Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 90: Vợ ai thì người đó ném
Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:30:55
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lệ Hàn Tư rõ ràng là đang châm chọc Thịnh Hoàn Hoàn là đồ mỏ nhọn đủ dịu dàng, cho nên mới Lăng Tiêu thích, nếu đối thì thật sự sẽ chồng bỏ.
Thịnh Hoàn Hoàn thật rõ rốt cuộc Lăng Kha coi trọng đàn ông ở điếm nào?
Làm khó một cô gái là việc của quân tử. Thịnh Hoàn Hoàn luôn thiện cảm với Lệ Hàn Tư, hiện tại thù oán , ho coi như trở măt.
Cô giận còn , lời : “Câu nól của Lệ tổng giống lời của một đàn ông thời đại mới, sở thích của mồi đều bất đồng, thể quơ đũa cả nắm, tõi uống cạn ba ly , tùy ý.”
Vừa dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn uống cạn hai ly còn , đó Lệ Hàn Tư.
Ý của cô rõ ràng, dù uống ba ly, đàn ỏng như uống mấy ly thì tự xem xét .
Lệ Hàn Tư nhận thức mới về Thịnh Hoàn Hoàn, vốn tưởng rằng cô là một cô gái đoan trang hiền thục, khỏng ngờ là trái ớt nhỏ đanh đá ương ngạnh.
Mỗi Thịnh Hoàn Hoàn tham dự tiệc tùng đều hào phóng khéo léo, mà cô và Lệ Hàn Tư từng qua gì, cho nên ấn tượng của Lệ Hàn Tư đối với Thịnh Hoàn Hoàn chính là đoan trang hiền thục, đoan trang đến mức bản khắc, chẳng thú vị gì.
Hiện tại Lệ Hàn Tư nhận thức mới về Thịnh Hoàn Hoàn. Thì ở Hải Thành còn dám mời rượu , thật là thú vị.
Lệ Hàn Tư bảo lấy sáu cái ly đây đổ đầy rượu .
Triệu Giai Ca thấy thì lo lắng kéo kéo ống tay áo Lệ Hàn Tư: “Hàn Tư.”
“Yên tâm, việc gì.” Lệ Hàn Tư vỗ vổ tay Triệu Giai Ca, đó nâng một ly trong đó lên, về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư xem cho kỹ, sáu ly.”
Nói xong, uống từng ly từng lỵ bụng.
Trong phòng vang lên một tràng vổ tay, cực kỳ náo nhiệt.
Thịnh Hoàn Hoàn dựa gần Lăng Tiêu, nhỏ giọng : “Thế lòng ?”
Lăng Tiêu lạnh nhạt : “Có liên quan gì đến ?”
Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt: “Xem còn hả giận, lát nữa nếu uống say, sẽ ném ở đây ?”
Lăng Tiêu đáp mà hỏi ngược : “Cô cảm thấy thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày: “Nếu thì đánh tỏi một trận ?”
“Đánh cô? Tõi sợ tay thương.” Lăng Tiêu lạnh lùng Thịnh Hoàn Hoàn, bộ dạng chán ghét: “Đừng tưởng rằng nịnh nọt tôl là hữu dụng, cách xa một chút.”
Vừa Thịnh Hoàn Hoàn uống quá hăng, lúc men say xộc lên, ngà ngà, gương mặt tinh xảo nhiễm chút ửng hồng, càng quyến rũ hơn ngày thường.
Cô duỗi tay ôm lấy cánh tay Lăng Tiêu, hai mắt mờ mịt : “Lăng Tiêu, cho , thế nào mới nguôi giận?”
Lăng Tiêu lạnh lùng , đó : “Buông tay.”
Lệ Hàn Tư uống sạch sáu ly rượu, tiếng hoan hô náo nhiệt yên lặng , lúc tiếng của Lăng Tiêu vẻ vang dội.
Tất cả về hướng Lăng Tiêu.
Chỉ thấy Lăng Tiêu mang đầy lạnh, vẻ mặt lạnh lùng như bao trùm một tầng sương lạnh, né xa ba thước: “ buông tay.”
Thịnh Hoàn Hoàn sợ chết, ôm chặt lấy cánh tay Lăng Tiêu: “ buông.”
Lăng Tiêu nẳm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, giọng như quỷ Satan: “Không chịu buông thì cho ném cô ngoài.”
Mọi cánh tay trắng nõn tinh tế của Thịnh Hoàn Hoàn, thật lo giây tiếp theo nó sẽ Lăng Tiêu bẻ gãy.
Thịnh Hoàn Hoàn xong thì ánh mắt ảm đạm, nhưng vẫn : “Có giỏi thì tự ném , vợ ai thì đó ném.”
