Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 281: Từ nay về sau tôi không muốn nhìn thấy bà nữa
Cập nhật lúc: 2025-09-29 06:41:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Con trai, rốt cuộc con cũng trở .” Lăng Tiêu trở về lúc khuya, Lăng lão thái thái ngủ, chỉ An Lan nghênh đón , gương mặt quyến rũ hiện ý dịu dàng: “Canh nấu còn nóng, bưng một chén đến cho con nhé?”
Lăng Tiêu như thấy An Lan lấy lòng, lập tức bên trong, giọng lạnh nhạt, mang theo một tia tình cảm: “Không bảo bà , bà còn ở nơi .”
An Lan giấu ảm đạm trong mắt, bóng dáng Lăng Tiêu : “Con đừng đuổi , ở chỗ thêm vài ngày sẽ .”
An Lan theo Lăng Tiêu lên lầu, ngăn cửa phòng ngủ chính, hẳn xuống bà.
An Lan nhếch môi lên: “Mẹ tâm sự với con.”
Vân Vũ
Lăng Tiêu mặt cảm xúc mà xoay : “Tỏi và bà gì đế , mệt nghỉ ngơi, nếu bà hầu mời ngoài thì nhất lập tức rời khỏi tầm mắt .”
Ý khóe miệng An Lan trở nên chua xót, tim đau âm ỉ: “Tiêu Nhi, chúng chuyện Hoàn Hoàn ?”
“Chuyện của cô càng gì để .”
Lăng Tiêu đấy cửa , trở tay đóng cửa , nhưng khi cửa khép còn một kẽ hở An Lan ngăn cản.
Giọng sốt ruột của bà truyền từ kẹt cửa: “Mẹ ba con gì với con, và Thịnh Xán là trong sạch, những lời đồn đó đều là giả, nếu con thành kiến vì Hoàn Hoàn là con gái của Thịnh Xán thì nên.”
Lăng Tiêu buông tay , mặt đối mặt với An Lan.
Đối diện với ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu, An Lan thản nhiên : “Mẹ và Thịnh Xán là trong sạch, nếu thực sự quan hệ gì thì chính là bán tài liệu quan trọng của công ty ba con cho Thịnh Xán, hận thể huỷ hoại Lăng Hoa Thanh, ông trắng tay.”
” n oán giữa ba con và Thịnh Xán xưa nay chỉ thương trường, vở diễn để đưa ba con tù năm đó cũng là tự biên tự diễn, từ đầu tới đuôi Thịnh Xán chỉ là kẻ địch giả tưởng của ba con mà thòi.”
Sau khi bộ, An Lan cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, nhưng trong lòng bà giấu quá nhiều quá nhiều bí mật, ai thế cứu rỗi bà, chỉ khi nào Lăng Hoa Thanh xuống địa ngục thì bà mới giải thoát.
“Bà cảm thấy sẽ tin ?” Lăng Tiêu trầm mặc thật lâu hỏi An Lan một câu như thế.
Mắt An Lan đỏ lên: “Tiêu Nhi, thế nào con mới tin ?”
“Đừng chữ mặt tòi, thật ghê tởm.” cả Lăng Tiêu như phủ một lớp vụn băng, lạnh lẽo sắc nhọn, ai tới gần thì đ.â.m đó: “Loại phụ nữ như bà xứng ?”
Khi bà và gian phu tằng tịu với , trốn trong tủ quần áo, khi đó mới 5 tuổi.
Mặt An Lan tái nhợt như tờ giấy, cả đang run rẩy, nước mắt tràn như vỡ đê, miệng khép khép mở mở nửa ngày mới gian nan hò tên : “Tiêu Nhi… Không như con thấy…”
“Đủ , thấy giọng của bà nữa, nếu bà quan tâm chuyện của và Thịnh Hoàn Hoàn như thế thì cho bà , và cô sẽ ly hôn, do cò là con gái của Thịnh Xán, mà vì tin phụ nữ, bà lòng ?” Lăng Tiêu đầy mặt sương lạnh, thấy An Lan ngừng run rẩy thì vẫn một tia mềm lòng, cứ như một dã thú m.á.u lạnh: “Lập tức rời khỏi nơi , từ nay về tòi thấy bà nữa.”
Cánh cửa “Phanh” một tiếng đóng chặt mặt An Lan.
