Bây giờ Thịnh Hoàn Hoàn dần dần đạt sự tán thành của ít cao tầng, những đó duy trì trung lập đang chậm rãi nghiêng về hướng cô.
Sau khi hội nghị kết thúc, Thịnh Hoàn Hoàn và Tống Chí Thượng chuyện điện thoại, Tống Chí Thượng với cô tiếp theo Chu Tín nhất định sẽ lôi chuyện kinh tế thực chất , ông cũng gửi tư liệu sắp xếp xong cho cô, bảo cô chuẩn sẵn sàng ứng phó.
Họ ép Chu Tín đến đường cùng thì mới ông tự rối loạn đội hình .
Cả ngày Thịnh Hoàn Hoàn luôn việc ở công ty, mãi đến ban đêm nhận tin nhắn của Mộ Tư thì cô mới nhớ tới cuộc hẹn với .
Có thể là cả ngày nên dậy eo và phần bụng của cô nhói đau.
Mới đầu cô để ý, hiện tại bắt đầu đau, cô khỏi để bụng nhớ tới kinh nguyệt tháng bình thường, lẽ là liên quan đến chuyện . Đừng là bệnh phụ khoa gì đó đấy, cô thầm nghĩ quyết định ngày mai thi đấu xong sẽ đến bệnh viện khám thử.
Vừa khỏi công ty, Thịnh Hoàn Hoàn nhận điện thoại của Thịnh phu nhân, bảo cô về nhà ăn cơm chiều.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nhớ đến Đường Nguyên Minh nên từ chối: “Mẹ, đêm nay con rảnh.”
Ai ngờ Thịnh phu nhân : “Lại tăng ca , bảo A Minh đưa cơm tối qua cho con, đều là món con thích ăn.”
Quả nhiên! ! !
Thịnh Hoàn Hoàn bất đắc dĩ : “Mẹ, con ở công ty, mà đừng phiền Minh nữa, cũng chuyện cần mà.”
Nói xong đợi Thịnh phu nhân đáp thì cô cúp máy.
Sự chấp nhất của Đường Nguyên Minh Thịnh Hoàn Hoàn bực bội, hiện tại cô đối mặt với !
….
Lăng Tiêu ngờ sẽ trông thấy Thịnh Hoàn Hoàn ở hầm đậu xe của bệnh viện.
Lâm Chi Vũ cũng phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn, khi Lăng Tiêu dừng xe thì cô tháo dây an bước xuống xe.
“Ầm!”
Trong bãi đỗ xe trống trải an tĩnh, tiếng đóng cửa khiến Thịnh Hoàn Hoàn chú ý đến.
Lâm Chi Vũ?
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày , đang định dời mắt thì Lăng Tiêu cũng bước xuống xe, bảo xem nhẹ dáng thon dài thẳng tắp đó cũng khó.
Thật là ngoài xem lịch mà, một ngày mà gặp họ tận hai !
Thịnh Hoàn Hoàn thức thời quấy rầy họ mà yên lặng bước về hướng thang máy gần đó, đột nhiên hai tiếng bước chân truyền đến ở lưng cô.
Thang máy mở , Thịnh Hoàn Hoàn , Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ theo sát phía .
Lăng Tiêu như trông thấy cô, chỉ liếc tầng lầu cô ấn đút hai tay túi quần tây.
Trùng hợp là Lam Nhan và Mộ Tư ở cùng một tầng.
Lâm Chi Vũ lễ phép gật đầu nhẹ với Thịnh Hoàn Hoàn, giống như cô cũng bên cạnh Lăng Tiêu mà nhỏ giọng chuyện với .
Thịnh Hoàn Hoàn nép một góc, giữ im lặng nền.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-447.html.]
Bệnh viện nhiều tầng lắm, nhanh cửa thang máy mở , Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ ngoài, Thịnh Hoàn Hoàn cũng chậm rãi bước theo họ từ cách xa.
Mã Lai ngoài hút thuốc, cửa thấy Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn đang chậm rãi phía thì lập tức kêu lên: “Lão đại, chị dâu đến .”
Mã Lai! ! !
Thịnh Hoàn Hoàn theo phản xạ Lăng Tiêu, chỉ thấy bước chân tạm ngừng chậm rãi đầu , lạnh lẽo liếc cô.
Ánh mắt quá lạnh, Thịnh Hoàn Hoàn ảo giác như bước chân đông cứng.
Lăng Tiêu chỉ lạnh lùng liếc cô một cái tiếp tục về phía .
Mã Lai hì hì tiến lên đón: “Chị dâu, chị đến , lão đại chờ chị lâu.”
Thịnh Hoàn Hoàn trừng một cái, cô hoài nghi Mã Lai cố ý: “Ngậm miệng.”
“Vâng.” Mã Lai thức thời ngậm miệng.
Hôm nay Mộ Tư khác với dáng vẻ sa sút hôm qua, thanh cao xe lăn, mà mặt bàn mặt là những đồ ăn tinh xảo ngon miệng.
Thấy Thịnh Hoàn Hoàn tiến , dịu dàng: “Hoàn Hoàn, cùng ăn cơm ?”
Thịnh Hoàn Hoàn hai món ăn bàn, trong miệng khỏi tiết nước bọt: Khoai tây sợi chua cay, cá hấp chanh…
Gần đây cô sức chống cự đối với vị chua.
Trùng hợp Thịnh Hoàn Hoàn cũng ăn cơm nên cô khách sáo xuống.
…
“Em chờ ở bên ngoài.” Lâm Chi Vũ dừng bước bên ngoài phòng bệnh của Lam Nhan.
“Ừm.” Lăng Tiêu nóng lạnh đáp đưa tay gõ cửa.
“Ai .”
Mở cửa là Lam Tiếu: “Lăng. . . Lăng tổng.”
Lam Nhan lập tức ngoài cửa, trông thấy đến là Lăng Tiêu thì ngạc nhiên dậy từ giường: “A Tiêu, rốt cục cũng đến thăm em .”
Lăng Tiêu mặt cảm xúc , Lam Nhan liếc Lam Tiếu, Lam Tiếu hiểu ý lui ngoài đóng cửa .
Vân Vũ
Lam Nhan về phía Lăng Tiêu, quan tâm hỏi Lăng Hoa Thanh: “Thương tích của bác trai thế nào ?”
Câu của Lam Nhan là nhắc nhở Lăng Tiêu chuyện cô cứu Lăng Hoa Thanh một mạng.
Ai ngờ Lăng Tiêu chút ơn mà : “Ông khoẻ, cảm ơn quan tâm.”
Lăng Tiêu tâm tình trò chuyện với Lam Nhan nên trực tiếp đề tài, nhắc đến vụ hứa hẹn đó với Lam Nhan, cũng nhắc nhở cô chỉ còn thời gian một tuần.
Sự lạnh lùng của Lăng Tiêu Lam Nhan đau lòng, hốc mắt đỏ lên: “Em trúng đạn, thể hoãn một chút ?”
“Không thể.” Lăng Tiêu chút thương hoa tiếc ngọc mà lạnh lùng dựa ghế sa lon, đôi mắt đen thâm thúy sắc bén chút nhiệt độ nào: “ thấy vết thương của cô cũng sắp lành , bây giờ cách của cô !”