Thẩm Tu Nghi nổi giận gầm lên một tiếng, nắm chặt con d.a.o găm sắc bén đ.â.m nhanh về hướng Lăng Hoa Thanh, trong đôi mắt trợn to đầy thù hận mãnh liệt.
“Bịch” một tiếng, con d.a.o găm rớt xuống đất.
Một tiếng hét t.h.ả.m vang lên từ miệng Thẩm Tu Nghi, Lăng Hoa Thanh căm ghét buông lỏng tay đá một chân bụng cô .
Thẩm Tu Nghi ngã xuống đất, bàn tay bẻ gãy cách nào động đậy, cứ như một miếng vải ́ch treo .
Ám sát thất bại báo kết cục bi t.h.ả.m của Thẩm Tu Nghi.
Chỉ tiếng lạnh lẽo của Lăng Hoa Thanh vang lên hành lang: “Giam ả , giữ ấm mặt đất cho ả.”
Nói xong ông thêm nữa mà xuống lầu .
“Lăng Hoa Thanh, cho phép ông động cô .” Sắc mặt An Lan trắng bệch, chuyện xảy quá nhanh bà căn bản kịp cứu vãn, chỉ thể xông lên nắm chặt cánh tay Lăng Hoa Thanh để ông : “Là sai cô , gì thì nhắm .”
Vân Vũ
Lăng Hoa Thanh bóp cằm An Lan lạnh lùng nhếch khóe miệng lên: “Bà cho rằng thoát ? Đừng nóng vội, chờ xử lý ả xong sẽ đến phiên bà, suy nghĩ kỹ xem lấy lòng , lẽ sẽ cho bà chịu ít đau khổ một chút.”
Lúc chuyện, ánh mắt ông đảo qua da thịt trắng ngần n.g.ự.c bà, sắc mặt trầm xuống, bóp chặt cánh tay bà ném trong phòng và khoá chốt ngoài .
Làm xong chuyện, ông mặc kệ An Lan kêu trong phòng mà lệnh cho quản gia: “Đưa bộ quần áo cho phu nhân, để hai nữ hầu canh chừng.”
Quản gia vội đáp: “Vâng.”
Lăng Hoa Thanh liếc phụ nữ mặt đất một cái, ngẫm nghĩ : “Điều tra lai lịch của phụ nữ .”
Thẩm Tu Nghi mặt đất vệ sĩ khống chế, cô oán hận trừng bóng lưng Lăng Hoa Thanh mà thét lên: “Lăng Hoa Thanh, mày c.h.ế.t yên lành, tao quỷ cũng bỏ qua cho mày…”
Bước chân của Lăng Hoa Thanh tạm dừng chút nào.
Một kẻ hấp hối sắp c.h.ế.t thì gì đáng cho ông tức giận?
Một lát Lăng Hoa Thanh xuất hiện ở phòng khách, Lăng Tiêu lên từ ghế salon: “Ba.”
Lăng Hoa Thanh khẽ gật đầu, mặt cảm xúc hỏi: “Ăn cơm ?”
Lăng Tiêu thản nhiên trả lời: “Còn ăn.”
Lăng Tiêu thật sự ăn, lúc ở nhà hàng hải sản chỉ lo đút Thịnh Hoàn Hoàn ăn, bản chỉ uống mấy ngụm rượu, mùi rượu tan đường đến .
“Vậy cùng ăn !”
“Được.”
Cả quá trình Phùng Việt cảm thấy áp lực hoảng hốt, họ giống hai ba con chỗ nào! ! !
Mãi đến khi hầu bưng đồ ăn lên đủ, hai ba con cũng trò chuyện gì nữa, cho đến lúc Lăng Tiêu hỏi về An Lan: “Người phụ nữ ?”
Đã nhiều năm Lăng Tiêu gọi An Lan là “Mẹ”, trong lòng thì bà xứng vợ, càng xứng .
Gần đây bởi vì chuyện của Tích Nhi và An Niên nên trong lòng Lăng Tiêu buông lỏng, nhưng vẫn tiếng “Mẹ” .
