Cô Vợ Đanh Đá Được Tổng Giám Đốc Cưng Chiều - Chương 188: Trở về xem hắn trừng trị cô như thế nào
Cập nhật lúc: 2025-09-26 10:35:47
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy tầm mắt của Lăng Tiêu vần dời khỏi , trong lòng cô khỏi siết chặt, bỗng nhớ tới đầu tiên giữa cô và Lăng Tiêu.
Đêm đó Lăng Tiêu dịu dàng, bận tâm cảm nhận của cô chút nào, chỉ mang đến cho cô đau đớn và nhục nhã, cho nên đối với cô, đêm đó chỉ là tra tấn, cảm giác tệ.
“Rất thích.” Giọng của Lăng Tiêu truyền đến từ đỉnh đầu cô.
Đáp án đưa tương phản với cảm nhận của Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ, cô gái mà nhớ tới lúc nhất định cô, thể là của Thiên Vũ, thế là Lam Nhan, cũng thể là bạn gái cũ ở nước ngoài trông giống cô mà từng nhắc đến.
Tóm là cò.
Trái tim đột nhiên đau đau, uống rượu.
Lãng Tiêu trả lời xong thì vờ như thấy những ánh mắt nghiền ngẫm , bàn tay thon dài sạch sẽ chai rượu.
Lần miệng chai nhắm ngay Vân Kỳ.
Vân Kỳ lật bài tự : “Từng mấy phụ nữ I đàn ông?”
Vân Kỳ vốn lăn lộn xã hội đen, trò chơi chỉ là trò mèo với , vuốt vết sẹo cằm mà trầm ngâm: “Từng mấy phụ nữ? Cái thật sự nhớ rõ.”
Dạ Oanh bên cạnh trả lời: “8 .”
Vân Kỳ nhạt: “Không ai rõ chuyện của hơn em cả.”
Dạ Oanh vuốt vuốt mái tóc dài, quyến rũ: “Lần nào cũng là em hẹn , em tặng quà, rõ chư?”
Thịnh Hoàn Hoàn thực kinh ngạc, Dạ Oanh phụ nữ của Vân Kỳ ?
Vân Kỳ thêm nữa, chai rượu.
Miệng chai nhắm ngay Diệp Sâm.
Câu hỏi là “Bộ phận nào bạn nhạy cảm nhất.”
Diệp Sâm mà đáp, bưng ly rượu lên uống cạn.
Tiêu Dịch trêu chọc: “Không chứ, kín tiếng quá ?”
Vân Kỳ lớn: “Anh rụt rè, luôn cho phụ nữ chạm thì bộ phận nào thể nhạy cảm nhất?”
Diệp Sám phản bác, ánh mắt dừng Nam Tâm, đồng thời cũng chai rượu trong tay.
Kết quả vẫn là Diệp Sâm.
Câu hỏi: “Chuyện hổ nhất từng trải qua trong đời.”
Diệp Sâm mang đầy tà khí tung tin sốt dẻo: “H’ôi niên thiếu từng cưỡng hòn một nữ sinh, kết quả đánh bò lăn.”
“Phốc…” Mọi phì .
Thịnh Hoàn Hoàn đánh giá đàn ông tuấn tú , đây là đầu tiên cô thấy , trong nét cao ngạo mang theo chút bướng bỉnh, khí thế thua gì Lăng Tiêu, liền phận đon giản.
Loại đàn ông từng quá khứ ngốc nghệch đáng yêu như á. Ván Kỳ đến nay vẫn chạm qua phụ nữ, chắc trong lòng còn bỏ xuống nữ sinh !
Bỗng nhiên, bả vai truyền đến cảm giác đau nhói, Thịnh Hoàn Hoàn nghiêng mặt qua liền đối diện với ánh mắt sắc bén của Lăng Tiêu, đáy mắt hiện một tia cảnh cáo.
Thịnh Hoàn Hoàn thể hiểu , nhưng Lăng Tiêu cũng nhắc nhở thêm nữa, mặt đen.
Diệp Sâm bọn Vân Kỳ nhạo một hồi chai rượu.
Lần miệng chai chỉ về hướng Nam Tâm.
Nam Tâm duỗi tay lật bài, nhưng Diệp Sâm nhanh hơn cò một bước.
Giọng của Diệp Sâm trầm thấp giàu từ tính, đôi mắt như chim ưng chằm chằm Nam Tâm: “Từng yêu mấy ?”
“Một .” Nam Tâm trả lời chút do dự.
Đôi mắt cặp mắt kính của Diệp Sâm tràn đầy lạnh lẽo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/co-vo-danh-da-duoc-tong-giam-doc-cung-chieu/chuong-188-tro-ve-xem-han-trung-tri-co-nhu-the-nao.html.]
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn trúng chiêu.
Câu hỏi: “Có từng cùng khác phái xem phim cấm ?”
Thịnh Hoàn Hoàn:”… Chưa.”
Tiếp theo là Dạ Oanh, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn cỏ rút câu hỏi gì, bởi vì Lăng Tiêu một câu bên tai cô mặt đỏ tai hồng.
