Ngay khi Tần Man lên thì thấy Huy Tử từ bên ngoài bước đúng như dự đoán.
Sau đó, cô coi như thấy, tiếp tục cúi đầu mở ổ khóa bằng kẹp tóc.
Sau khi thấy cử động của tay cô, Huy Tử cũng coi như thấy, đến bồn tiểu bên cạnh để vệ sinh.
Sau đó đến bồn rửa tay và rửa tay đơn giản.
Qua gương, dường như cố ý vô ý liếc cô một cái, liền xoay bước ngoài.
Rõ ràng là đang nghĩ rằng Tần Man đang việc uổng phí mà thôi.
ngay khi nghĩ rằng điều đó là thể, và rời khỏi nhà vệ sinh.
Phía liền truyền đến một âm thanh va chạm kim loại cực kỳ yếu ớt.
"Ka——"
Huy Tử nắm tay mở cửa toilet, đầu .
Nhìn thấy còng tay Tần Man mở .
Cùng lúc đó, thấy cô chuẩn một ô cửa sổ lớn một mái nhà vệ sinh, liền lui về phía mấy bước, tựa hồ sắp nhảy dựng lên.
Huy Tử đang đó thấy cô từ đầu đến cuối đều coi như khí.
Cuối cùng, khi Tần Man chuẩn chạy lên, cuối cùng Huy Tử cũng mở miệng: "Ngươi cứ như trốn ?"
Tần Man dừng động tác, lạnh lùng liếc một cái: "Bằng thì thế nào?"
Huy Tử nheo mắt: "Bị đánh, nôn mửa, màu nhiều như , chỉ vì ngày hôm nay?"
"Ừ, khi nhà giam, quản ngục cho nhận lấy nhiều đồ. Bọn họ sẽ sớm, nên nghĩ thử xem ." Tần Man đầu chằm chằm cửa sổ, là chuẩn nhảy lên cửa sổ.
“Mở khóa cho , đưa .” Lúc , Huy Tử ở phía đột nhiên lên tiếng.
Động tác chân của Tần Man dừng , vẻ mặt đổi: "Anh?"
" quen thuộc nơi đây."
Do dự hai giây, Tần Man rốt cục gật đầu: "Được!"
Không một lời, cô bước tới và mở còng tay cho .
Hai , một là xuất trong quân ngũ, còn chuyên g.i.ế.c , cướp của, vô cùng dễ dàng trèo tường trốn thoát.
Chỉ trong chốc lát, họ lượt bò từ ô cửa sổ nhỏ mái nhà.
Tuy nhiên, ngay khi hai từ cửa sổ nhảy xuống, chân chạm đất thì thấy tiếng quản ngục vọng từ bên ngoài cửa nhà vệ sinh.
"0942, chứ!"
"0942?"
"0942! Nói chuyện !"
Vẻ mặt Tần Man đổi.
Sau khi liếc mắt với Huy Tử, cùng lúc bỏ chạy về phía .
Cùng lúc đó, bảo vệ bên ngoài cửa nhà vệ sinh ba tiếng hét cũng tiếng trả lời, lúc “phanh” một tiếng lập tức phá cửa nhà vệ sinh .
Hóa nước trong vòi vẫn "ào ào" chảy, nhưng cả nhà vệ sinh trống trơn một bóng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-kho-chieu-cua-thieu-soai/chuong-054-vuot-nguc-thanh-cong-4.html.]
Quản ngục trong lòng bỗng thấy !
“Người mau tới, tên tù nhân chạy trốn!” Anh lao ngoài và hét về phía cảnh sát vũ trang ở bên ngoài.
Tần Man từ xa thấy tiếng quát mắng của quản ngục, vẻ mặt bình tĩnh chửi rủa: "Chết tiệt, phát hiện nhanh như !"
Lời là diễn trò.
Đơn giản là vì Hạ Thường Lương , kể từ khi cô tù, thứ đều dựa bản .
Để từng bước hướng tới mục tiêu chân thật nhất trong lòng, cô đương nhiên bắt.
Nhìn vẻ mặt mấy thiện cảm của cô, Huy Tử nhắc nhở: "Đây là đoạn cao tốc, xuống là rừng núi, bọn chúng truy bắt khó".
Hai lập tức về hướng rừng núi .
Lúc ở tân binh, rhể lực của Tần Man luyện tập kết quả đáng kể, kể mấy ngày nay cô cũng ngừng tập luyện.
Vì , trong suốt chặng đường, cô hề tỏ một chút dấu hiệu nào là sẽ cản trở.
Lúc , tia sáng cuối cùng phía chân trời biến mất .
Trời tối đen.
Bọn họ ở trong khu đất hoang cỏ dại mọc um tùm, gây nhiều trở ngại cho nhóm quản ngục và cảnh sát vũ trang.
"Một nhóm phía đông tìm kiếm! Nhóm thứ hai phía tây!"
Tiếng của những cảnh sát ở đằng xa trôi theo gió.
Tần Man ước chừng cách tiếng truyền đến là bao xa, chân bước chân càng ngày càng nhanh.
rốt cuộc những cảnh sát vũ trang đó là những , bọn họ đông thế mạnh, tràn khắp phương hướng đuổi theo.
Tần Man suýt chút nữa phát hiện, may mà dựa kinh nghiệm thực chiến nhiều năm trong quân đội như , mới khó khăn tránh .
Phải đến cuối cùng, cô với Huy Tử mới rừng núi.
Chỉ điều lúc hai đều trông nhếch nhách.
Huy Tử chỉ tay về phía những tán cây tối phía xa: "Chắc dân làng ở đó. Nếu quần áo lúc đó sẽ dễ hơn."
"Có thể."
Lập tức cả hai lên đường.
Lợi dụng trời tối, hai băng qua núi và bộ thêm hai giờ nữa, cuối cùng cũng tìm thấy một vài dân trong làng.
Cả hai tìm trong sân nhà của khác một cái áo áo khoác, nhanh chóng mặc lên của .
Khi mặc xong, Huy Tử bước thẳng cửa, định rời càng sớm càng .
Tần Man chút khách khí cầm lấy bộ đồng phục tù nhân đổi, bước phòng bếp của .
Mê Truyện Dịch
Khi Huy Tử thấy cô đang chần chờ , cô đang gì, và thúc giục: "Đừng lãng phí thời gian, nhanh lên!"
"Chờ một chút."
Tần Man phòng bếp, nhét quần áo trong bếp, dùng củi đè xuống.
Huy Tử theo phía cô, thấy cô như , liền rằng cô đang ý định để cho dân làng trong lúc giúp họ hủy diệt dấu vết.
Huy Tử thấy suy nghĩ của cô tỉ mỉ như , biểu hiện của trở nên trầm hơn một chút.