Vợ ai thì đó ném.
A, thật thú vị.
Lệ Hàn Tư khỏi bội phục can đảm và trí tuệ của Thịnh Hoàn Hoàn, nếu là cô gái khác thì chọc cũng dọa .
cô gái mặc kệ sắc mặt Lăng Tiêu khó coi thế nào, ăn khó đến mấy, cô vẳn kiên nhẫn dỗ dành chiều chuộng như đốl đãi với một đàn ông đang cáu kỉnh.
Cô gái như , Lăng Tiêu mà đuối cô cửa thật mới là lạ.
Tính thì Lăng Kha và Thịnh Hoàn Hoàn là bạn , cô học chút nào của Thịnh Hoàn Hoàn?
Kế tiếp, hai mắt Lăng Tiêu lạnh lẽo đến tột độ.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức buông tay Lăng Tiêu , thông minh giải vây cho : “ toilet một chuyến.”
Thịnh Hoàn Hoàn tiến toilet bao lâu thì mấy phụ nữ cũng .
Cô thấy giọng của Lam Tiếu truyền đến từ bên ngoài: “Người nào đó da mặt thật dày, rõ ràng Lăng Tiêu chán ghét mà cô còn mặt dày dán lên.”
Tiếp theo là giọng của Bạch Sương: “ , cái bản mặt a dua thật hết ăn, mà còn mặt mũi ờ đây.”
Trần Phỉ Phỉ : “Mặt dày cái của mặt dày, dám lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, các cô dám ?”
Ba cô gái đặc biệt chạy đến wc kiếm chuyện ?
Thịnh Hoàn Hoàn bồn cầu, đầu óc choáng váng, những giọng bên ngoài thì nằng đôi tay lên dùng sức chà mặt, đó dậy.
Tại phụ nữ khó phụ nữ chứ?
Thịnh Hoàn Hoàn , đẩy cửa ngoài.
Mấy đàn bà bên ngoài gương, dặm lớp trang điểm, gây hấn nhạo Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn đến bồn rửa tay: “Làm phiền nhường đường một chút.”
Lam Tiếu như thấy, tiếp tục gương trang điếm.
Thịnh Hoàn Hoàn hai lời, trực tiếp đẩy cô qua một bên, đó mở vòi nước cứ nhấn nước chảy mãi.
Mà Lam Tiếu đẩy thì giận dữ: “Thịnh Hoàn Hoàn, cô hung hăng cái gì, đừng tưởng rằng tiểu thư đầu gì đặc biệt hơn , còn con ch.ó mặt xệ vẫy đuôi lấy lòng mặt Lăng Tiêu.”
Bạch Sương một bẽn phụ họa: “ , vết thương trán cô là Lăng Tiêu đánh đúng ? Mộ Tư bỏ cô, ba cô nửa c.h.ế.t nửa sống giường bệnh, nếu cô mặt dày vô sỉ ăn vạ Lăng Tiêu thì hiện tại còn chắc bằng , hung hăng cái gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn tức giận, ánh mắt dừng bồn rửa tay sắp đầy nước, nhếch môi đỏ lên: “Phải ? Xem các nhận rõ phận của .”
Vừa dứt lời, Thịnh Hoàn Hoàn nâng đôi tay lên, tay trái nắm Bạch Sương, tay nắm Lam Tiếu, kéo tóc họ dùng sức nhấn bồn rửa tay.
Lăng Tiêu sỉ nhục cô, cô nhận. nghĩa là ai cũng thể tùy ý khinh nhục cô.
Bạch Sương phát tiếng thét chói tai, mà Lam Tiếu kịp phát âm thanh nào ấn trong nước, hai liên tục giãy giụa.
Trần Phỉ Phỉ bên cạnh kinh sợ lời.
Cuối cùng Thịnh Hoàn Hoàn địch sức lực của hai , nhanh Lam Tiếu và Bạch Sương tránh thoát, nhưng họ sặc mấy ngụm nước, trông chật vật.
Khụ khụ…’
Bạch Sương khụ nôn, nước đầu văng khắp nơi, ướt bộ váy .
Lam Tiếu thì giương nanh múa vuốt, dáng vẻ như ăn : “Thịnh Hoàn Hoàn, con nó, mày điên đúng ?”
Thịnh Hoàn Hoàn thong dong vẩy vấy nước trẽn tay , ánh mắt dừng trẽn mặt Lam Tiếu: “Hiện tại nhận rõ ? Cho dù tiểu thư hàng đầu, cho dù rời khỏi Lăng Tiêu, cũng mà lũ các cô thể sỉ nhục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-90-vo-ai-thi-nguoi-do-nem.html.]
