vẻ mặt Tổng chí Thượng nặng nề: “Xem phong cách hành sự của giám đốc tân nhiệm Đường thị theo lẽ thường.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày : “Mưu sựtại nhân,thành sựtại thiên, chuyện do , nỗ lực mới kết quả.”
Tống Chí Thượng gật đầu, lập tức về hướng lễ tân.
Rất nhanh, ông trầm mặt trở về: “Bọn họ hôm nay Đường tống sẽ tiếp khách.”
Thịnh Hoàn Hoàn xong thì vòng qua Tống chí Thượng, đến chỗ lễ tân, nhận đáp án tương tự, nhưng cô cũng nhụt chí: “Hôm nay Đường tổng tiếp khách, ngày mai thì ?”
“Ngày mai cũng .”
“Lúc tiếp khách, tan tầm thì ?”
Lễ tân xinh hỏi sửng sốt, một lúc mới lộ vẻ mặt kiên nhẫn: “Chúng quyền hỏi đến thời gian giám đốc tan tầm.”
“Vậy chắc cô tên của giám đốc các chứ?”
Nếu Đường tống tiếp khách, cô chỉ thế tìm .
“Xin , cái thật sự .”
Thịnh Hoàn Hoàn:”…”
Thoạt lễ tân cũng giống dối, xem giám đốc tân nhiệm thật sự thần bí, việc khó giải quyết.
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, đó khẽ với lễ tân: “Cô thể lấy điện thoại của thư ký giám đốc , nếu chắc chắn hậu tạ.”
Lúc chuyện, ngón tay ngọc nhỏ dài của cô đặt lên cái đồng hồ cố tay.
Lễ tân tinh mắt, lập tức nhận nhãn hiệu đồng hồ xa xỉ, nhưng cô quá quen với chuyện , nào những cũng thất bại, cô chiếm cái gì, dần dần cũng lười ứng phó.
thấy Thịnh Hoàn Hoàn chấp nhất như thế, cô khỏi nhiều vài câu: “Vô dụng, cô hết hy vọng , cô cũng thấy đám , đợi cả buổi sáng mà cũng gặp , chắc lúc thư ký đang mắng, chừng mất luôn việc , cho nên mời cô trở về !”
Ý là của Hằng Thượng dùng cách của cô, kết quả gặp một , thư ký còn khả năng giữ công việc do tự chủ trương?
“Là bởi vì Đường tổng chọn cho dự án ?”
“ chỉ là một lễ tân, nào dám đoán mò tâm tư của giám đốc.”
Lễ tân hết kiên nhẫn: “Cái nên tòi đều , các nên !”
Lúc rời khỏi Đường thị, Thịnh Hoàn Hoàn buồn bực, khi tới tự tin tràn đầy, cảm thấy nhất định thể thuyết phục Đường tống, bắt lấy dự án , kết quả cả chuyện gặp mặt còn thành công!!!
Sau khi lên xe, Tống chí Thượng an ủi Thịnh Hoàn Hoàn vài câu, đó còn : “Nếu thì từ bỏ , vốn dĩ chúng ưu thế trong dự án , mấy lão già rõ trong lòng, dù ba cò còn ở đây cũng giành .”
“Là ai đưa ý kiến dự án ?”
Tuy rằng dự án tiềm năng, nhưng tập đoàn từng tiếp xúc với ngành , cho nên ưu thế, nếu rõ hy vọng, vì còn lãng phí tâm tư?
Tống Chí Thượng mím môi: “Dự án là Lãng Tiêu đề .”
Đột nhiên thấy cái tên , trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn khỏi siết chặt.
Thì là !!!
Thịnh Hoàn Hoàn vuốt tấm thẻ thuận tiện lấy từ lễ tân lúc gần , trong lòng càng kiên định ý tưởng giành dự án của Đường thị.
Nếu Lăng Tiêu thì vì cô thể?
Trở Thịnh Thế, Thịnh Hoàn Hoàn khỏi châm biếm
“Sao nhanh trở về , xem còn gặp mặt Đường tổng nữa.”
“Vốn dĩ chỉ là một đứa con gái chẳng hiểu cái gì cả, chúng đừng ôm hy vọng quá lớn với cò .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-239-du-an-nay-la-lang-tieu-de-ra.html.]
