Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 296: Đóng băng Lam Nhan
Cập nhật lúc: 2025-09-29 06:42:21
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Nếu nể mặt An Niên thì cò đáng để lãng phí năm phút ?”
Có lẽ đáy là lời tàn nhẩn nhất Lam Nhan từng từ lúc chào đời tới nay, hơn nữa còn từ miệng đàn ông mà cô thích.
Mặt Lam Nhan trắng bệch, tầm mắt nước mắt nhoè , cô thấy rõ gương mặt đàn ông mắt, chỉ cảm thấy cách thật xa thật xa, cò bao giờ tới gần .
Lăng Tiêu cao xuống cô , cảm xúc chút d.a.o động: “Cô cách giúp Thiên Vũ khỏi ám ảnh, hiện giờ qua nửa tháng, Thiên Vũ vẫn tiếp cận cô, xem đây cũng là lời dối.”
Lam Nhan liên tục lắc đầu, nước mắt rơi xuống từng chuỗi: “Không , em thật sự cách giúp Thiên Vũ thoát khỏi ám ảnh, tin em .”
“Có cách?” Lăng Tiêu lạnh lùng về phía Bạch quản gia: “õng kể xem trong thời gian cô ở cái gì.”
“Vâng, thiếu gia.” Bạch quản gia gật đầu, lấy một cuốn sổ nhỏ từ túi áo n.g.ự.c lên từng câu từng chữ: “Trong nửa tháng Lam tiểu thư dọn , sáu mặc áo ngủ ý đồ quyến rũ thiếu gia, 19 tìm hiếu hành tung của thiếu gia từ hầu…”
Nghe từng lời quở trách của Bạch quản gia, Lam Nhan cảm thấy nhục nhã, Lăng Tiêu đang cô’ ý sỉ nhục cò .
Tội cuối cùng của cô là quá mức lấy lòng Lăng Hoa Thanh.
Mấy ngày nay Lam Nhan trừ thì chính là bệnh viện lấy lòng Lăng Hoa Thanh, chẳng quan tâm gì đến Thiên Vũ.
“Thân là , cô từng đặt chút tâm tư nào Thiên Vũ ?” Lăng Tiêu ăn sắc bén, chút nể mặt.
“Em thể chứ? Nó căn bản cho em tới gần.” Lam Nhan tủi mà rống lên, bất lực đáng thương: “Em gì sai? Em tiếp cận , lấy lòng bác trai là vì em cho Thiên Vũ một ngôi nhà chỉnh. Hiện giờ Thiên Vũ chỉ tin tưởng , coi nơi là nhà nó, chúng ở bên , cho Thiên Vũ một mái nhà chỉnh ?”
Bạch quản gia càng càng thấy đúng, lập tức phất tay bảo hai vệ sĩ rời .
Lam Nhan rơi lệ đầy mặt mà Lăng Tiêu: “Anh hứa với An Niên sẽ chăm sóc cho con em, quên ?”
Lăng Tiêu lạnh nhạt cô gái mặt xám như tro tàn đất: “Lời trăng trối khi mất của An Niên cái cớ để cô càn, những thứ cho thì cô thể cầm, tòi cho thì cô quyền đòi hỏi.”
Nói đến mức , Lam Nhan hiểu?
Những thứ hiện giờ cô là do cho nên cô mới lấy , mà vì cô mà mới cho.
Nói cách khác, những gì hiện giờ cò đều là bố thí, mà là “Thứ” mà cô nên mơ mộng đến.
Lăng Tiêu dời mắt khỏi Lam Nhan, về phía Bạch quản gia mà lệnh: “Từ giờ trở tạm dừng tất cả còng việc của Lam Nhan.”
Lam Nhan kinh ngạc trợn to hai mắt: “Anh thế đối xử với em như .”
Ngừng công việc của cô tương đương là đóng băng cô ?
Lăng Tiêu như vương giả duy ngã độc tôn: “Cô còn thời gian nửa tháng, nếu cô thế giúp Thiên Vũ mở miệng chuyện thì giữ lời hứa của , về Mỹ ở bên cạnh An Niên.”
Vừa dứt lời, Lăng Tiêu sải bước rời khỏi phòng sách.
Bạch quản gia gọi điện thoại cho truyền thông Thiên Vũ ngay mặt Lam Nhan, bảo công ty ngừng tất cả còng việc của Lam Nhan, tạm thời là nửa tháng, nếu nửa tháng ông gọi điện thoại đến thì tài nguyên hiện tại của cô cứ chia hết cho các nghệ sĩ khác trong công ty.