Chương 91 : Đuổi cô gái ngoài cho
“ a dua lấy lòng như thế nào cũng là chuyện giữa vợ chõng chúng tỏi, các tư cách gì xoi mói, khoa tay múa chân?”
Thịnh Hoàn Hoàn sinh ngậm muỗng vàng, gia đình phú quý từ nhò cô nâng niu cao hơn khác một bậc, tính tình khồng mấy, cộng thêm tính cách kiên nghị quả quyết, khí thế phát lúc tức giận đủ kinh sợ.
Bạch Sương và Lam Tiếu khí thế trẽn Thịnh Hoàn Hoàn sợ hãi, một lúc lâu vẫn câu nào đế phản bác.
Thịnh Hoàn Hoàn dừng , ánh mắt sắc bén xẹt qua mặt Trần Phí Phỉ, tiếp tục : “TÔI lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh, dán thành thiếu phu nhân của Lăng gia, nếu các ghen ghét cũng thể đl thử một , chúc các may mắn.”
Thịnh Hoàn Hoàn ưu nhã cao ngạo : “… Các tư cách đó ?”
Thẳng đến Thịnh Hoàn Hoàn rồỉ, ba cô gál vẩn còn ngơ .
Dựa cái gì, rõ ràng nhạo khinh thường là cô, cô còn dám kiêu ngạo cao ngạo như ?
Vài giây , trong wc truyền đến tiếng kêu the thé của phụ nữ: “A…
Thịnh Hoàn Hoàn, tao g.i.ế.c mày.”
Đáng tiếc, cách âm quá , bên ngoài đang bật nhạc, ai thấy tiếng thét chói tai phát điên của Lam Tiếu.
Có lẽ Lam Tiếu chuyện nên hề kiêng kỵ mà chửi bậy trong đó: ‘Tiện nhân, tao chờ xem kết cục của nó khi Lăng Tiêu đuối khỏi nhà.”
Mà Bạch Sương tức đến bật : “Thịnh Hoàn Hoàn khinh quá đáng, như bây giờ ngoài gặp ai?”
Lớp trang điếm mặt cô nhòe, tóc và quần áo cũng ướt đẫm.
Lúc , Trần Phỉ Phỉ luôn nhúng tay rốt cuộc cũng mở miệng: “Không, các cô đỉ ngoài như , hơn nữa càng đáng thương càng .
Bạch Sương và Lam Tiếu lập tức phản ứng .
, các cô ngoài như , đế Lăng Tiêu và xem tiểu thư đầu Thịnh Hoàn Hoàn kiêu ngạo ương ngạnh, tâm địa ác độc như thế nào.
Thịnh Hoàn Hoàn từ wc, đàn ông đang trong góc, tuy lời nào, nhưng dựa khí thế cực mạnh đủ tác động trường, cô từng bước về hướng .
Bao nhiêu chờ xem dáng vẻ cô té ngã chật vật, nhưng cô cho bọn họ toại nguyện. Thịnh Hoàn Hoàn nhất định ăn vạ cho bằng , ai kêu hiện tại là chồng cô chứ?
Thịnh Hoàn Hoàn trở xuống bên cạnh Lăng Tiêu, nghiêng mặt qua, tươi thiết với : “Lát nữa mời xem trò .”
Lăng Tiêu xoa cái đầu nhỏ trong ngực, lười nâng mắt lên cô lấy một cái, chỉ : “Không hứng thú.”
Lăng Thiên Vũ ngủ mơ mơ hồ hồ, thấy giọng của Thịnh Hoàn Hoàn thì giơ tay , cô ôm.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức ôm lấy Thái Tử gia, hiện tạl chính là bùa hộ mệnh của cô.
Vừa ôm Lăng Thiên Vũ qua thì Lam Tiếu và Bạch Sương chật vật ratừvvc.
“Trời ạ, Tiếu Tiếu các thành như ?”
Triệu Giai Ca bên cạnh Lệ Hàn Tư là đầu tiên phát hiện họ, kinh ngạc đến mức cái cằm xinh suýt rơl xuống khỏi mặt.
Tiếng hô kinh ngạc thấy dáng vẻ chật vật của Bạch Sương và Lam Tiếu, chấn động, wc thành như ?
Lăng Phi lập tức chạy qua chỗ Lam Tiếu, lo lẳng hỏi: “Làm , té ngã , thương đó chứ?”
Lam Tiếu mếu máo, ôm Lăng Phi mà bật : “Lăng Phi… Anh nhất định chủ giúp em…”
Lam Tiếu là em họ của Triệu Giai Ca, cho nên lúc Triệu Giai Ca cũng tới bên cạnh Lam Tiếu và Bạch Sương, ánh mắt tập trung Trần Phỉ Phỉ: “Trần tiểu thư, xin hỏi đây là chuyện gì?”
