Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 205: Trừ cô ra còn ai có lá gan này?

Cập nhật lúc: 2025-09-27 16:19:07
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời cho Cô’ Nam Thành bên ngoài , lúc câu , khóe miệng Trần Do Mỹ vẫn nở nụ của chiến thắng.

Khi đến gần Nam Tâm, cô mới dùng ám lượng chỉ hai thấy mà : “Cha cô quỳ lạy cầu xin Cố Nam Thành, đáng tiếc Cô’ Nam Thành đầu , cha cò té xỉu đường, nếu xin thì Cô’ Nam Thành căn bản quan tâm đến c.h.ế.t sống của ông , thì Nam Tâm cô cũng chỉ như thế.”

Nam Tâm sớm hết hy vọng với Cô’ Nam Thành, chờ mong sẽ thất vọng, cho nên Trần Do Mỹ những lời cũng chỉ đáp bằng nụ lạnh: “Vì dám để Cô’ Nam Thành thấy lời ? Sở dĩ cô cứ lấy so sánh, chứng tỏ trong lòng cô bằng .”

bằng cô?” Trần Do Mỹ khịt mũi coi thường.

Nam Tâm bình thản ung dung mà tiếp: “Dù Nam gia phá sản thì thê’ nào, cách để kiếm sống, bạn bè chân thành mà giàu , mà cỏ thì ? Cò cái gì? Cô chỉ một cha tham ô tù, một thằng chẳng tích sự gì và một bà tham lam.”

Mặt Trần Do Mỹ dần trở nên âm trầm, sự kiêu ngạo biến mất hầu như còn.

Nam Tâm tiếp tục : “Cô ăn bám Cô’ Nam Thành thì thế nào, một ngày là tiếu tam, cả đời cũng thoát tiếng . Hơn nữa cô cảm thấy Cố Nam Thành sẽ mê mệt gương mặt bao nhiêu năm?”

Vân Vũ

Nam Tâm búng búng áo Trần Do Mỹ: “Cảm ơn cô đặc biệt đến báo cho tòi tình hình cha .”

Dứt lời, Nam Tâm dời mắt khỏi gương mặt xanh mét của Trần Do Mỹ, lập tức ngoài cửa.

Lúc Cô’ Nam Thành lên, hình như đang rời .

Nam Jam hỏi cái gì, chỉ lên tiếng cảm ơn: “Cảm ơn đưa cha tới bệnh viện.”

CỐ Nam Thành nhướng mày: “Không hỏi xem vì cha cò tới tìm ?”

Nam Tâm dời mắt khỏi Cố Nam Thành: “Không hứng thú.”

Không cần hỏi cò cũng mấy trò của Cố Nam Thành, Nam Hạo Thiên tìm gã là xin gã đừng quá tuyệt tình, nhưng hiển nhiên ông hiểu Cô’ Nam Thành, gã căn bản chẳng quan tâm đến chuyện .

sớm cảnh cáo Nam Hạo Thiên, việc đừng quá tham lam, để đường lui cho , đáng tiếc ông khuyên bảo!

“Quả nhiên đủ m.á.u lạnh.” Cố Nam Thành lạnh: “Cũng , cho dù Nam gia đổ thì cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến cô, tùy tiện tìm một đàn ông là dựa , Diệp Thần tồi, đáng tiếc quá

I/ non.

Diệp Thần?

Hôm qua cô mới quen Diệp Thần, Cô’ Nam Thành ?

Mặt Nam Tâm chợt trầm xuống: “Anh điều tra ?”

Cô’ Nam Thành : “ rảnh điều tra cô, chỉ là trùng hợp Tây Tây là bạn học của Diệp Thần, tối hòm qua họ ăn cơm ở bên ngoài, gặp .”

Lúc Trần Do Mỹ định cảm xúc tới, vươn đôi tay khoác lên cánh tay Cố Nam Thành: “Anh Nam Thành, hai đang gì?”

Cô’ Nam Thành rút cánh tay khỏi tay Trần Do Mỹ: “Không gì, chúng thòi.”

Trước khi rời , Cô’ Nam Thành với Nam Tâm: “Diệp Thần là Tây Tây thích, cò sẽ mất phẩm giá đến mức giật đàn ông với em chồng đó chứ?”

Nói xong, đợi Nam Tâm trả lời, gã sải bước .

Trần Do Mỹ đuổi theo, Nam Tâm kéo lấy: ”Sao Cố Nam Thành quen Diệp Thần?”

Trần Do Mỹ thật quyến rũ: “Chiều hôm qua cô và trai đó gặp mặt ở nhà ăn, và Cô’ Nam Thành trùng hợp bắt gặp, ngờ cô là dạng trâu già khoái gặm cỏ non.”

Dứt lời, Trần Do Mỹ cũng rời .