Sau khi cúp điện thoại, Bạch quản gia một câu với Lam Nhan: “Lam tiểu thư, nửa tháng còn hi vọng cô tự giải quyết cho .”
Hy vọng cô gái trải qua bài học hôm nay thể thông minh lên một chút, cũng hy vọng cô hiểu , chỉ Thiên Vũ mới là đường duy nhất của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-296-dong-bang-lam-nhan.html.]
“Ôn Bích ?” Lam Nhan hỏi.
Bạch quản gia lắc lắc đầu, ông Lam Nhan căn bản lọt tai lời : “Cô tự lo cho bản !”
Sau khi để những lời , Bạch quản gia cũng rời .
Lam Nhan đất, gương mặt tái nhợt hiện đầy cam lòng, đòi tay siết chặt thành đấm, móng tay gần như đ.â.m rách lòng bàn tay.
Vân Vũ
A Tiêu, vì nhẫn tâm với em như thế, và cô ly hôn, vì còn mặt cho cò mà nhẫn tâm trừng phạt em, chẳng lẽ thật sự rung động với cô ?
Ngôi mộ thê lương lướt qua trong đầu Lam Nhan, cò rùng một cái, cò thế về Mỹ ở bên một ngôi mộ, một đống xương, cô …
Sau khi khỏi bệnh viện, Thịnh Hoàn Hoàn trực tiếp gặp Lăng Kha, Đường Nguyên Minh cũng theo.
Trong căn phòng xa hoa, Lăng Kha mời nhiều tiểu thư và trai , phần lớn bọn họ đều là con ông cháu cha của Hải Thành, gia thế ghê gớm.
Lúc , bạn của Lam Tiếu là Tiết Tiêm Tiêm đang hỏi Lăng Kha: “Không cò đêm nay Cố Bắc Thành sẽ tới ?”
Lăng Kha thì đồng hồ cố tay: “Chờ một chút, lát nữa nhất định sẽ tới, còn sớm , cô gấp cái gì?”
Tiết Tiêm Tiêm thích Cố Bắc Thành, Lăng Kha thiếu đạo đức mà lợi dụng “Sắc ” của Cố Bắc Thành để dụ Tiết Tiêm Tiêm dẫn Lam Tiếu tới.
Giai Ca và Trần Do Mỹ , Trần Do Mỹ kêu Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương.
Vừa thấy mấy phụ nữ cùng tiến , Lăng Kha âm thầm trợn trắng mắt, cần nghĩ cũng Lam Tiếu cố ý khó chịu.
cả, lát nữa chị em của cô sẽ đến chiến trường, lấy gia thế và sức chiến đấu của họ thì nghiền nát mấy đóa bạch liên và xanh dễ như trở bàn tay.
Tiết Tiêm Tiêm xong thì sắc mặt lắm: “Lăng Kha, cô gạt đó chứ?”
“Không lừa cô, tự cô xem .” Lăng Kha lập tức đưa tin nhắn của Cố Bắc Thành cho Tiết Tiêm Tiêm xem, Cố Bắc Thành thật sự sẽ đến trễ.
Lăng Kha tùy tiện vồ vỗ bả vai Tiết Tiêm Tiêm: “Yên tâm , chờ ảnh tới, tòi nhất định bảo ảnh bên cạnh cô, cố tạo cơ hội cho cò.”
Lúc Tiết Tiêm Tiêm mới dịu : “Vậy thì .”
Lăng Kha c.h.ử.i thầm, quả nhiên là bạn của Lam Tiếu, con nó đều là cùng một loại .
lúc , giọng của Lam Tiếu vang lên: “Chị họ, Lệ thiếu sắp đến đây ?”
Triệu Giai Ca gật đầu: “ừ, lát nữa sẽ đến.”
Lam Tiếu đặc biệt đắc ý mà liếc Lăng Kha một cái: “Thật quá, đêm nay Lệ thiếu bao thì chúng thế mặc sức ăn chơi.”
Lệ Hàn Tư? Đêm nay khi cô hỏi , tăng ca, vì Triệu Giai Ca lát nữa sẽ đến?
Đối mặt với lời khiêu khích của Lam Tiếu, Lăng Kha lập tức cầm lấy di động gửi tin nhắn cho Lệ Hàn Tư: “Bạn bè của em gặp , thật sự chơi ?”
Đợi một lúc Lệ Hàn Tư mới đáp: “Anh việc bận , đêm nay , em và bạn bè chơi vui vẻ , đừng uống quá nhiều rượu, tính bill cho .”
Trái tim Lam Kha lạnh một nửa: “ừ, việc .”