Trần Phỉ Phỉ còn mở miệng thì Bạch Sương tức giận chỉ Thịnh Hoàn Hoàn và : “Là cô , là cô kéo tóc chúng , ấn chúng trong nước.”
Trần Phỉ Phỉ đau đớn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, chị thật ngờ em biến thành như , Lam Tiếu và Bạch Sương chí quan tâm em nên mới nhiều vài câu, em thế tàn nhẫn như , em chị thất vọng quá.”
Lúc , Lam Tiếu nhu nhược đáng thương lóc kế lể: “Da đầu em suýt cô xé rách, chị dâu, rốt cuộc em đắc tội chị cái gì mà chị đối xử VỚI em như ?”
Nghe Lam Tiếu lên án, sắc mặt Lăng Phi trầm xuống.
Khó trách hai đuổi khỏi cửa, thì tiểu thư đầu Hải Thành đức hạnh , thế mà bà nội còn khen cô dứt miệng.
Trên gương mặt của Triệu Giai Ca mang đầy bất mãn đốl với Thịnh Hoàn Hoàn, ngũ quan xinh nhăn : “Thịnh tiểu thư, vì cô như
?”
Mọi tức giận Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ thấy cô cho là đúng mà CƯỜI CƯỜI, một câu tuỳ tiện: “Họ đánh, lý do gì chiều lòng họ?”
Ý cô chính là Lam Tiếu và Bạch Sương thiếu ăn đòn, xứng đáng trừng trị.
Đôi mắt Triệu Giai Ca trầm xuống: “Thịnh tiểu thư, xin ăn cẩn thận.”
Lúc Thịnh Hoàn Hoàn mớ miệng nữa, Lam Tiếu liền tủi bl thương : “Bỏ chị họ, em về nhà, chị dẫn em về nhà !”
“Chị dâu xin .” Rốt cuộc Lăng Phỉ cũng mở miệng, tức giận trừng Thịnh Hoàn Hoàn: “TÔI chị xin Lam Tiếu”
“ , xin lỏi, Thịnh Hoàn Hoàn mau xin lồi Lam Tiếu và Bạch Sương.” Không ít ở đây đều phẫn nộ phụ họa.
Thịnh Hoàn Hoàn nở nụ , nụ mang theo vài phần trào phúng, lãnh lẽo xinh xa, tựa như yẽu tinh câu hồn.
Mặc kệ khác ồn ào thế nào, cô bình tĩnh chỉ Lam Tiếu và Bạch Sương, đàn ông bên cạnh mà một câu kinh : “Vừa họ là cái mỏng lạnh đó.”
Trần Phí Phỉ:
Mọi : “…”
Lăng Tiêu cô gái như yêu cơ mặt, lạnh lùng mở miệng: “Ai ?”
“Cô , , hình như lè cô , đúng, chính là cô .” Thịnh Hoàn Hoàn lập tức chỉ Trần Phỉ Phỉ, tiếp theo chí về hướng Lam Tiếu.
Vì thế ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu tập trung lên Lam Tiếu, lập tức dọa cô xanh xao mặt mày: “Không, lời em nól, là Trần Phỉ Phí .”
Đảo mắt Lam Tiếu bán Trần Phí Phí.
Thật quá ngu ngốc.
Vân Vũ
Trần Phỉ Phí độ ngu xuẩn của Lam Tiếu tức đến xanh mặt, cô cố nén sợ hãi trong lòng mà về phía Lăng Tiêu, chút hoang mang giải thích: “Lăng thiếu, tuyệt đối nửa câu về ngài, nếu …”
Thịnh Hoàn Hoàn: “Cô .”
Trần Phỉ Phỉ: ‘ .”
Thịnh Hoàn Hoàn nhanh chậm mà : “Vậy cô giải thích xem lấy mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh của ai?”
Dù cô khinh thường bao nhiêu , mất mặt thêm cũng chẳng cả. Trần Phỉ Phỉ thì , cô xác định thế chịu nối lửa giận của Lăng Tiêu ?
Trần Phỉ Phí cắn chặt môi, ánh mắt hận thế xé nát Thịnh Hoàn Hoàn, cuối cùng cô lựa chọn bất chấp tất cả, dù Lăng Tiêu cũng thích Thịnh Hoàn Hoàn.
Vì thế cô cắn răng một cái, cả giận : “Chị những lời , đó là lời khuyên bảo của chị dành cho em gái, Hoàn Hoàn, em mặt dày mày dạn quấn lấy Lăng thiếu như ý nghĩa gì?”
Mặt dày mày dạn, thành ngữ dùng thật chính xác!
Hành động đêm nay của Thịnh Hoàn Hoàn còn là mặt dày mày dạn ?