Trong ánh sáng mờ ảo, cô như thấy kiếp của Cố Kiêu Nam.
Khi đó cô cũng bỏ lớp quân phục, trong một đám đầu trâu mặt ngựa, lấy thái độ tối cao của chủ khu quỷ cho mà sợ hãi.
Chẳng qua khác biệt duy nhất chính là. . . . . .
Mặc dù cô chủ động bỏ lớp quân phục, nhưng trong đám vẫn ăn cẩn thận.
Mà Cố Kiêu Nam bắt cởi quân phục, nhưng khi ở chỗ , khẽ nhếch khóe môi.
"Thư ký Tần thật đúng giờ, hẹn sáu rưỡi, sớm cũng muộn." Cố Kiêu Nam thấy cô vẫn ở đó liền mỉm , một uống hết rượu vang đỏ trong chén.
Tần Man nhướng mày, cảm thấy lời như hàm ý khác.
thấy trực tiếp vạch trần, cô cũng chỉ thể thu tâm tư, giọng điệu bình tĩnh, , "Chào ông chủ Kiêu."
"Ngồi ." Cố Kiêu Nam chỉ vị trí bên cạnh , đồng thời rót rượu cho cô, đưa qua.
Tần Man ngại còn thuộc hạ xung quanh, cô chỉ thể cạnh.
rượu thì động.
Cố Kiêu Nam ở bên cạnh thấy dáng vẻ đề phòng của cô, lập tức khẽ, "Nếu chuyện hợp tác thì cũng cho thấy chút thành ý chứ?"
Tần Man lạnh lùng, "Thành ý gì?"
"Đương nhiên là uống rượu xem thành ý." Cố Kiêu Nam gõ chén rượu vang đỏ bàn, sâu xa.
Tần Man khẽ nhăn mày.
Cô động đến rượu, cũng chỉ đề phòng, hơn nữa, uống rượu sẽ khiến cô gặp ác mộng.
Mê Truyện Dịch
Cho nên, cô quả quyết từ chối, " uống rượu."
Lời khiến Cố Kiêu Nam nhạo, hiển nhiên là tin, "Không uống rượu, đến chuyện gì với ?"
"Bàn chuyện ăn." Tần Man trả lời.
Cố Kiêu Nam tựa sô pha, nghiêng cô, như , : "Thư ký Tần chắc là đầu tiên thư ký nhỉ? Không chỉ cầm một tập tài liệu thì gọi là bàn chuyện ăn ."
Ý tứ trong lời càng rõ ràng hơn .
Nếu Tần Man còn hiểu thì thật sự là ngu xuẩn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-1022-thu-danh-cuoc-mot-phen.html.]
Chẳng qua, cô ngoài mặt vẫn bình tĩnh như , " thực dụng, ăn chính là ăn, chỉ cho xem kết quả cuối cùng."
" mặc kệ thực dụng thực dụng, chỉ thành ý." Cố Kiêu Nam , gõ chén rượu vang đỏ bàn , dáng vẻ rõ ràng là định buông tha cho cô.
Tần Man chén rượu vang đỏ bàn, ấn đường nhíu , chậm chạp bất động.
Người bên cạnh đợi một lúc, dường như mất hết kiên nhẫn.
"Nếu thành ý thì cần chuyện nữa."
Bỏ những lời , Cố Kiêu Nam liền bộ dậy rời .
Cuối cùng, ngay khi một chân bước cửa phòng riêng, giọng của Tần Man lạnh lùng vang lên lưng.
"Uống bao nhiêu?"
Cố Kiêu Nam dừng chân, đó khóe miệng cong lên, đầu cô, "Uống đến khi gục xuống thì thôi."
Tần Man đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén lóe lên cặp kính gọng vàng.
Lúc cô dậy bỏ , nhưng chợt Cố Kiêu Nam đùa cợt: "Là uống đến lúc gục xuống mới thôi. Thế nào, đủ thành ý chứ?"
Tần Man im lặng vài giây, đó cô vươn tay cầm lấy chén rượu vang đỏ bàn, một uống cạn.
"Thì tửu lượng của thư ký Tần như !" Cố Kiêu Nam khẽ nhướng mày, đó dặn dò với thuộc hạ ở cửa chính, "Mang mấy bình rượu nữa đây."
Theo lời dặn của , phục vụ nhanh chóng mang mấy bình rượu .
, rượu mang tới cũng đơn giản là rượu vang đỏ.
Từng bình rượu mạnh cùng với nụ kiêu ngạo của Cố Kiêu Nam đều tỏ rõ ý cho cô uống đến c.h.ế.t ở chỗ .
Từ khi trọng sinh tới nay, Tần Man hề chạm rượu, cũng tửu lượng của cơ thể như thế nào.
"Đến đây ." Cố Kiêu Nam tự rót cho cô một ly.
Tần Man thoáng qua, hiếm khi sảng khoái mà duỗi tay rót cho một ly.
Cố Kiêu Nam thấy cô sảng khoái như thế, đang chuẩn cô rót rượu.
ai ngờ, Tần Man trực tiếp giật lấy bình rượu trong tay , tự rót rượu cho .
Sau đó, rót hết ly đến ly khác.
Dáng vẻ dũng cảm của cô khiến ánh mắt Cố Kiêu Nam càng lộ hứng thú.