Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 242: Chuyện ba vào tù có Thịnh Xán tham dự trong đó
Cập nhật lúc: 2025-09-27 16:22:32
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc mới ly hòn mấy ngày, Cố Nam Thành vội vã rửa sạch quá khứ như thế, xem chuyện giữa gã và Trần Do Mỹ đến gần.
Nam Tâm thuận miệng hỏi một câu: “Người mua là ai?”
Tên ngốc nào dùng sô’ tiền trời mua căn nhà second-hand của khác, căn nhà căn bản đáng giá 9800 vạn, cao hơn chỉ gấp đôi giá thị trường.
Lúc khi cô mua nhà, ưu tiên đầu tiên là yên tĩnh, khí , sáng sớm tiếng chim tiếng kêu, cho nên vị trí của nó quá .
Cố Bắc Thành lắc đầu: “Đối phương dùng tên giả, cho nên em cũng rõ lắm.”
Nam Tâm: “Bắc Thành, cảm ơn em cho chị .”
Sau khi kết thúc trò chuyện, Nam Tâm bắt đầu điều tra mấy tinh cho Thịnh Hoàn Hoàn, vứt chuyện nhà ở đầu.
Sau khi thương trường, Lăng Tiêu toả hàn khí như một cái tủ lạnh di động, Lam Nhan nơm nớp lo sợ theo phía , dám một tiếng.
Cò vốn định dẫn Thiên Vũ mua đồ chơi để chậm rãi chấp nhận , con nít nào mà thích đồ chơi.
đối mặt với những món đồ chơi mới lạ , Lăng Thiên Vũ chút hứng thú nào, sờ còn sờ một cái, càng xuống khỏi Lăng Tiêu.
Lam Nhan hao hết tâm tư lấy lòng, chọc Lăng Thiên Vũ phẫn nộ mà bắt lấy con ch.ó bằng máy cò đưa tới ném mạnh ngoài, khuôn mặt nhỏ nghẹn đỏ lên, cả đều run râ’y.
Ánh mắt Lăng Tiêu như d.a.o nhỏ dừng gương mặt cò : “Nếu đây là cách cò thì hiện tại liền cút cho .”
Lam Nhan sợ hãi nhẹ, cẩn thận theo phía Lăng Tiêu.
Mãi đến khi lên xe, Lam Nhan mới giải thích: “Em cách, chỉ là cách quá kích thích Thiên Vũ, sẽ nó nhớ tới… Nhớ tới vụ t.a.i n.ạ.n xe , cho nên đến đường cùng thì em dùng đến.”
Thấy sắc mặt Lăng Tiêu lên chút nào, Lam Nhan vội : “Lúc ở Mỹ, vì sự nghiệp mà em bôn ba khắp nơi, cho nên xem nhẹ Thiên Vũ, nó …”
Lăng Tiêu liếc cô một cái, Lam Nhan nhớ tới cái gì lập tức nhỏ tiếng : “Khoảng thời gian đó em ở bên cạnh nó, bảo vệ cho nó, cho nên Thiên Vũ mới hận em như thê’.”
Lam Nhan cẩn thận mà Lăng Tiêu, qua hồi lâu mới : “Về chuyện gì nắm chắc thì ít , nếu thể Thiên Vũ chấp nhận cò thì về Mỹ với cho tòi.”
Lam Nhan gật đầu: “Vâng, em .”
Trở Lăng Phủ, Lăng Tiêu thấy Lăng Hoa Thanh.
Lăng Tiêu giao Lăng Thiên Vũ cho Bạch quản gia, Lam Nhan tiến lên chuyện với Lăng Hoa Thanh, Lăng Tiêu thoáng qua lui trở về: “Chào bác, bác , con xem Thiên Vũ.”
Lăng Hoa Thanh gật đầu, Lam Nhan bất ngờ: “Vậy con lên .”
Lăng Hoa Thanh đến Lăng Tiêu vui, xuống bên cạnh ông : “Ba tới lúc nào , một tiếng với con?”
Lăng Hoa Thanh : “Ba đây mấy câu với con, hiện tại ba là rảnh rỗi, nhiều thời gian, từ từ cả.”
Lăng Tiêu nghiêm túc : “Ba .”
Lăng Hoa Thanh lên lầu và hỏi: “Cò là ruột của Thiên Vũ?”
Thực hiến nhiên, “Cô ” ám chỉ Lam Nhan.
Lăng Tiêu phủ nhận.
Vân Vũ
Sau đó liền Lăng Hoa Thanh : “Rất , tâm lý con nít nhạy cảm, sống chung với ruột của thì thể xác và tinh thần mới khỏe mạnh lớn lên .”
“Ba…” Lăng Tiêu ngụ ý trong câu của Lăng Hoa Thanh.
Lăng Hoa Thanh thu nụ khóe miệng, càng đơn giản: “Ba thích Thịnh Hoàn Hoàn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-242-chuyen-ba-vao-tu-co-thinh-xan-tham-du-trong-do.html.]