Nam Tâm đặc biệt câm nín, hiện tại ai cũng thích mặt đoán mò ?

Hơn nữa, Cố Nam Thành còn , đừng hiện tại cô và Diệp Thần gì, dù cũng tới phiên gã , ăn móc họng là do cảm thấy Diệp Thần trẻ hơn Trần Do Mỹ ?

Đi từ bệnh viện, Cố Nam Thành sớm vứt chuyện mua nhẫn đầu, lên xe liền với Trần Do Mỹ: “Thời gian còn sớm, đưa em về , còn về công ty.”

Trần Do Mỹ thấy sắc mặt Cố Nam Thành lắm thì dám nhiều lời, chỉ quan tâm : “Nếu em tự đón xe về thôi, em quá mệt mỏi.”

Cố Nam Thành nhăn mày , trầm mặc một lát gật đầu: “Vậy em cấn thận một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-205-tru-co-ra-con-ai-co-la-gan-nay.html.]

Thân thể Trần Do Mỹ cứng đờ, đây là đầu tiên Cố Nam Thành để cô giữa đường mà rời .

Hai giờ , đàn ông còn kết hôn, mua nhẫn cho cô , nhưng khi thấy vợ thì chuyện đều gã ném đầu.

Trần Do Mỹ siết chặt túi hàng hiệu , nỗ lực ép thật tự nhiên: “Em con nít, cứ yên tâm !”

Sau khi bước xuống từ xe, mặt Trần Do Mỹ lạnh xuống.

sai , cô nên đắc ý vênh váo.

chỉ sỉ nhục Nam Tâm nên mới cho Cố Nam Thành chuyện Nam Hạo Thiên té xỉu, ngờ biến khéo thành vụng, đ.á.n.h mất cơ hội như !!!

Trần Do Mỹ hối hận thỏi, nhưng đời thuốc hối hận.

Sau khi tạm biệt Nam Tâm, Thịnh Hoàn Hoàn đến đoàn xe.

Ngày đó Thịnh Hoàn Hoàn trở về sớm, bảo hầu dọn hành lý đến lầu dắt Lăng Thiên Vũ xuống.

Không đến 6 giờ, xe của Lăng Tiêu trở , chở Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Thiên Vũ trực tiếp chạy tới nhà cũ Lăng gia.

Sau khi lên xe, Lăng Tiêu ôm Lăng Thiên Vũ qua, Thịnh Hoàn Hoàn thấy tâm tình vẻ tồi liền bắt lấy thời cơ kế hoạch của Nam Tâm cho Lãng Tiêu .

Lăng Tiêu xong, một lúc mới liếc về hướng cô: “Các cô cũng tính toán đây.”

Thịnh Hoàn Hoàn tủm tỉm: “Hôm nay đặc biệt đến đoàn xe hỏi qua, chúng tài trợ trang sức, xung đột.”

Lăng Tiêu , chỉ hỏi cô: “Gần đây luyện thế nào, nắm chắc bao nhiêu?”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm ngâm: “Bảy tám phần.”

“Đoạt giải quán quân?”

“Tiến top3.”

Hiện tại hùng xuất hiện lớp lớp, Thịnh Hoàn Hoàn dám quá vẹn .

Lăng Tiêu im lặng: “Nếu cô đoạt giải quán quân thì tòi thế thỏa mãn một nguyện vọng của cô?”

Thịnh Hoàn Hoàn mừng rỡ: “Nguyện vọng gì cũng ?”

Lãng Tiêu gật đầu: “.”

Thịnh Hoàn Hoàn cần nghĩ ngợi: “Tòi con.”

Phản ứng của Lăng Tiêu kịch liệt: “Thôi, coi như .”

Quả nhiên con cái là cấm kỵ của Lăng Tiêu!

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, nhưng vẫn vẻ để bụng mà : “Không , lời như nước tát ngoài, thể tuỳ tiện thu hồi như thế, sẽ suy xét nên đưa nguyện vọng gì với , đến lúc đó đừng chối đấy.”

Lăng Tiêu ngoài nhưng trong : “Cô nên ngẫm để đoạt giải quán quân ! Đối thủ năm nay mạnh hơn nhiều.”

“Có nội tình gì ?”

“Không .”

Lăng Tiêu cho Thịnh Hoàn Hoàn một ánh mắt: cho dù tòi cũng với cò, cô tự suy nghĩ .

Thịnh Hoàn Hoàn thực buồn bực: “Ai như , dụ tò mò thỏa mãn thắc mắc, ai với như dễ án đòn ?”

“Trừ cô còn ai lá gan ?”

Lăng Tiêu bày vẻ mặt cao ngạo lạnh lẽo.

Thịnh Hoàn Hoàn:

Người đàn ông quá ngạo mạn!

Loading...