Man dáng vẻ bâng quơ của , cô dậy, nhảm với nữa, lập tức mở cửa ngoài.
âm thanh đóng cửa vang lên bước chân cô lập tức ngừng .
Dưới ánh sáng mờ ảo, cô cứ ở cửa như .
Dáng vẻ nhúc nhích cho hai gã thuộc hạ ngoài cửa cảm thấy kỳ lạ.
Bọn họ đang lên hỏi, chỉ thấy Tần Man lạnh mặt, đột nhiên xoay vòng trở .
"Rầm ——"một tiếng, cánh cửa đóng .
Sức lực lớn chỉ cho hai ngoài cửa ngây ngẩn cả , bao gồm cả Cố Kiêu Nam trong phòng riêng.
Anh ngờ Tần Man .
"Sao nào, nghĩ thông suốt ? Muốn uống mấy. . . . . ."
Còn kịp từ chén, liền thấy Tần Man hùng hổ nhanh đến, đó một lời liền nắm lấy áo Cố Kiêu Nam.
Mùi rượu phả mặt cho Cố Kiêu Nam nhíu mày.
Không đợi tiếp tục trêu chọc, chợt thấy Tần Man nhẹ nhàng gọi, "Cố Kiêu Nam."
Vừa ba chữ .
Bí mật vạch trần.
Giữa hai họ còn là hai bên hợp tác đang đàm phán nữa, mà là. . . . . . Kẻ địch!
" sẽ bỏ qua cho , đương nhiên cũng cho rằng sai . . . . . ."
Giọng Tần Man rõ ràng, trong mắt bình tĩnh, giống như uống say.
Cố Kiêu Nam cúi đầu , lẳng lặng cô, "Cho nên?"
"Bỏ qua chuyện sang một bên, chỉ một vấn đề." Bàn tay Tần Man nắm chặt áo , tạm dừng vài giây, cuối cùng mới hỏi: "Khổng Nghĩa. . . . . . Còn sống ?"
Trong phút chốc, khí trong phòng liền giảm xuống mức đóng băng.
Nụ khóe miệng Cố Kiêu Nam ngừng .
Biểu tình như lên tất cả.
Thực Tần Man thể phối hợp diễn tiếp với , đến khi diễn mới thôi.
lúc khỏi cửa, cô do cồn , cuối cùng cũng nhịn câu hỏi đang kìm nén ở nơi sâu nhất đáy lòng.
Bây giờ vẻ mặt như , sắc mặt Tần Man chợt trùng xuống, trầm giọng gằn từng tiếng, bốn chữ: "Anh thật đáng chết."
Sức lực tay cũng dần mạnh lên.
Kẻ đáng c.h.ế.t thì chết.
Người nên sống còn.
Một sinh mệnh sờ sờ như , vì một như . . . . . mà biến mất.
Cố Kiêu Nam cô áp chế ghế sô pha lấy tinh thần, mỉm , hỏi: "Hôm qua lúc thấy còn sợ như thỏ đế, hôm nay uống chút rượu, kết quả lập tức biến thành con cọp . Hy vọng ngày mai khi tỉnh rượu, hối hận."
"Điều hối hận duy nhất chính là nổ s.ú.n.g g.i.ế.c c.h.ế.t khi Khổng Nghĩa và đồng quy vu tận."
Tần Man thẳng thừng như cho Cố Kiêu Nam bật , "Nhanh như xích mích với , sợ trả thù ? Ví dụ như: với Cù Hải phận thật của ?"
Ánh đèn le lói trong căn phòng, Tần Man đột nhiên buông lỏng kiềm chế, mặt mang sương lạnh ở đó, chỉ một câu: "Sợ thì ."
Sau đó liền rời khỏi căn phòng mà đầu .
Chương104:1 Chừa một đường lui (3)
Sau khi rời quán bar, thuộc hạ lái xe tới chờ ở cửa.
Tần Man cảm thấy mùi rượu càng ngày càng mạnh.
Vừa lên xe, cô nôn nóng tháo cà vạt.
"Thư ký Tần, tiếp theo chúng gặp Đại ca, là...!"
Thuộc hạ đằng còn hỏi xong, Tần Man ngắt lời, "Về khách sạn."
Thấy tinh thần cô , gật đầu, “Dạ!”
Sau khi nhấn ga, chiếc xe lao .
Hơn mười giờ tối là lúc cuộc sống về đêm bắt đầu.
Cô cảnh vật lùi dần ngoài cửa kính, cảm xúc trong lòng càng lúc càng nặng nề.
Thật , cô khi cô và Cố Kiêu Nam vạch trần hết, thì sẽ thế nào.
cô hối hận khi điều .
Dù cho mối quan hê giữa cô và Khổng Nghĩa gì.
mỗi khi nhớ đêm đó, khi Khổng Nghĩa và Cố Kiêu Nam cùng rơi xuống vách đá, cô vẫn kết quả cuối cùng.
Dù đó, chính cô là tự dọn những tàn cục còn .
Cô vẫn điều đó!
Không may, kết quả cuối cùng như ý!
Đèn ngoài cửa xe cứvụt qua.
Cô ghế , đầu thấy choáng váng…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-103-xich-mich-voi-toi-khong-so-toi-tra-thu-sao.html.]
Dù cơ thể sức khỏe , nhưng uống một năm ly rượu mạnh thì cũng chịu nổi.
Cô hạ cửa xe xuống.