Chưa chơi thật thách bao lâu, mấy vòng bọn Lăng Tiêu liền phòng chuyện, mấy bọn Thịnh Hoàn Hoàn thì uống rượu.
Thịnh Hoàn Hoàn bưng rượu đến bên cạnh Dạ Oanh: “Vẩn cơ hội tiếng cảm ơn với cô, kính cò một ly!”
Lúc nếu Dạ Oanh nhắc nhở thì cô sẽ giao thoa gì với Lăng Tiêu, Lăng Tiêu bình yên đưa Tiếu Sam Sam về nhà, đó Trần Cường dẫn xông Thịnh gia ngay giữa đêm khuya, Lăng Tiêu xuất hiện cứu cả nhà bọn họ.
Dạ Oanh hỏi: “Hối hận ?”
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm nghĩ, đó đó lắc đầu: “Tuy tính tình Lăng Tiêu tệ, nhưng cũng như đồn đãi.”
Nghiêm túc mà , Lăng Tiêu vẫn nhiều ưu điểm, là cha , lúc ở bên ngoài sẽ bảo vệ cô, hơn nữa còn nấu ăn.
Chỉ tính đến mặt nấu cơm , Thịnh Hoàn Hoàn thế cho Lăng Tiêu mười điểm.
“Cô và Vân Kỳ yêu ?”
Thịnh Hoàn Hoàn tò mò, bên ngoài đều Dạ Oanh là phụ nữ của Vân Kỳ.
Dạ Oanh , trả lời câu hỏi của Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ nâng ly rượu lên cụng với cô: “Uống rượu !”
Vân Vũ
Xem quan hệ chút phức tạp, Thịnh Hoàn Hoàn hỏi thêm nữa.
Ngồi một lát, Lăng Kha ngại nhàm chán: “Chúng ca hát , quên tất cả phiền não, quẩy lên.”
Vì thế một giờ , đám Lăng Tiêu từ phòng liền thấy phòng trở thành sàn nhảy, ánh đèn đủ màu sắc đang xoay tròn, bàn đầy vỏ chai rượu, nhạc lớn chói tai, mấy phụ nữ chơi điên .
Thịnh Hoàn Hoàn đạp lên sô pha nhảy tưng tưng, Dạ Oanh nhảy điệu múa thật gợi cảm, Lăng Kha và Nam Tâm khoác vai mà gân cổ lên hát: “ đại ca thật nhiều năm, tòi thích lời dối lạnh lẽo…”
Mấy đàn ông:
Rốt cuộc trong thời gian bọn họ chuyện xảy cái gì?
Lăng Tiêu cô gái nhún nhảy loạn xạ sô pha mà đau đầu : “Xin , các vị chê, vẻ uống ít, tòi dẫn cò về .”
Lăng Tiêu lên , Thịnh Hoàn Hoàn thấy thì lập tức nhảy lên : “Lăng Tiêu, rốt cuộc cũng , uống rượu cùng , chúc mừng cuối cùng chị Nam Tâm cũng đá đ.í.t thằng đểu Cố Nam Thành .”
Mùi rượu nồng xông mũi, Lăng Tiêu cô gái mặt đỏ ửng mà chau mày: “Cô uống bao nhiêu.”
Thịnh Hoàn Hoàn khì khì duỗi ba ngón tay quơ quơ mặt Lăng Tiêu, dáng vẻ trông đắc ý: “Không nhiều lắm, chỉ ba chai thôi, cùng xem phim cấm , chúng mau về nhà !”
Trong câu hỏi từng cùng khác phái xem phim cấm , khi Thịnh Hoàn Hoàn trả lời thì Lăng Tiêu một câu bên tai cô: “Chúng trở về thử một .”
Ánh mắt Lăng Tiêu sâu thẳm: “Như cô mong .”
Tiểu yêu tinh uống say còn quên tán tỉnh , trở về xem trừng trị cô như thế nào.
đêm nay Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn xảy chuyện gì, vì khi lên xe Thịnh Hoàn Hoàn ngủ say như lợn chết, dù Lăng Tiêu gọi thế nào cũng dậy.
Sau khi Lăng Tiêu ôm Thịnh Hoàn Hoàn rời , Vân Kỳ đến bên cạnh Dạ Oanh: “Uống say?”
Dạ Oanh lắc đầu : “Không
.”
Vân Kỳ gật đầu: “Vậy thòi!”
Trước khi rời , Dạ Oanh đầu Lăng Kha và Nam Tâm một cái, trong mắt mang đầy hâm mộ.
Nhiều năm qua cô bao giờ dám đế uống say, bởi vì trong lòng ẩn giấu quá nhiều bí mật dám cũng thế đế , bao giờ dám biểu lộ ngoài.
Tiêu Dịch hai cô gái còn đang cầm microphone gào rống, đau đầu mà đỡ trán, bất đắc dĩ với Diệp Sám: “Anh , đưa họ trở về.”
Diệp Sâm vẫn rời , chỉ Lăng Kha mà : “Anh mang cô .”