Lăng Hoa Thanh hỏi : “Sao đột nhiên hỏi đến bà , con luôn coi bà tồn tại ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-487.html.]
Sở dĩ Lăng Tiêu hỏi đến An Lan là vì nhớ tới một nữ hầu An Lan Lăng Hoa Thanh nhốt .
Nếu là Lăng Tiêu tuyệt đối sẽ hỏi tới.
Dù cầm tù thì thế nào, bà đáng đời mà.
hiện tại Lăng Tiêu An Niên và Lăng Tích đều là con của Lăng Hoa Thanh, mà trong thời gian Lăng Tiêu càng hiểu Lăng Hoa Thanh thì cán cân trong lòng cũng bất tri bất giác nghiêng về hướng An Lan.
thể để Lăng Hoa Thanh những điều .
Lăng Tiêu thản nhiên : “Là bà nội gặp bà .”
Lăng Hoa Thanh trả lời thẳng với Lăng Tiêu: “Nói cho bà nội con hai ngày nữa ba sẽ dẫn con trở về thăm.”
Lăng Tiêu hỏi nữa: “Được.”
Lăng Hoa Thanh , dùng đũa kẹp chút đồ ăn Lăng Tiêu thích cho : “Ăn cơm !”
Sau đó là trầm mặc lâu dài.
Sau khi ăn xong bữa cơm, hai ba con đều mang nổi lòng riêng nên trò chuyện câu nào cả.
Thẳng đến lên bàn bữa ăn, Lăng Hoa Thanh bưng bình pha xong đến mặt Lăng Tiêu chậm rãi : “Hôm nay ba xem cuộc đua quốc tế, con bé Thịnh Gia thật sự khác biệt, khó trách con điên đảo tâm hồn.”
Lăng Tiêu lộ vẻ mặt nghiêm mặt: “Ba, con tỉnh táo.”
“Chớ khẩn trương, ba đổi chủ ý , phụ nữ ưu tú như thế c.h.ế.t thật sự đáng tiếc.” Lăng Hoa Thanh tựa lưng ghế , hai tay đan xen ôn hòa với Lăng Tiêu : “Nếu con thích nó như thế thì giữ , chọn ngày cưới Lâm Chi Vũ cửa.”
Ý của ông là để Thịnh Hoàn Hoàn nhỏ.
Lập trường của Lăng Tiêu kiên định, vẫn là câu : “Con sẽ lấy Lâm Chi Vũ.”
Vẻ dịu dàng mặt Lăng Hoa Thanh từ từ biến mất: “Con trai, ba lui một bước .”
Cho nên nên thấy thì dừng, đừng một tấc tiến một thước.
thái độ của Lăng Tiêu đổi chút nào: “Con sẽ lấy Lâm Chi Vũ, con thể chấp nhận yêu cầu khác của ba.”
“Ba chỉ yêu cầu , ba sẽ để Thịnh Hoàn Hoàn nhà, để nó l..m t.ì.n.h nhân của con là coi trọng nó .”
Môi Lăng Hoa Thanh run run mấy , ông đang cố gắng khống chế tâm tình của , nhưng cuối cùng vẫn thất bại, chén trong tay hung tợn ném mạnh xuống mặt Lăng Tiêu.
“Phanh” một tiếng, chén nện xuống mặt Lăng Tiêu, nước nóng hổi và mảnh sứ vỡ văng tứ phía.
“Boss…” Phùng Việt kinh hô tiến lên .
Lăng Tiêu đưa tay cản , bình tĩnh Lăng Hoa Thanh ở đối diện kiên định mà nữa: “Con sẽ lấy Lâm Chi Vũ.”
Lăng Hoa Thanh nhắm nghiền hai mắt, hít sâu mấy cái mới mở nữa và mu bàn tay đỏ bừng của Lăng Tiêu, đè nén lửa giận mà mở miệng: “Nếu con thực sự thích Lâm Chi Vũ thì chọn lựa một từ các thế gia lớn mau chóng thành hôn .”
Lăng Hoa Thanh lui một bước.
Đối với ông , chỉ cần Thịnh Hoàn Hoàn thì Lăng Tiêu cưới ai cũng .