Cơn gió lạnh từ ngoài cửa tràn xe, khiến cho đầu óc cô tỉnh táo phần nào.
Điện thoại rung lên. Cô cầm điện thoại, là tin nhắn của các bộ phận gởi cho cô.
Nhìn tin nhắn màn hình, vẻ mặt cô dịu một chút.
Cố Kiêu Nam nghĩ cô say, nên mới cố tình vạch trần thứ.
thật , khi đến cuộc hẹn, cô gọi điện thoại đến công ty, sắp xếp hết chuyện, vì bản cô mà lưu một đường lui.
Ban đầu, cô chỉ đánh cuộc một .
cô nghĩ đến, cam lòng, vẫn rời .
Mê Truyện Dịch
Vì thế, tiên, cô sắp tin tức về chấn thương của Đặng Tiểu Quang và Cù Hải.
Kiểm soát thị trường chứng khoán, định hướng của dư luận.
Chờ Cố Kiêu Nam tay, cô khống chế quyền lực Cù Hải.
Dù chuyện , sớm hơn dự đoán của cô nhưng cô chỉ thể như thế.
Lúc , nhà họ Cù tầm kiểm soát của cô, cô thể khống chế bất kì nơi nào, cũng cần e dè Cù Hải.
Về phần Cố Kiêu Nam.
Chỉ cần cô liên hệ Hạ Thường Lương, cô tin, sẽ gặp nhiều rắc rối.
Khi bắt đầu trận chiến , cô ý định rút lui.
Thì hiện giờ cô cũng ý rút lui.
Nghĩ đến đây, tốc độ ấn phím điện thoại của cô càng nhanh.
Lúc tới khách sạn, sự tỉnh táo cả chặng đường của cô cũng biến mất.
Tần Man khóa trái cửa phòng, thèm tắm mà leo lên giường lăn ngủ.
Chương104:2 Chừa một đường lui (3)
Thời gian trôi qua, màn đêm phía ngoài cửa sổ càng ngày càng tối .
Trong phòng, một bóng co thành một quả bóng nhỏ chăn bông.
Dường như đang ngủ yên tĩnh.
nếu kỹ, sẽ thấy cô nhăn mặt, răng bập môi, khuôn mặt tái nhợt ướt đẫm một lớp mồ hôi mỏng.
Trông vô cùng đau đớn.
Cô gặp ác mộng.
Khoảng hai mươi phút , vốn dĩ cô đang ngủ giường đột nhiên mở mắt.
Khoảnh khắc đó, trong mắt cô là vẻ u ám, lạnh lẽo.
Mất vài giây, cô mới khôi phục từng chút một.
Nhìn xung quanh tối om, lông mày cô chợt cau .
Nếu cô uống rượu, cô sẽ mơ thấy ác mộng, thậm chí cả…
Đau đầu nôn nao.
Cô vuốt ve lông mày, bước xuống giường rót một cốc nước ấm.
Tần Man xuống sô pha, uống nước từng ngụm nước. Nhớ đến khuôn mặt méo mó vì tức giận của Tần Khang, tiếng chửi rủa khàn khàn của ông vang lên trong đầu cô.
"Tần Man, một đứa con gái như cô hả!"
"Cô xứng, cô xứng con gái nhà họ Tần chúng !"
“Cô chính là nỗi ô nhục của ! Một sự ô nhục bao giờ rửa nỗi!”
"Nếu như cô sẽ như thế , nên để cho cô sống !”
…
Sự lên án mạnh mẽ, cả âm thanh của sự thất vọng, tất cả đều thể hiện sự tức giận của ông với tư cách là một cha, cũng như của một lính.
Thật , năm năm qua, cô từng mơ thấy cảnh .
Chỉ là khi cô uống rượu, thì gần như thể tỉnh.
Điều kỳ lạ là giấc mơ cứ lặp lặp bao nhiêu .
Đáng lẽ c.h.ế.t lặng từ lâu .
, bao nhiêu cô mơ thấy nó.
Lần nào cô mơ thấy, cũng giống như đầu tiên cô mơ thấy, giấc mơ đè ép con tim cô, nghẹt thờ đến thấu tim.
Dường như cơn ác mộng , sẽ bao giờ kết thúc, ám ảnh cô cả đời.
Cô uống hết cốc nước, chờ cho khỏe hơn mới phòng tắm rửa, leo lên giường, chìm sâu trong giấc ngủ.
Lần , cô mơ nữa.
Lúc cô tỉnh, là chín giờ sáng hôm .
Điện thoại hiển thị ba cuộc gọi nhỡ của Cù Hải.
Cô vội bật dậy, rửa mặt tắm rửa chạy đến bệnh viện.
Vừa bước , Cù Hải cao giọng mắng chửi, “ gọi máy? Có chờ lâu hả?”
“Xin Chủ tịch, tối hôm qua uống quá nhiều nên ngủ say quá, nên điện thoại chủ tịch!” Tần Man bình tĩnh .
đối với Cù Hải, nó đại diện cho sự hợp tác khả quan.
Nếu , thể uống đến mức ngất xỉu!
"Ông chủ Kiêu gì về hợp tác ?"
Tần Man định thì điện thoại Cù Hải đổ chuông, cắt ngang cuộc chuyện.
Cù Hải thấy tên hiển thị màn hình thì vội ấn nút , hớn hở, “Anh Kiêu, hôm nay gọi sớm ?"
Nghe đến đây, ánh mắt cô chợt lạnh.