Hồi lâu vẫn thấy Lăng Tiêu đáp , cũng thấy chất vấn, Lăng Hoa Thanh bỗng hiểu nổi tâm tư của : “Ba vốn nên can thiệp hôn nhân của con, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn thê’.”
Lăng Tiêu Lăng Hoa Thanh, một lát mới bình tĩnh hỏi một câu: “Vì ?”
Lăng Hoa Thanh dừng một chút mới trầm giọng : “Chuyện con năm đó, Thịnh Xán cũng một phần, hơn nữa ba tù cũng Thịnh Xán tham dự .”
Mười ngón tay thon dài của Lăng Tiêu bỗng căng thẳng: “Vì đó cho con ?”
Thinh Xán!!!
Lăng Hoa Thanh lắc đầu: “Chuyện qua nhiều năm như , ba con nhớ đến những chuyện cũ khó chịu đó, hơn nữa lúc lấy thực lực của con căn bản đối thủ của họ.”
Tay Lăng Tiêu dần dần buông : “Còn co ai?”
Lăng Hoa Thanh : “Hiện tại ba chỉ thể xác nhận Thịnh Xán và Đường Thắng Văn.”
Đường Thắng Văn, cha của Đường Nguyên Minh.
Một con cá sấu khổng lồ giới thương nghiệp, một quan lớn trong quân bộ, lắm!
Tay Lăng Hoa Thanh đặt lên lưng Lăng Tiêu mà nhẹ nhàng vỗ vỗ: “Ba vốn tính chuyện , nếu ruột của Thiên Vũ dọn , hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn cũng rời khỏi Lăng gia, con và cô cắt đứt nghiệt duyên, kết thúc ở đây !”
Lăng Hoa Thanh cũng nán Lăng Tiêu lâu, bởi vì đáp án xác định từ Lăng Tiêu, vì thế khi rời , ông với Lăng Tiêu.
Ông : “Tiêu Nhi, mấy năm nay ba chịu khổ trong tù, bao giờ nhắc đến mặt con, nhưng nơi đó khổ đến mấy chắc con thể tưởng tượng , hy vọng con đừng ba thất vọng.”
Lăng Hoa Thanh bao lâu, Lăng Tiêu nhận tin nhắn của An Lan: “Con trai, ngày mai chúng gặp mặt !”
Lăng Tiêu nhớ tới lời Lăng Hoa Thanh , nghĩ đến An Lan từng quan hệ với Thịnh Xán thì đáy lòng sinh chán ghét cực đô: “ thời gian.”
“Vậy ngày mốt?” An Lan vẫn từ bỏ ý định.
Thấy Lăng Tiêu hồi lâu đáp , An Lan soạn tin nhắn gửi qua: “Tiêu Nhi, dù ba con gì với con thì cũng đừng tin. Đối đãi với Thịnh Hoàn Hoàn, đó là một cô gái , trong lòng con, đừng chuyện hối hận.”
Sau khi gửi tin nhắn , cuối cùng An Lan cũng an tâm một chút.
Lăng Hoa Thanh đến phủ của Lăng Tiêu, ông sẽ gì với Lăng Tiêu, An Lan thể suy đoán đại khái vài phần, đáng tiếc Lăng Tiêu gặp bà!
An Lan cũng tin nhắn của sẽ trởthành ngòi nố bậc lửa bộ oán hận của Lăng Tiêu.
Lúc An Lan đề cập đến Thịnh Hoàn Hoàn, còn cho cò chứng minh với Lăng Tiêu rang bà và Thịnh Xán từng tư tình.
Nghĩ đến An Lan liên hợp với ngoài đưa ba tù, Lăng Tiêu hận: “An Lan, bà cảm thấy ghê tởm.”
Gửi xong tin nhắn , chiếc điện thoại tan nát trong tay Lăng Tiêu.
An Lan thấy tin nhắn của Lăng Tiêu thì cả khuôn mặt trắng bệch.
Sáng sớm, một tin tức lớn bùng nổ lan truyền trong group bạn bè.
Cố Nam Thành bán đấu giá tổ ấm tình yêu ở mấy năm với vợ Nam Tâm, tối hòm qua một kẻ thần bí dùng giá trời cả ngàn vạn giành , trong một đêm biệt thự cao cấp san bằng thành bình địa.
Nam Tâm bạn bè gọi đến đ.á.n.h thức, mới căn nhà còn tồn tại, trở thành một mảnh phếtích hoang vu.
Nghe thấy tin tức , n.g.ự.c Nam Tâm như mũi đao đ.â.m , đau đớn tràn , cô xốc chăn lên, đổi cả áo ngủ mà lái chiếc xe mua đến tiểu khu.
Căn biệt thự quen thuộc thật sự biến mất, còn cả một cục gạch.