Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 69: Hành vi của Bạch Sương làm nhiều người tức giận
Cập nhật lúc: 2025-09-26 05:28:42
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bạch Sương thấy cuộc đối thoại giữa Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha, cô xong tiền đặt cược Thịnh Hoàn Hoàn thì tự tin nhếch khoé miệng lên: “Thịnh Hoàn Hoàn, đây là tự cô , về gặp thì gọi một tiếng bà nội, tự động cách xa chỗ một km, ở đây chứng cho .”
Đám tay đua nam gần đó ồn ào: “Yên tâm, chúng chứng cho cô, hiện tại gọi đặt tôm hùm đất và gà rán.”
“Người em, đừng quên bảo bọn họ chuẩn cả lao công và thùng rác đây.”
“vẫn là suy xét chu đáo, ha
ha.
II
Trong tiếng của , đột nhiên một tiếng truyền đến: “Thịnh Hoàn Hoàn cố lên, và đội trường Lý xem trọng cô.”
Thì là Cao Dương.
Mọi về phía Cao Dương, lúc ỏng và Lý Hưng Hoài đều lộ vẻ mặt kích động, giống như hai fan lớn tuổi, tình huống gì thế ?
Vân Vũ
Thịnh Hoàn Hoàn gật gật đầu với họ, tiếp theo liền thấy Trần Phỉ Phỉ đến mặt Bạch Sương, vỗ vỗ bả val cô : “Cố lên.”
Bạch Sương tràn đầy tự tin mà trả lời: ‘Yên tâm, sẽ cô thua đến còn mặt mũi cửa gặp ai.”
Không Cao Dương và Lý Hưng Hoài đặt tất cả hy vọng lên Thịnh Hoàn Hoàn , còn khen cô sẽ càng xuất sắc hơn Lý Tinh Vũ, cô tàn nhẫn dập nát hy vọng của bọn họ, dù c.h.ế.t sớm c.h.ế.t muộn cũng là c.h.ế.t thôi, ?
Sau đỏ Bạch Sương về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Còn chờ cái gì, bắt đầu .”
Mọi chỉ thể dùng hai chữ “Thảm thiết” để hình dung cuộc đua kế tiếp, cảm thấy bi thương cho Bạch Sương.
Trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn, Bạch Sương như một con kiến nhỏ, dùng một ngón tay cũng dễ dàng nghiền chết, còn là dạng tan xương nát thịt.
Có vui sướng khi gặp họa mà cảm thán: “Bạch Sương , gì cô cũng là tay đua chuyên nghiệp, thua thảm như , nếu là cô thì còn mặt mũi cửa nữa.
“Gọi bà nội, Bạch Sương mau gọi Thịnh Hoàn Hoàn là bà nội .”
Bạch Sương từng gương mặt vui sướng khi gặp họa, sắc mặt lúc xanh mét lúc trắng bệch, nhưng còn khó coi hơn .
Cô thật sự ngờ thua Thịnh Hoàn Hoàn, còn thua thảm thiết như .
Trong ba năm trở thành tay đua chuyên nghiệp, hôm nay là cô thua thảm nhất, quả thực là thảm nỡ , mất hết mặt mũi.
Rốt cuộc cô Thịnh Hoàn Hoàn lấy tự tin từ .
Cả Trần Phỉ Phí cũng chắc thế hạ gục cô trong một giây, khó trách Thịnh Hoàn Hoàn bảo Trần Phỉ Phỉ trở về nổ lực thêm trong một tháng rưỡi còn .
Đáng tiếc hiện tại quá muộn, đều thấy Thịnh Hoàn Hoàn nghiền nát cô như thế nào, về cô còn lăn lộn gì ở giới đua xe nữa, các đồng đội sẽ nhạo cô đến mức nào?
Lăng Kha xuống xe, lười biếng Bạch Sương: “Ngẩn gì, thua mất hồn luôn ? Không chối bỏ đó chứ, là cô luôn kêu gào đấu với Hoàn Hoàn, còn mau gọi tiếng bà nội xem nào.”
Đám tay đua nam chung quanh cũng ồn ào theo, bảo Bạch Sương gọi Thịnh Hoàn Hoàn là “Bà nội”.
Bạch Sương Thịnh Hoàn Hoàn ôm con thong dong bước xuống xe, thật sự nên lời hai chữ “Bà nội”.
“Kêu , chơi thì chịu, mau gọi bà nội.”
Nhìn từng gương mặt vui sướng khi gặp họa, đồng thời còn mang theo khinh thường, hốc mắt Bạch Sương đỏ lên, cỏ cắn chặt môi, nhưng vẫn kêu , thoạt đáng thương đáng buồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-69-hanh-vi-cua-bach-suong-lam-nhieu-nguoi-tuc-gian.html.]