An Lan lung lay sắp đổ, miễn cưỡng dựa tường mới thế , nước mắt tràn như lũ nhanh ướt lớp áo ngực, bà c.ắ.n môi, mạnh đến mức rách môi mới thành tiếng.
Qua thật lâu An Lan mới lấy sức lực, thẳng dậy, ánh mắt tràn đầy oán hận và tuyệt tình, những năm nay là thù hận luôn chống đỡ bà sống tiếp.
Bà bấm dãy quen thuộc : “A Vinh, g.i.ế.c ông , giúp g.i.ế.c ông , tiền trong tài khoản ở nước ngoài của cho hết, đều cho , giúp tòi g.i.ế.c ông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-281-tu-nay-ve-sau-toi-khong-muon-nhin-thay-ba-nua.html.]
Hà Vinh sân thượng với vẻ mặt nặng nề: “Phu nhân, tòi giết, mà là thể lập tức xuống tay, hơn nữa tay thương, nếu thất bại thì phận của sẽ bại lộ, chờ một chút, kiên nhẫn thêm một chút.”
An Lan đau khổ nhắm mắt : “ đợi thêm giây nào nữa, nếu thì chỉ thế tìm khác.”
“Phu nhân, bà gặp con gái, cần gì mạo hiểm như , cho tòi thêm một chút thời gian , xin bà tin tưởng , nhất định sẽ g.i.ế.c ông cho bà.”
“Được, cho thêm mấy ngày, khi ông xuất viện thì nhất định giết.”
An Lan tắt máy, đó ôm chặt lấy cánh tay , rõ ràng đến đầu thu, nhưng bà lạnh đến phát run.
Đêm nay là một đêm ngủ đối với An Lan, nhưng cũng đáng là gì trong vô đêm dài mất ngủ trong đời bà.
Lăng Tiêu cũng mất ngủ.
Hình ảnh thấy khi còn bé trốn trong tủ quần áo vẫn luôn quanh quấn trong đầu , cho dù chúng sớm phai màu đến mơ hồ rõ, nhưng căm hận của đối với bà chỉ tăng giảm.
Hắn hận đàn ông , càng hận .
Đó là ác mộng mà 20 năm qua cách nào vứt bỏ, thế tha thứ?
Chủ nhật, Thịnh Hoàn Hoàn vượt qua một ngày ở Thịnh Thế, cô gọi Tống Chí Thượng và Thẩm Nam còng ty, hấp thu kinh nghiệm quý giá bọn họ như một khối bọt biến.
Gần chạng vạng, Thịnh Hoàn Hoàn nhận một cú điện thoại xa lạ, đó là chồng cô – An Lan.
, cô và Lăng Tiêu còn ly hôn, An Lan vẩn là chồng cô.
“Hoàn Hoàn, cảm ơn con những chuyện đó vì Tích Nhi, gặp con một ?”
Giọng điệu của An Lan tự đại và ngạo mạn như những chồng nhà giàu, mà chỉ cảm kích và một tia cẩn thận dễ phát hiện.
Thịnh Hoàn Hoàn im lặng, đó từ chối An Lan: “Xin , giờ con , thể trong điện thoại , hoặc là chúng hẹn lúc khác ?”
Nếu là chuyện của Lăng Tiêu thì cô .
Có lẽ An Lan ngờ cô cần nghĩ ngợi từ chối như , khỏi ngấn : “Tích Nhi gặp con, Thiên Vũ cũng gặp con, cả lão thái thái nữa, cho nên mời con về nhà ăn bữa cơm với .”
“Xin , giờ con thật sự .”
Tích Nhi, Thiên Vũ, bà nội!
Đáng tiếc .
An Lan kiên nhẫn, dứt khoát trắng : “Hoàn Hoàn, con và Tiêu Nhi ly hôn, vốn nên hỏi đến chuyện của vợ chồng con, nhưng con xem, trong nhà đều thích con, đều ngóng trông con trở về như , con đừng giận dổi với Lăng Tiêu nữa, chúng chịu thiệt một chút, chịu thua để nó đón con về, về nghĩ cách trừng trị nó.”
Thịnh Hoàn Hoàn An Lan xong thì thực cảm kích, trong lời của An Lan, sự hèn mọn của cò thành sai lầm của Lãng Tiêu, cho dù chỉ là , nhưng trong lòng cô vẫn thực cảm kích: “Anh sẽ tới đón con.”
Kết cục của họ định , Lăng Tiêu bao giờ nghĩ tới chuyện tới đón cỏ, nếu tới thì sớm tới .