“Làm nhiều ít , coi chừng như Trần Hạo Thiên đó, cảnh sát bắt cũng là chuyện gì.”
“Làm việc việc, cứ như thì nhanh chúng sẽ thất nghiệp thòi…”
Nghe từng câu trào phúng , Thịnh Hoàn Hoàn thẳng lưng văn phòng giám đốc, cứ như chẳng gi xảy mà xử lý văn kiện đầy bàn.
Bốn giờ rưỡi chiều, Thịnh Hoàn Hoàn cầm túi văn kiện rời khỏi công ty .
Phía là một tràng bàn tán, giờ còn tới thời gian tan tầm yên, quả nhiên là thiên kim tiếu thư yếu ớt mỏng manh, chịu nổi chút khổ nào.
Chuyện Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm thời gian lập tức truyền tới tai cao tầng còng ty, đám cao tầng châm biếm, xem bọn họ quá lo lắng.
“Mới ngày đầu tiên yên, loại chịu nổi trọng trách ?”
“ thấy bao lâu nữa cô sẽ chịu nối chạy lấy .”
“Dù vẫn còn trẻ, tâm cao khí ngạo, phỏng chừng đả kích ở Đường thị, chịu chúng nhạo nên chạy .”
Dương Lập , hỏi thư ký bên cạnh: “Cò xử lý xong những văn kiện đó ?”
Thư ký gật đầu: “ , cố ý sai mấy , đều cô khoanh tròn trả về.”
Vân Vũ
Nhanh như thế tìm sai lầm ?
Dương Lập bất ngờ: “Có giúp cô ?”
Thư ký lắc đầu: “Không .”
Dương Lập gật đầu, xem ông thật sự cách với Thịnh Hoàn Hoàn: “Ngày mai tiếp tục tăng lớn lượng còng việc.”
Tuy rằng ông nhược điểm tay Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng cũng nhiều cách trị cò, cỏ hiểu vị trí dễ như .
Thịnh Hoàn Hoàn xe đau nhức mới hiểu sự vất vả và áp lực của Thịnh Xán, nhưng cò bao giờ thấy ba oán giận một câu!
Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc cái cổ cứng đờ, lái xe rời khỏi Thịnh Thế.
Không bao lâu , Thịnh Hoàn Hoàn dựa tấm thẻ của lễ tân mà thành công tiến hầm gara của tập đoàn Đường thị.
Tuy rằng Tống Chí Thượng phận của giám đốc tân nhiệm Đường thị, nhưng thấy đối phương là một đàn ông còn trẻ.
Đàn ông trẻ đều một sở thích tương tự, chính là xe.
Thịnh Hoàn Hoàn chậm rãi tới, rốt cuộc cũng thấy một chiếc Bugatti màu đen.
Hai bên chiếc Bugatti xe đậu, chỉ nó cô đơn ở đó, đường cong xe đen nhánh trông khí phách
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức thể khẳng định đây là xe của Đường tổng, cô đậu xe ở gần Bugatti, đó lẳng lặng chờ đợi.
Không ai Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm là vì chạy đến ẩn nấp thời gian Đường thị tan tầm.
Đường tổng thần bí đến mấy cũng tan tầm đúng ?
Chờ một đến tận hai giờ, trong lúc ít lái xe rời , nhưng Thịnh Hoàn Hoàn vẫn chờ chủ nhân của chiếc Bugatti.
Khoảng 7 giờ, rốt cuộc Thịnh Hoàn Hoàn cũng thấy một bóng dáng cao gầy từ cửa thang máy.
Vừa thang máy từng mở , cô suy đoán thể đó là thang máy chuyên dụng của giám đốc.
Bóng dáng cao gầy từ thang máy xong thì thẳng đến chiếc Bugatti, trùng khớp với suy đoán của Thịnh Hoàn Hoàn.
Ánh đèn bãi đỗ xe lờ mờ, Thịnh Hoàn Hoàn rõ diện mạo của nọ, thấy tới gần Bugatti, đèn xe phía sáng lên thì lập tức xách cặp da xuống xe, bước nhanh chặn đầu xe.