Thịnh Hoàn Hoàn cũng vội, cứ dựa xe, đôi mắt xinh trong vắt chằm chằm cô , khóe miệng nhếch lên độ cong như , xinh mà lạnh lẽo, dám gần.
Lúc rốt cuộc Trần Phỉ Phí cũng nhịn dậy: “Hoàn Hoàn, khinh như lắm .”
Bạch Sương là bên cạnh cô , Thịnh Hoàn Hoàn vả mặt Bạch Sương chính là đang vả mặt cỏ.
“Tớ ?” Thịnh Hoàn Hoàn vỏ tội về phía Lăng Kha.
Lăng Kha lắc đầu: “Không, chúng khỉnh , rõ ràng là Bạch Sương đuổi theo chúng khiêu khích như con ch.ó điên, một con mèo bệnh mà dám tới khều râu lão hổ, cô chán sống ăn đòn, thành chúng khinh quá đáng?”
Vừa dứt lời về phía đám tay đua đang xem diễn: “Mọi đều thấy dáng vé hùng hổ của Bạch Sương đúng , rõ ràng là cô bắt nạt Hoàn Hoàn là tay mới, kết quả đánh glá cao thực lực của , ngược Hoàn Hoàn đánh bại, cảm thấy thể trách chúng ?”
Mọi trăm miệng một lờỉ mà trả lời: “Không.”
Đa quần chúng ăn dưa đều là lẽ , đều thấy rõ dáng vẻ khiêu khích lúc nãy của Bạch Sương trông kiêu ngạo. Hiện tại thua thì vờ đáng thương cho qua chuyện , dễ như ?
Ngay cả các tay đua nữ cũng nhịn mờ miệng: “Thua là thua, thừa nhận thua, kêu tiếng bà nội khó như ?”
“ , ai cũng là trưởng thành hết, thua một trận đấu lóc ỉ ôi là thế , huống chi trận đấu là cô khăng khăng đòi so, còn mặt mũi ?”
“Bạch Sương, đừng phụ nữ chúng mất mặt.”
Bạch Sương chồ dung , nhưng hai chữ “Bà nội” vẫn cách nào kêu lên , nếu hôm nay cõ gọi miệng thì về vĩnh viền dám ngấng đầu ở giới đua xe.
Lúc Trần Phỉ Phỉ : “Hoàn Hoàn, em rõ thực lực của và Bạch Sương cách xa như thế, vì còn dụ dổ cô đánh cuộc, em cố ý khó cô ?”
Những lời của Trần Phí Phỉ là đang chụp tội Thịnh Hoàn Hoàn ác độc, hai chữ dụ dổ cuộc thi biến thành âm mưu của Thịnh Hoàn Hoàn.
Lúc Bạch Sương cũng kêu oan : “Nhất định là vì tõi đắc tội cô nẽn ban đầu cô cố ý chạy chậm, nhất định là dụ mắc câu để trả thù, Thịnh Hoàn Hoàn, cõ thật đê tiện.”
“Các đang trả đũa.”
Lăng Kha suýt phì : “ thấy nhiều bạch liên hoa và kỹ nữ xanh , đắng cấp cao như các thì đầu tiên thấy, đúng là mặt dày vô sỉ.”
Sắc mặt Trần Phỉ Phỉ lập tức đen , Bạch Sương thì thiếu kiên nhẫn quát: “Cô ai là kỹ nữ xanh?”
Lần Lăng Kha còn mở miệng thì Thịnh Hoàn Hoàn : “Sự thật như thế nào, nghĩ đều rõ trong lòng, nếu ác độc thì tiền đặt cược là bên thua vĩnh viền cút khỏi giới đua xe.”
“Những lời của chị họ thật khó hiếu, rõ ràng là cô khiêu khích , thành sai? Trước mắt bao , ngờ chị những lời , thật hổ!”
Lời của Thịnh Hoàn Hoàn mặt Trần Phỉ Phí xanh mét, đáng tiếc phản bác câu nào, cô thẹn quá thành giận về phía Bạch Sương: “Chúng .”
“Từ từ, cô thể .” Thịnh Hoàn Hoàn chậm rãi mở miệng, thản nhiên chỉ về hướng Bạch Sương.
Trần Phí Phí xoay cả giận : “Cô còn thế nào?”
cô ngờ chính là, dứt lời thì ít hẹn mà cùng bao vây Bạch Sương, chắn đường của cô .
Không nghi ngờ gì nữa, hành vi của Bạch Sương nhiều tức giận.
Lúc cả chủ trường đua Tây thành là Tê Anh cũng , ông Bạch Sương mà lạnh nhạt : “Có chơi chịu, đây là phẩm chất cơ bản của mỗi một tay đua, nếu cô cả phẩm chất thì tư cách gì một tay đua chuyên nghiệp?”